Vợ Ta Là Hoa Hậu Giảng Đường

Chương 560: Ngươi xác định là muốn nổ súng sao?

-Thân làm một nam nhân vĩ đại nhất định phải có tinh thần không biết sợ là gì. – Đường Kim lười biếng nói:
-Tuy rằng ta không cần nhất định phải cược với ngươi, hơn nữa ta cũng biết là ngươi đang dùng chiêu khích tướng, nhưng mà người vĩ đại như ta vẫn sẽ thỏa mãn nguyện vọng nhỏ bé của ngươi, cược với ngươi một trận vậy.
-Uây… - không ít người bắt đầu hoan hô, mọi người đều kích động không thôi, thân làm người mê cờ bạc thì trước loại kích thích như thế này thì sao họ có thể không hưng phấn cho được.
Đương nhiên cũng có vài người cảm thấy cạn cmn lời với Đường Kim, tên gia hỏa này không thể nói đơn giản một chút sao? Trực tiếp đáp “dám” là được rồi, cứ phải nói một đống lời tự sướng như vậy!
-Được! – trên mặt Hoàng Lập Thành lụ ra một nụ cười, ánh mắt hắn nhìn Đường Kim đã nhiều thêm vài phần thưởng thức:
-Đường Kim, không cần biết người khác nhìn ngươi thế nào nhưng ta nhất định sẽ thừa nhận ngươi có đủ dũng khí để cho ta bội phục, ngươi là một đối thủ đáng để ta tôn trọng, trước đây ta đã dùng chiêu đặt cược tính mạng này để dọa chạy vài người, mà cho dù không có bị dọa chạy thì cũng không ai đáp ứng sảng khoái như ngươi!
-Sự tôn trọng của ngươi đối với ta không có ý nghĩa gì hết, bắt đầu đi, ta rất bận. – Đường Kim lười biếng nói một câu, một bộ dáng hoàn toàn khôngthèm coi Hoàng Lập Thành là đối thủ.
-Được, đây là một khẩu súng cò quay, đây là một viên đạn. – Hoàng Lập Thành cầm khẩu súng kia lên đồng thời cũng bắt lấy viên đạn, mở vòng đạn của súng và nhét viên đạn vào:
-Ngươi có muốn kiểm tra một chút không?
-Không cần, nhanh lên đi. – Đường Kim dường như có chút hết kiên nhẫn.
-Được, trước tiên ta nói rõ luật chơi, trước khi bóp cò thì chúng ta có thể quay vòng đạn một lần, đương nhiên ngươi cũng có thể lựa chọn không quay. – Hoàng Lập Thành dùng tay quay vòng đạn một cái sau đó đóng chốt súng lại, tiếp theo thì không chút do dự chĩa thẳng nòng súng vào đầu mình và bóp cò.
Súng không hề nổ, Hoàng Lập Thành tự nhiên là thoát được một kiếp, mà lúc này hắn cũng mặt không đổi sắc nói:
-Nếu luật đã do ta đề ra thì tất nhiên sẽ do ta bắt đầu, bây giờ đến lượt ngươi!
Thái độ hời hợt của Hoàng Lập Thành làm không ít người toát mồ hôi lạnh sau đó nhìn về phía Đường Kim, họ muốn nhìn Đường Kim có sợ hay không, nhưng rất nhanh họ đã phải thất vọng vì Đường Kim đã tùy ý cầm cây súng lên và không chút do dự chĩa vào đầu mình rồi bóp cò, sau đó thì hắn lại ném cây súng xuống và nói với Hoàng Lập Thành:
-Đến lượt ngươi.
Trò chơi cò quay kiểu Nga vừa kích thích vừa tàn nhẫn này trong mắt Đường Kim dường như chẳng qua chỉ là trò trẻ con mà thôi, điều này làm không ít con bạc đang vây xem phải thất vọng bởi vì bọn họ càng muốn nhìn thấy cảnh hai bên đều toát mồ hôi lạnh, mặt đầy sợ hãi , như vậy sẽ càng kích thích hơn, nhưng bây giờ bất luận là Hoàng Lập Thành hay Đường Kim dường như đều rất hời hợt, không thèm để ý lắm chứ đừng nói đến sợ hãi.
Hành động tùy ý của Đường Kim làm mấy người Lưu Phong toát mồ hôi lạnh, cũng làm cho sắc mặt của Hoàng Lập Thành càng ngưng trọng hơn, Hoàng Lập Thành lại lần nữa cầm súng lên, quay vòng đạn một cái rồi lại chĩa súng vào đầu mình bóp cò một cái, vẫn không có chuyện gì sảy ra.
Còn Đường Kim lần này không thèm đợi Hoàng Lập Thành nhắc nhở mà trực tiếp cầm súng lên tự bắn vào mình, nhưng cũng đồng dạng không có việc gì hết.
Sắc mặt Hoàng Lập Thành càng ngưng trọng hơn, lần này hắn cũng không quay vòng đạn nữa mà trực tiếp hướng nòng súng về phía mình rồi bóp cò, đương nhiên là lần này vẫn chưa có án mạng sảy ra.
Lần này Đường Kim vẫn nhẹ nhàng cầm súng lên, vẫn không hề quay vòng đạn, vẫn là trực tiếp hướng về phía mình rồi nổ súng, vẫn là một điệu bộ không quan tâm như vậy và đương nhiên vẫn không có chuyện gì sảy ra với hắn.
Hoàng Lập Thành cuối cùng cũng mất đi vẻ trấn tĩnh vốn có, bởi vì hắn đã bắt đầu nhận ra một điều là trò chơi rất nguy hiểm đối với người khác này dường như lại không có chút uy hiếp nào với Đường Kim, nếu không tại sao Đường Kim lại bày ra một bộ dáng không thèm để ý như vậy chứ.
Hoàng Lập Thành lại lần nữa cầm súng lên, nhưng lúc này Đường Kim lại đột nhiên mở miệng nói:
-Lần này ngươi chắc là không dám trực tiếp bóp cò nữa nhỉ?
Nghe được câu nói này của Đường Kim, Hoàng Lập Thành sắc mặt đại biến, nếu như lúc trước hắn chỉ có chút hoài nghi mà thôi thì bây giờ hắn đã hoàn toàn xác định trò chơi cò quay kiểu Nga này đối với Đường Kim không hề nguy hiểm chút nào.
Hoàng Lập Thành lại lần nữa mở súng ra và quay vòng đạn một vòng, sau đó lại gập súng lại rồi chĩa vào đầu mình chuẩn bị bóp cò, nhưng mà đúng vào lúc này Đường Kim lại mở miệng hỏi:
-Ngươi xác định là muốn bóp cò sao?
Hoàng Lập Thành chút nữa thì đã bóp cò nhưng sau khi nghe Đường Kim nói thì lại khẽ buông lỏng ngón tay sau đó nhìn Đường Kim, khẽ hít sâu một hơi:
-Ngươi nói vậy là có ý gì?
-Thật ra ngươi lợi hại hơn so với ta tưởng tượng, ngươi đích thực là một cao thủ chơi súng cò quay. – Đường Kim nhìn Hoàng Lập Thành, cơ hồ có chút thưởng thức:
-Nghe nói lần nào đấu súng cò quay ngươi cũng thắng, người khác có thể cho rằng là ngươi may mắn nhưng ta biết, đó thực ra không phải là ngẫu nhiên, chỉ tiếc là ngươi đã gặp phải cao thủ chân chính là ta!
-Ta biết ngươi là cao thủ chân chính, nhưng ta chưa chắc sẽ thua ngươi. – Hoàng Lập Thành nhìn Đường Kim, ngữ khí bình tĩnh, nhưng hắn cũng không có lập tức bóp cò, bởi vì hắn biết Đường Kim nói vậy nhất định là có mục đích gì đó.
-Lần trước cũng đấu cò quay ngươi đã thua cho ta ba tỷ rưỡi là vì ngươi không hiểu tuy rằng vòng quay ở trong tay ngươi nhưng trên thực tế thì kết quả lại do ta khống chế. – Đường Kim không nhanh không chậm nói:-Bây giờ cũng vẫn như thế, tuy rằng người quay vòng đạn là ngươi, ngươi cũng tự cho rằng là viên đạn sẽ quay theo tính toán của ngươi nhưng tiếc là trên thực tế thì nó lại quay theo sự khống chế của ta.
Hoàng Lập Thành cuối cùng cũng không thể bình tĩnh được nữa, sắc mặt hắn lúc này đã trắng bệch, nếu là người khác nói như vậy hắn chắc chắn sẽ không tin nhưng người nói câu này lại là Đường Kim nên hắn không thể không tin, hắn tin tưởng Đường Kim hoàn toàn có năng lực làm như thế, điều do dự duy nhất của hắn bây giờ là lần này có phải là Đường Kim chỉ muốn dọa hắn hay không thôi.
-Ý ngươi là lần này nếu ta bóp cò thì sẽ tự bắn chết mình sao? – Hoàng Lập Thành từ từ nói.
-Đúng vậy. – Đường Kim dứt khoát đáp.
-Nhưng mà ta tin tưởng lần này đạn vẫn không nổ! – Hoàng Lập Thành bất giác cao giọng hơn, nhưng hắn chỉ nói như thế chứ chưa có bóp cò ngay.
-Vậy thì ngươi cứ thử đi. – Đường Kim hời hợt nói.
Hoàng Lập Thành cắn chặt răng, mấy lần định bóp cò nhưng không hiểu tại sao đến cuối cùng hắn lại sẽ buông ngón tay, bất tri bất giác trên trán hắn đã lấm tấm mồ hôi lạnh. Lúc này ai cũng nhìn ra được Hoàng Lập Thành đang rất khẩn trương.
Bốn phía xung quanh vô số người bắt đầu hưng phấn hơn, có một số người nắm chặt tay, mặt đỏ bừng, vài lần quay vòng đạn trước thì không khí không hề có chút khẩn trương nào, đến tận bây giờ cảm giác khẩn trương ấy mới xuất hiện, bây giờ họ mới cảm nhận được không khí thực sự của trò súng cò quay kiểu Nga, gay cấn bây giờ mới bắt đầu đây!
-Đừng có do dự nữa, hoặc là nhận thua hoặc là bóp cò tự sát đi, ta rất bận, đừng lãng phí thời gian của ta. – Đường Kim lúc này đã hết kiên nhẫn và bắt đầu thúc giục.
-Được, vậy thì ta cược một lần vậy! – Hoàng Lập Thành lại lần nữa bóp cò.
Bạn cần đăng nhập để bình luận