Vợ Ta Là Hoa Hậu Giảng Đường

Chương 567: Ai làm cũng giống nhau.

Dưới chiếc áo gió màu trắng, thân thể yêu mị của Tống Oánh đang nằm ườn ra trên người Đường Kim, khẽ vuốt bờ mông cong của nàng một cái, Đường Kim nhẹ nhàng hỏi:
-Hôm nay thời tiết khá đẹp, ta đưa nàng ra ngoài đi chơi nhé?
-Ừm… - Tống Oánh ôn thuận đáp một tiếng.
-Nàng muốn đi đâu? – Đường Kim lại hỏi.
-Ta không biết! Tống Oánh khẽ ngẩng đầu nhìn Đường Kim cười ngọt dịu:
-Chàng quyết định là được rồi, đi đâu cũng được, miễn là có chàng ở bên.
-Như vậy a! – Đường Kim cảm nhận được trên người Tống Oánh đang truyền tới từng chút mát lạnh, hắn đột nhiên lật mình lại đè nàng xuống dưới:
-Vậy đợi lát nữa quyết định đi!
-Ừm! – thân thể mềm mại của Tống Oánh khẽ cong lên sau đó nàng như chú rắn cuốn chặt lấy người Đường Kim.
Giống với Hàn Tuyết Nhu, thân thế Tống Oánh cũng vô cùng mềm mại, nhưng sự mềm mại của hai nàng vẫn có khác biệt, thân thể Hàn Tuyết Nhu tuy rằng mềm mại nhưng suy cho cùng cũng là do hậu thiên tu luyện mà thành, nhưng Tống Oánh lại không như thế , sự mềm mại của nàng là một loại hoàn toàn thuần tự nhiên, khi sinh ra đã như thế rồi.
Chu dù Hàn Tuyết Nhu đã từng dùng thân thể mềm mại của mình và những tư thế yêu cầu độ khó rất cao để cho Đường Kim ném được tư vị lạc thú vô cùng thoải mái kia nhưng hôm qua trên bông hoa anh túc, ở lưng chừng không trung, Tống Oánh cũng dùng thân thể mềm mại tự nhiên thiên sinh ôn nhuyễn của mình để đêm đến cho Đường Kim một khoái cảm kì diệu khó tả.
Có lẽ do Tống Oánh tu luyện Hàn Nguyệt Băng Quyết cho nên thân thể nàng lúc nào cũng mát lạnh, cái cảm giác mát lạnh ấy sờ một cái liền cho người ta cảm giác như đang chạm vào một băng sơn mỹ nữ, nhưng trên thực tế thì Tống Oánh lại nhiệt tình như lửa, nàng rất chủ động, cho dù thân thể nàng lạnh lẽo nhưng nàng đã dùng nội tâm nóng bỏng của mình hiến cho Đường Kim, thân thể lạnh lẽo và nội tâm nóng bỏng đã kết hợp lại một chỗ đem đến cho Đường Kim cảm giác sướng đến tận xương tủy, làm hán mãi mãi không quên cái tư vị tuyệt vời này.
Càng kì lạ là hai người quấn lấy nhau cả đêm rồi mà họ vẫn không hề cảm thấy mệt mỏi chút nào, đây không chỉ là bởi vì tinh thần hưng phấn mà quên đi mệt nhọc, mà còn là thể lực của cả hai dường như không hề tiêu hao một tí nào, cho nên mãi đến bây giờ hai người vẫn chưa có ý muốn dừng lại.
Thân thể dính vào nhau, lên xuống xoay chuyển, tóc bạc tung bay, tiếng thở gấp tiếng rên rỉ đầy kiều mị, trận thể dục buổi sáng sớm này mãi đến gần tám giờ sáng mới kết thúc. Lúc này hai người mới mặc quần áo vào cùng nhau tắm rửa qua một lát sau đó mới xuống lầu ăn sáng.
Trong nhà ăn của tầng 1, không ít khách nhân đang dùng bữa đồng loạt đứng dậy vội vàng rời đi, bởi vì bọn họ nhìn thấy một đôi nam nữ làm bọn họ khắc cốt ghi tâm lại xuất hiện.
Rất nhanh thì sảnh ăn lại trở về vẻ trống vắng lạnh lẽo, trừ nhân viên phục vụ ra thì chỉ có mấy người của Đồ Long tiểu tổ mà thôi.
-Mới một đêm không gặp mà Tống Oánh càng xinh đẹp hơn rồi! – Lưu Đan nhịn không được thầm nói.
-Được tình yêu tưới tắm cho thì nữ nhân tất nhiên là càng xinh đẹp hơn rồi. – Lưu Phong cười hihi nói, sau đó mới đứng dậy đi về phía Đường Kim:
-Chào buổi sáng a, Đường Kim!
-Các người tới cũng khá sớm ha. – Đường Kim nhìn mỗi người một cái:
-Lẽ nào các người cũng giống ta, cả đêm không ngủ hay sao?
-Ặc, các người cảm đêm qua không ngủ? – ma xui quỷ khiến thế nào mà Lưu Phong buột miệng hỏi một câu, sau đó lại nghĩ là câu này không thích hợp về lập tức chữa cháy:
-Khụ..khụ…Đường Kim, thực ra chúng ta có việc muốn thương lượng với ngươi một chút, tối qua tám người chúng ta thương lượng xong đều đi đến thống nhất bầu ngươi làm tổ trưởng của Đồ Long tiểu tổ, cho nên từ hôm nay trở đi, tất cả hoạt động của chúng ta đều do ngươi quyết định là được rồi.
-Tổ trưởng? – Đường Kim nhất thời ngẩn ra, sau đó lại có chút buồn bực:
-Ta ghét nhất là làm quan hay làm lãnh đạo gì đó, lúc trước cô giáo mỹ nữ lớp ta cứ ép ta phải làm lớp phó thể dục đã làm ta buồn bực không thôi rồi, cái chức tổ trưởng này ta không làm đâu.
-Cái này…huynh đệ, nói thật lòng là ngươi không làm thì không có ai làm đâu,tám người chúng ta không có năng lực đó. – Lưu Phong có chút khó xử nói.
-Tống Oánh bảo bối, hay là nàng làm đi? – Đường Kim nhìn Tống Oánh:
-Trước kia nàng cũng có rất nhiều thủ hạ, bây giờ để nàng quản lý mấy người chắc không có vấn đề gì chứ?
-Ừm. – Tống Oánh vẫn cười dịu dàng với Đường Kim, nàng dường như rất vừa lòng với cách xưng hô mới Đường Kim dành cho mình.
-Ờ, Vậy cũng được, dù sao thì các người cũng không phân ai với ai, ai làm chẳng giống nhau. – Lưu Phong ngẩn ra một lát sau đó lập tức gật đầu.
Lưu Phong rát nhanh đã cùng mấy người khác hội hợp, sau khi biết Đường Kim muốn để Tống Oánh làm tổ trưởng thì mấy người khác lúc đầu cũng có chút kinh ngạc nhưng sau đó họ cũng cho rằng như vậy là hợp lý nhất.
Tuy Đường Kim lợi hại nhưng dù sao tuổi của hắn vẫn còn nhỏ một chút, mà những người khác cũng xem qua tư liệu về Tống Oánh, biết được Tống Oánh cũng đã 21 tuổi, so sánh mà nói thì Tống Oánh càng giàu kinh nghiệm hơn, đương nhiên nếu bọn họ mà biết Tống Oánh từng là bang chủ một băng nhóm xã hội đen thì mọi người sẽ càng nghĩ rằng Tống Oánh thích hợp với vị trí tổ trưởng hơn.
Một tiếng sau.
Một chiếc xe khách cỡ lớn bên trong có khoảng hơn 50 người, ở khoang giữa có một đôi nam nữ thu hút sự chú ý của rất nhiều người trên xe, đặc biệt là mỹ nữ tóc bạc đi chân trần.
Đôi nam nữ này chính là Đường Kim và Tống Oánh, hai người ngồi gần cửa sổ xe, xung quanh họ đều là người của Đồ Long tiểu tổ, còn những người khác trên chiếc xe khách lớn này đều là người đi xem nhà, trong mắt họ thì những người của Đồ Long tiểu tổ này cũng chỉ là người bình thường muốn đi mua nhà mà thôi.
Ăn xong bữa sáng Đường Kim và Tống Oánh vẫn chưa thể nghĩ ra là nên đi đâu cho nên cuối cùng cả hai quyết định vẫn là để Vương Kiến và Tiêu Lam đi xem nhà vậy. Tống Oánh không hề có mục tiêu rõ ràng, Đường Kim cũng chỉ là muốn đem Tống Oánh ra ngoài đi dạo một chút mà thôi cho nên đi theo hai người Vương Kiến cùng đi xem nhà cũng không tệ.
Đoàn xem nhà này nghe nói là do một diễn đàn bất động sản tổ chức, hẹn nhau hôm nay cũng tới một khu trung cư mới để xem nhà, Vương Kiến và Tiêu Lam cũng đăng kí tham gia, bây giờ Đường Kim và Tống Oánh cũng chỉ là thuận tiện du ngoạn một vòng kinh thành mà thôi.
Không khí trong xe khá là náo nhiệt, rất nhiều người đã làm quen nhau trước đó trên diễn đàn, bây giờ gặp nhau ngoài đời cũng nói chuyện rất nhiệt tình, Lưu Phong ngồi ở hàng ghế trước Đường Kim cũng bắt đầu bắt chuyện với một nữ nhân.
-Ngươi làm việc ở đâu thế? – nữ nhân kia hỏi Lưu Phong.
-Tập đoàn Lượng Kiếm Khoa Kỹ, nghe qua chưa? – Lưu Phong tùy ý đáp.
-Tập đoàn Lượng Kiếm Khoa Kỹ? Có liên quan gì đến bộ phim Lượng Kiếm trên truyền hình không?
-Hình như không có quan hệ gì hết. – Lưu Phong cạn lời đáp.
-À, vậy thì chưa nghe qua, công ty ngươi chắc cũng không lớn hả? – nữ nhân tiếp tục hỏi.
-Cũng không lớn lắm. – Lưu Phong hời hợt đáp, dường như hắn không có hứng thú với nữ nhân này lắm.
-Vậy hả. Chẳng trách ta chưa có nghe qua. – nữ nhân kia dường như cũng cụt cmn hứng, quay đầu tìm người khác nói chuyện.
Chỉ là đúng vào lúc này thì lại có một nam nhân tìm đến Lưu Phong:
-Này anh bạn, hỏi thăm một chút, ngươi quen mỹ nữ đằng sau ngươi không? Hình như ngươi với nàng cùng lên xe một lúc thì phải.
Bạn cần đăng nhập để bình luận