Vợ Ta Là Hoa Hậu Giảng Đường

Chương 577: Một quyền sẽ đánh bại ngươi

-Chiến đấu đã qua một nữa, hiện tại Tiềm Long đang tạm dẫn 4-1, tiếp theo sẽ là thời gian nghỉ ngơi, mười phút sau chiến đấu sẽ tiếp tục bắt đầu. – thanh âm của Bạch Tướng Quân lại truyền vào trong tai mọi người, hắn vừa dứt lời thì bốn phía lập tức ồn ào hẳn lên, bất luận là những người ủng hộ Tiềm Long hay mấy người tới xem náo nhiệt lúc này đều đang nghị luận sôi nổi.
Bên phía Tiềm Long tinh thần của mọi người đều rất vui vẻ thoải mái, nhưng bên Ám Kiếm thì mọi người tất nhiên không thể thoải mái cho được, đương nhiên ngoại trừ Đường Kim và Tống Oánh ra.
Đường Kim vẫn cứ một mặt thư thái, bộ dáng như đã chuẩn bị trước tất cả vậy, Tống Oánh đồng dạng cũng một mặt tươi cười nép vào người hắn, đường nhiên nàng như thế không phải là vì đã nắm chắc phần thắng của lượt đấu này mà chỉ là nàng căn bản không quan tâm đến thắng thua mà thôi.
-Mọi người đừng có áp lực quá, cho dù trận này có thua thì phía sau chúng ta vẫn còn hai trận, cơ hội của chúng ta vẫn còn. – Ninh Tâm Tĩnh bắt đầu an ủi mọi người:
-Tiềm Long thực lực cường đại, Ám Kiếm chúng ta xác thực không bằng họ, đây cũng không phải là lỗi của các người mà lỗi ở chúng ta đã đánh giá sai thực lực của họ…
-Ninh giáo quan, tin tưởng ở ta, chúng ta nhất định sẽ không thua. – Đường Kim cắt ngang lời của Ninh Tâm Tĩnh, hắn nhìn Ninh Tâm Tĩnh cười xán lạn:
-Ta nói qua sẽ giúp cô thắng Long Kiếm chi chiến thì nhất định sẽ thắng, lời ta từng nói qua thì luôn luôn có thể thực hiện được.
-Đường Kim, ta tin tưởng ngươi có thể giúp chúng ta đánh thắng Long Kiếm chi chiến nhưng có điều là lượt đấu thứ nhất không thể phát huy được toàn bộ năng lực của ngươi, dù sao thì ngươi cũng không thể phân thân, không thể nào một người đều tham gia mười trận đấu được… - ngữ khí của Ninh Tâm Tĩnh rất nhu hòa nhưng đồng dạng mọi người đều cảm nhận được một cỗ bất lực từ sâu trong lòng nàng.
Chỉ là nàng còn chưa nói hết lời thì Đường Kim lại một lần nữa ngắt lời nàng:
-Ninh giáo quan, cứ tin ta đi, lượt đấu thứ nhất chúng ta vẫn sẽ là người chiến thắng.
-Ách, huynh đệ, ngươi thực sự có nắm chắc? – lúc này Lưu Phong cũng nhịn không được hỏi một câu:
-Nhưng mà ta không có nửa phần chắc chắn a. Đợi lát nữa là ta phải lên đài rồi.
-Nếu như mấy người tiếp theo bên họ thực lực cũng như mấy người lúc trước thì ta có chút nắm chắc có thể thắng một trận. – Trần Trung Soái lúc này đột nhiên nói.
-Ờ, ta cũng có nắm chắc. – Châu Phi có chút ngại ngùng nói.
-Ta có 6 phần nắm chắc có thể thắng một trận. – Lâm Gia Minh luôn rất kiêu ngạo nhưng lúc này hắn lại ăn nói rất cẩn thận, không dám chắc 100%.
Ninh Tâm Tĩnh nhìn bố người một cái rồi nhẹ nhàng nói:
-Nhưng mà tiếp theo bốn người các ngươi nhiều nhất chỉ được thua một trận nữa thôi, nếu không thì chúng ta không thể nào đi tới được quyết đấu chứ đừng nói đến chiến thắng.
-Ninh giáo quan, không bằng chúng ta cược một cái đi? – tròng mắt Đường Kim khẽ đảo, hắn cười hihi nói.
-Đánh cược? – Ninh Tâm Tĩnh khẽ ngẩn ra, mấy người khác cũng nhìn Đường Kim cạn cmnl, đây là lúc nào rồi mà vẫn còn tâm trí chơi trò cá cược chứ?
-Ninh giáo quan, nếu như lượt đấu đầu tiên này chúng ta thắng thì cô phải đáp ứng một điều kiện của ta, nếu không thắng thì ta sẽ đáp ứng cô một việc, thế nào hả? – Đường Kim trực tiếp nói.
Lời vừa nói ra thì mọi người đều dùng một ánh mắt quái dị nhìn Đường Kim, trong lòng mỗi người đều bốc lên một ý niệm, tên gia hỏa này không phải sẽ thật là muốn đánh chủ ý lên người Ninh Tâm Tĩnh chứ? Điều kiện mà hắn nói quá nửa sẽ là để Ninh Tâm Tĩnh lấy thân báo đáp rồi.
Ninh Tâm Tĩnh có chút phát ngốc, mãi đến mười giây sau nàng mới gật đầu:
-Được, chỉ cần chúng ta thắng lượt đấu này thì ta cái gì cũng có thể đáp ứng ngươi. ( DG: hehe quả này chết với hắn rồi ).
-Ninh giáo quan, chúng ta cứ quyết định như vậy nhé. – trên mặt Đường Kim nở ra một nụ cười xán lạn sau đó hắn quay sang vẫy tay với mấy người Lưu Phong:
-Các ngươi lại đây, ta sẽ truyền cho các người một bí quyết đối địch.
Đường Kim đem bốn người đi sang một bên, một bộ dạng tỏ ra rất thần bí, năm người chụm đầu lại thì thầm vài phút làm Ninh Tâm Tĩnh cảm thấy rất khó hiểu, trong lòng thì đang hoài nghi, tên gia hỏa này thực sự có bí quyết đối địch sao?
Nhưng cho dù là có thì chỉ có vài phút thời gian hắn cũng không thể nào làm thực lực bốn người kia tăng mạnh được!
Nhưng mà nghi hoặc thì nghi hoặc, Ninh Tâm Tĩnh cũng không nói gì thêm, nàng thực sự không nghĩ rằng là lượt đấu thứ nhất bên mình còn khả năng chiến thắng, hơn nữa nếu như bất ngờ chiến thắng thì nàng có đáp ứng Đường Kim của Đường Kim thì cũng chẳng sao cả, trên thực tế thì nàng nghĩ là Đường Kim không thể nào đưa ra yêu cầu gì đó quá phận được, còn cụ thể là điều kiện gì thì nàng cũng đoán không ra.
Mười phút thời gian rất nhanh đã qua đi, đúng lúc mấy người Đường Kim vừa thì thầm to nhỏ xong thì thanh âm của Bạch Tướng Quân lại lần nữa vang lên:
-Thời gian nghỉ ngơi đã hết, Long Kiếm chi chiến tiếp tục tiến hành.
Khẽ dừng một chút, hắn lại nói tiếp:
-Trận đấu thứ 6, Chung Thành của Tiềm Long đối chiến Lưu Phong của Ám Kiếm!
Một phút sau thì Chung Thành và Lưu Phong đều xuất hiện trên võ đài, Chung Thành còn khá trẻ, nhìn bề ngoài mới khoảng 20, thân hình đen gầy, chỉ nhìn ngoại hình thì không thể bì được với Lưu Phong, nhưng mà có thể được chọn để tham gia Long Kiếm chi chiến thì tất nhiên không phải hạng xoàng rồi.
-Haiz, Chung Thành phải không? Ngươi có tin là ta chỉ dùng một quyền đã đánh bại ngươi không? – Bạch Tướng Quân còn chưa tuyên bố bắt đầu thì Lưu Phong đã bắt đầu khiêu khích.
-Nếu như ngươi không tránh thì ta chỉ cần một quyền là cho ngươi đo đất. – Chung Thành khinh bỉ nhìn Lưu Phong:
-Ngươi có dám không tránh không?
-Đê mờ, có éo gì mà không dám chứ? – Lưu Phong làm bộ bị vũ nhục:
-Chỉ bằng thằng đầu khấc như ngươi, một quyền cũng đòi đánh bại ta? Ta chả cần phải tránh né gì, xem quyền của ai đánh ai đo đất nhé!
Cuộc đối thoại của cả hai đều truyền vào tai mọi người, một số người bắt đầu thầm nghĩ, Ám Kiếm biết sẽ thua chắc nên định chơi bài chó cùng dứt giậu sao?
-Long Kiếm chi chiến lượt thứ nhất, trận thứ 6 bắt đầu! – Bạch Tướng Quân cuối cùng cũng tuyên bố bắt đầu.
Theo thanh âm của Bạch Tướng Quân vừa dứt, Chung thành lập tức vung quyền về phía Lưu Phong:
-Ai mà tránh thì kẻ đó là đàn bà!
-Ngươi là đang kì thị phụ nữ a! – Lưu Phong cũng thực sự không hề tránh né, đồng dạng ra quyền nghênh tiếp:
-Ta muốn đại biểu tất cả nữ đồng bào trừng phạt ngươi!
Nắm tay của hai người rất nhanh đã chạm vào nhau rồi phát ra một tiếng bùm bụp khe khẽ, Lưu Phong rên nhẹ một tiếng rồi loạnh choạng liên tiếp lùi về phía sau mãi đến lúc sắp ra khỏi lôi đài mới dừng lại, còn Chung Thành thì chỉ lùi sau có một bước đã lập tức giữ vững thân thể, hiển nhiên chỉ bằng lực lượng mà nói thì hắn mạnh hơn Lưu Phong rất nhiều.
-Bọn ngu ngốc bên Ám Kiếm đúng là chỉ biết chém gió…
-Không sai, ta nghĩ chắc là lại học tên tiểu tử Đường Kim rồi…
-Con hàng Đường Kim ít nhiều còn có chút bổn sự, mấy người khác thật sự chả ra cái con mịa gì…
-Tên gia hỏa Lưu Phong rất giỏi câu dẫn vợ người khác, đánh nhau thì éo ăn thua, sớm muộn gì cũng bị chồng người ta chém chết thôi.

Mấy người ủng hộ Tiềm Long bắt đầu nghị luận xôn xao, nhưng đột nhiên bọn họ bỗng im bặt bởi vì bọn họ đột nhiên phát hiện vốn đang đứng sừng sững giữa võ đài thì thân thể Chung Thành đột nhiên nghiêng một cái rồi đổ cái rụp ra đo đất, sau đó lập tức không còn động tĩnh gì nữa.
Bạn cần đăng nhập để bình luận