Vợ Ta Là Hoa Hậu Giảng Đường

Chương 599: Muộn thì muộn đi

Bởi vì cách Đường Kim đánh thức Diệp Tử Vận có chút đặc biệt cho nên mặc dù trước 12 giờ Diệp Tử Vận đã tỉnh dậy nhưng cuối cùng thì nàng vẫn không thể rời giường lúc 12 giờ được.
-Chúng ta nên dừng lại…ưm…ư…sắp muộn rồi…a…ưm… - Diệp Tử Vận vừa đón nhận từng đợt công chiếm của Đường Kim vừa nói.
-Muộn thì muộn đi, là Hứa Nha Nha muốn gặp chúng ta chứ không phải chúng ta muốn gặp ả. – Đường Kim dường như không hề quan tâm đến điều này mà vẫn cứ tiếp tục ăn “điểm tâm” của hắn.
Mãi đến hơn nửa giờ sau Đường Kim mới hài lòng buông Diệp Tử Vận ra, sau đó thì đến tận 1 giờ chiều hai người mới tới điểm hẹn, mà nơi này đối với Đường Kim mà nói thì lại không mấy xa lạ, bởi vì nhà hàng mà Hứa Nha Nha chọn lại chính là nhà hàng của Diệp Tử Đạt em họ Diệp Tử Vận, Đường Kim đã từng tới đây một lần cùng Diệp Tử Vận.
-Tỷ, tỷ phu, các người tới rồi. – hai người vừa vào đến cửa thì Diệp Tử Đạt đã lập tức nhiệt tình tiếp đón, sau đó mới thấp giọng nói:
-Thực ra Hứa Nha Nha 12 rưỡi mới tới, nhưng mà chắc ả cũng không nghĩ tới là hai người bây giờ mới tới, bây giờ cô ta hình như đã sắp hết kiên nhẫn rồi.
-Cô ta ở trong phòng nào?– Diệp Tử Vận hỏi.
-Phòng bao Bali – Diệp Tử Đạt đáp.
-Vậy được, chúng ta vào trước, phân phó cho phục vụ nếu ta không gọi họ vào thì không ai được phép vào hết. – Diệp Tử Vận dặn Diệp Tử Đạt một câu sau đó đi thẳng lên lầu hai của nhà hàng.
Trên tầng hai đều là phòng bao, mà những phòng này đều được đặt tên trùng với các thành phố nổi tiếng ở nước ngoài ví dụ như New York, Pari, Bali… Diệp Tử Vận tất nhiên là rất quen thuộc với chỗ này, nàng rất nhanh đã đưa Đường Kim tới phòng bao Bali.
Căn phòng này rất lớn, trang trí có chút lãng mạn giống như thành phố Bali, đương nhiên là bất luận là Đường Kim hay Diệp Tử Vận đều không có hứng thú với phong cách trang trí ở đây, bọn họ vừa bước vào thì ánh mắt lập tức đã tập trung về phía nữ nhân đang ngồi trên sô pha cạnh bàn ăn, đây là một thiếu phụ thành thục nhìn bề ngoài thì khoảng 30 tuổi.
-Diệp đại tiểu thư đúng là càng ngày càng khó mời a! – thiếu phụ nhìn Diệp Tử Vận, ngữ khí lộ rõ vẻ bất mãn. Cũng khó trách cô ta lại bực tức như vậy, tuy rằng là ả chủ động hẹn Diệp Tử Vận 12 giờ đúng tới đây dùng bữa nhưng ả đã có tình đi muộn nửa tiếng để thị uy nhưng ai ngờ Diệp Tử Vận còn tới muộn hơn, làm ả phải ngồi đợi mất nửa tiếng đồng hồ.
-Tin tức của Hứa tam tiểu thư linh thông như vậy thì cũng nên biết là bạn trai ta vừa mới trở về, ta phải dành chút thời gian để chăm sóc chàng, đi muộn một chút cũng là bình thường. – Diệp Tử Vận nhàn nhạt nói, kỳ thự trên mặt nàng hiện giờ vẫn còn lưu lại dấu tích của trận hoan hỉ vừa rồi, trên má nàng hai dáng mây hồng vẫn chưa tan đi, giữa hai hàng mi xuân ý vẫn còn dạt dào…chỉ cần quan sát kĩ một chút thì hoàn toàn có thể thấy rõ.Trên thực tế thì Hứa Nha Nha cũng nhìn ra được, trong mắt nàng xẹt qua một tia quái dị, ngữ khí tràn đầy vẻ châm biếm:
-Nghĩ không ra kinh thành đệ nhất hoàng hoa khuê nữ Diệp tiểu thư trước mặt người khác thì gia giáo đoan trang, thánh khiết như thánh nữ vậy mà sau lưng thì lại phóng túng như vậy!
-Hứa tam tiểu thư, người ngay không nói lời mờ ám, chúng ta đều rõ ràng tại sao ngươi lại muốm mời ta ăn cơm, cho nên cô vẫn nên trực tiếp một chút đi, muốn ăn cơm hay là muốn bàn chuyện gì? – Diệp Tử Vận dường như không thèm để ý đến những lời trọc ngoáy của Hứa Nha Nha, nàng chỉ kéo Đường Kim ngồi xuống rồi dựa vào lòng hắn mà thôi.
-Cái đó, các người có ăn hay không đều không liên quan gì đến ta, ta chỉ biết là mình cần ăn ngay thôi. – Đường Kim đột nhiên tiếp lời sau đó quay sang cười dâm đãng với Diệp Tử Vận:
-Hehe..vừa nãy ăn còn chưa đủ no, bây giờ vẫn đang đói này…
Sắc mặt Diệp Tử Vận nhất thời khẽ đỏ, nàng tất nhiên là nghe ra được hàm ý của Đường Kim.
Hứa Nha Nha cũng nghe ra được ý của Đường Kim, ả nhìn Diệp Tử Vận cười cổ quái:
-Diệp đại tiểu thư, nếu bạn trai cô vẫn còn đang đói khát như vậy thì cô nên tìm cách cho hắn ăn no đi!
-Hứa tam tiểu thư, nam nhân của ta, ta tự biết cách chăm sóc, không cần cô phải quan tâm. – Diệp Tử Vận cười nhạt một cái, sau đó quay ra phía ngoài hô lên một tiếng:
-Phục vụ, cho đồ ăn lên đi.
-Xin đợi một chút, đồ ăn sẽ lên ngay! – bên ngoài truyền tới tiếng đáp.
Chỉ vài phút sau thì nhân viên phục vụ đã dưa đồ ăn vào, Đường Kim chẳng cần nhìn ai, tự mình ăn lấy ăn để, Diệp Tử Vận cũng ăn không ít, từ tối qua đến giờ nàng tiêu hao rất nhiều thể lực cho nên đúng là cần phải bổ xung rất nhiều, ngược lại Hứa Nha Nha là người chủ động mời nhưng xem ra ả không có hứng thú với đồ ăn lắm.
Đường Kim vừa ăn vừa liếc qua Hứa Nha Nha một cái, công bằng mà nói thì Hứa Nha Nha cũng khá xinh đẹp, tuyệt đối xứng với hai từ mỹ nữ, so với tên đệ đệ không ra gì của cô ta thì mạnh hơn rất nhiều, dáng người thành thục của cô ta cũng khá là hấp dẫn chỉ có điều là khuôn mặt tuy xinh đẹp nhưng lại không bằng được Diệp Tử Vận cho nên Đường Kim cũng không có hứng thú gì với ả, chỉ có một điểm mà Đường Kim nghĩ không ra là Hứa Nha Nha rốt cuộc muốn giở trò gì? Lẽ nào muốn trả thù hắn vì đã làm thịt đệ đệ của ả, hay là muốn tiên lễ hậu binh?
Đương nhiên Đường Kim cũng có chút hoài nghi, nhỡ đâu Hứa Nha Nha đến là để cảm ơn hắn đã làm thịt tên đệ đệ không ra gì kia của ả thì sao?
Hắn hoài nghi như thế cũng không phải là không có căn cứ, bởi vì trước khi tới đây Diệp Tử Vận cũng nghe nói qua một số việc của Hứa gia, nghe nói Hứa gia là một gia tộc điển hình trọng nam khinh nữ, phụ thân của Hứa Thế Tuấn càng là phát huy trọng nam khinh nữ đến tận cùng, khi đẻ ra ba cô con gái thì đến tên cũng đặt rất tùy tiện.
Đại tỷ của Hứa Thế Tuấn tên là Hứa Phiêu Phiêu, nghe nói lúc phụ thân của Hứa Thế Tuấn phát hiện là sinh ra một bé gái thì trong lòng ông ta phiêu..a..phiêu a… cho nên mới tùy tiện đặt cái tên như thế. Đợi lúc đứa thứ hai ra đời cũng là nhị tỷ của Hứa Thế Tuấn thì tâm tình của phụ thân hắn càng thất lạc hơn nên mới đặt ngay cho nhị tỷ hắn cái tên là Hứa Lạc Lạc.
Đến lúc sinh ra Hứa Nha Nha thì ông ta mới phẫn nộ mắng một câu:
-Đê mờ, sao lại lòi ra thêm một tiểu nha đầu nữa?
Thế nên tên của Hứa Nha Nha cũng từ đó mà ra, có người còn thầm thấy may thay cho Hứa Nha Nha, may mà nàng không phải tên là Hứa Nha Đầu. ( DG: cũng may mà phụ thân của Hứa Thế Tuấn không biết chửi thề kiểu: cái con củ kẹc đấy! ¬¬)
Mà sau khi đẻ được Hứa Thế Tuấn thì tất cả những gì tốt nhất đều được bồi đắp trên người hắn, ba tỷ tỷ của Hứa Thế Tuấn lập tức biến thành bảo mẫu của hắn, Diệp Tử Vận còn nghe ngóng được ba vị tiểu thư nhà họ hứa đã từng rất phẫn nộ vì phụ thân thiên vị đệ đệ của mình, nghĩ đến việc Tiêu Đại Nhi cũng đã từng cảm ơn mình vì đã giúp nàng làm thịt Tiêu Nhân cho nên Đường Kim mới nghĩ là nói không chừng thì Hứa Nha Nha đến để cảm tạ hắn cũng nên.
-Bây giờ có việc gì thì nói đi. – nửa tiếng sau Đường Kim cuối cùng cũng chịu buông đũa, hắn vòng tay ôm lấy Diệp Tử Vận rồi ngả người tựa vào sô pha, lười biếng nói.
Diệp Tử Vận cũng nhìn Hứa Nha Nha cười nhạt một cái;
-Hứa tam tiểu thư, nói đi, cô mời chúng ta ăn cơm là có mục đích gì?
Bạn cần đăng nhập để bình luận