Vợ Ta Là Hoa Hậu Giảng Đường

Chương 619: Tên sắc lang đáng chết đó quay về rồi

Sau hai năm dung mạo của Tần Thủy Dao càng ngày càng giống Tần Khinh Vũ, nhìn bề ngoài thì giống như được đúc ra từ một khuôn vậy, tuy rằng dáng người của Tần Thủy Dao không được thành thục như Tần Khinh Vũ nhưng mà khác biệt cũng không quá rõ ràng như trước nữa.
Bây giờ nếu hai người cùng đi trên đường, nếu người không quen biết nhất định sẽ nghĩ là người là chị em sinh đôi, thậm chí có người còn có thể nhận nhầm hai người họ.
Nhưng mà trên tực tế thì bây giờ Tần Thủy Dao càng ngày càng biểu hiện ra sự khác biệt so với Tần Khinh Vũ, đặc biệt là trên phương diện khí chất.
Tần Khinh Vũ cao quý tao nhã, sự khuyến rũ gợi cảm được nội liễm nhưng cũng không thể hoàn toàn thu liễm hết, ngược lại lại càng hấp dẫn người khác, còn Tần Thủy Dao thì lại cho người ta một cảm giác hoàn toàn thanh thuần thoát tục, giống như tiên nữ không nhiễm chút khói lửa nhân gian vậy.
Cũng chính vì như thế nên hiện tại Tần Thủy Dao và Hàn Tuyết Nhu tại Ninh Sơn nhị chung mới trở thành hai thái cực, một người thanh thuần thoát tục đến cực điểm, còn người kia thì khuyến rũ gợi cảm đến tận cùng.
-Mama, tên gia hỏa kia tới tìm người chưa? – Tần Thủy Dao đi vào phòng làm việc, nhìn bộ dạng của nàng thì dường như có chút không cao hứng.
-Tên gia hỏa nào chứ? – cặp mày liễu của Tần Khinh Vũ khẽ chau lại:
-Dao Dao, ngươi đang nói ai thế?
-Mama, còn có thể là ai nữa, chính là cái tên Đường Kim chết tiệt hai năm qua không biết đã trốn đi đâu kia! – Tần Thủy Dao tức giận nói.
-Đường Kim? – thân thể Tần Khinh Vũ khẽ giật một cái, tuy trước giờ nàng luôn trấn định nhưng vừa nghe đến hắn thì sắc mặt nàng cũng không kìm được mà có chút biến hóa, ngữ khí cũng tràn đầy lo lắng:
-Dao Dao, ngươi nói là có tin tức của Đường Kim rồi?
-Mama à, xem ra người cái gì cũng không biết a! – Tần Thủy Dao cảm thấy có chút nản lòng còn thêm chút bực mình:
-Đường Kim chết tiệt, rõ ràng là quay lại rồi mà không đến tìm chúng ta, uổng công ta còn lo lắng cho hắn lâu như thế!
-Dao Dao, ngươi xác định là Đường Kim đã trở về? – Tần Khinh Vũ có chút nóng vội hỏi.
-Ta không có tận mắt nhìn thấy hắn nhưng mà hắn nhất định là đã trở về thật rồi. – Tần Thủy Dao gật đầu:
-Trên diễn đàn của trường đang đồn ầm lên rồi, hơn nữa nghe nói hôm thứ sáu Hàn Tuyết Nhu được một nam sinh ôm đi, lúc đó ta không có nhìn thấy, nhưng mà Tiếu Ngọc Đình nói nàng tận mắt chứng kiến, hơn nữa nàng còn khẳng định đó là Đường Kim, Hàn Tuyết Nhu càng không thể đi cùng nam nhân khác được, Tiếu Ngọc Đình cũng không thể nào nhận nhầm người, cho nên ta mới dám khẳng định là tên sắc lang chết tiệt kia đã quay lại rồi!
Nói đến đây Tần Thủy Dao phẫn nộ mắng một câu:
-Tên sắc lang chết tiệt, vừa quay lại đã đi hú hí với Hàn Tuyết Nhu, đã thế cũng không thèm nói cho chúng ta một tiếng, đáng ghét!
-Nói vậy là hắn thực sự trở về rồi! – Tần Khinh Vũ khẽ gật đầu sau đó mới thở dài một hơi:
-Dao Dao, đừng tức giận, nếu hắn đã trở về thì nhất định sẽ tới tìm chúng ta!
-Sắc lang chết tiệt, cho dù có đi hú hí với Hàn Tuyết Nhu thì gọi điện thoại cho ta một tiếng sẽ chết người chắc? – Tần Thủy Dao vẫn tiếp tục hờn dỗi, trong mắt người ngoài thì nàng giống như tiên nữ không nhiễm khói bụi nhân gian nhưng trước mặt Tần Khinh Vũ thì nàng tất nhiên không cần phải giả trang gì cả.
-Hai năm không gặp, tự nhiên là không thể chỉ gọi điện thoại nói một tiếng được rồi. – Tần Khinh Vũ khẽ cười một cái:
-Dao Dao, đừng để bụng nữa, dù sao thì đối với chúng ta hắn có thể an toàn trở về là đã quá đủ rồi.
Tần Thủy Dao khẽ bĩu môi một cái, nhưng mà nàng cũng không nói gì thêm mà chỉ chạy đến ngồi xuống một bên rồi làm bộ như đang nén giận.
Tần Khinh Vũ khẽ bật cười rồi lại tiếp tục cúi đầu đọc văn kiện, chỉ là bây giờ nàng bỗng phát hiện mình chẳng còn tâm tình mà nhìn văn kiện nữa.
Nhẹ nhàng thở ra một hơi, Tần Khinh Vũ đứng dậy nói:
-Dao Dao, chúng ta về nhà đi, ta nghĩ Đường Kim chắc cũng sắp về nhà rồi đấy.

Mãi đến khoảng 5 giờ chiều Đường Kim mới chịu buông thân thể mềm mại của Tống Oánh ra. Hắn lại lần nữa tới Ninh Sơn nhị trung, từ miệng của Tống Oánh hắn được biết rằng kí túc trong trường vẫn được bảo lưu mà hai năm nay phòng của hắn cũng không phải là để không, mà Thất tiên nữ xinh đẹp của hắn vẫn luôn ở trong đó.
Lúc này Đường Kim định quay lại kí túc nhìn một chút sau đó sẽ đi tìm Kiều An An.
Tối chủ nhật ở trường có tiết tự học cho nên học sinh trong trường đều đã quay trở lại trường, trong khuôn viên của trường lúc này đang có khá nhiều học sinh đi lại, chỉ là cho dù hôm thứ sáu Đường Kim đã xuất hiện qua một lần hơn nữa trên diễn đàn cũng có không ít topic về hắn nhưng mà lúc Đường Kim chân chính có mặt ở trong trường thì lại không ai nhận ra hắn hết.
Suy cho cùng thì tại Ninh Sơn nhị trung đã không còn bao nhiêu người còn nhớ bộ dạng của Đường Kim nữa, cho dù hai ngày này có rất người đều nghe danh hắn nhưng cũng chỉ là nghe nói chứ chưa có được gặp mặt cho nên dù là chạm mặt cũng không thể nào nhận ra hắn được.
Rất nhanh Đường Kim đã đi tới sân vận động, bây giờ trên sân vận động đang có rất nhiều người, cho dù thời tiết có chút lạnh nhưng vì hôm nay trời nắng cho nên có không ít người đi đá bóng, trên sân cỏ hiện giờ đã phân thành không biết bao nhiêu khu vực, ít nhất cũng phải có hơn chục trái bóng đang lăn trên bãi cỏ lúc này, lúc này ở một góc của sân bóng đang có hai đám người tranh nhau địa bàn.
Một đám người mặc quần áo đá bóng màu vàng, đám còn lại mặc đồ màu trắng, rõ ràng là đám người mặc áo trắng tới trước nhưng đám mặc áo vàng lại quyết tranh cho bằng được địa bàn.
-Tránh ra, tránh ra! Nơi này là địa bàn của chúng ta. – một tên nam sinh mặc quần áo đá bóng màu vàng rất hùng hổ ngang ngược, tên gia hỏa này dáng người cao to nên cũng khá có sức uy hiếp.
Đường Kim nhìn tên này một cái, trong lòng cảm thấy có chút kì quái, sao tên này nhìn cứ quen quen?
-Trương Tiểu Báo, người đừng có mà quá đáng, rõ ràng là chúng ta tới trước mà! – bên team mặc áo trắng cũng không chịu yếu thế.
-Các người tới trước? Cái đệt! lúc các người còn chưa vào Ninh Sơn nhị trung thì chỗ này đã là địa bàn của chúng ta rồi! – bên team áo vàng lập tức có người tiếp lời.
-Trương Lực, sân bóng là của nhà trường chứ không phải của riêng các người! – nam sinh bên team áo trắng kia phẫn nộ nói.
-Ta nói là của bọn ta thì là của bọn ta, sao hả? các người không chịu hợp tác à? – tên nam nhân tên Trương Lực kia lập tức vẫy tay:
-Các huynh đệ, xem ra danh tiếng của tổ đội Bạo Lực chúng ta không có tác dụng nữa rồi, các ngươi nói xem chúng ta nên làm gì đây?
-HA HA HA… - Đường Kim đột nhiên cười lớn, hắn cuối cùng cũng nhận ra tên gia hỏa kia là ai rồi.
-Cmn ngươi cười cái gì chứ? – Trương Lực đột nhiên quay phắt lại nhìn Đường Kim, sau đó thì hắn liền cảm thấy nghi hoặc, con hàng này sao lại lại quen mắt đến vậy chứ?
Đường Kim lắc đầu, cảm khái nói:-Ta nói ngươi hai năm rồi sao vẫn không chịu tiến bộ chút nào vậy?
Bạn cần đăng nhập để bình luận