Vợ Ta Là Hoa Hậu Giảng Đường

Chương 640: Ta muốn một nữ nhân

-Đường Kim, chúng ta thật sự sẽ đợi cảnh sát tới sao? – lúc này Lưu Đan mới lên tiếng:
-công ty này có đồng lõa bên cảnh sát, lúc Lạc Doãn Hàn mởi xảy ra chuyện chúng ta đã thử tìm cảnh sát, phía cảnh sát trăm phương đùn đẩy, căn bản là không muốn quản chuyện này!
-Chính vì như thế cho nên ta mới muốn đợi bọn chúng tới một thể. – Đường Kim một bộ dáng như đã nắm hết tất cả mọi thứ trong lòng bàn tay:
-Phải rồi, tiếp theo hai người các ngươi mau tránh vào trong phòng đi, đem theo cả súng ngắm nữa, chúng ta thử đóng vai phần tử khủng bố một lần xem.
-hả? –Châu Phi ngẩn ra:
-Cái này…đóng vai phần tử khủng bố? Nếu như bị cấp trên biết liệu có làm sao không?-yên tâm đi! Có việc gì ta gánh hết, các người cứ việc làm theo lời ta là được. – Đường Kim hời hợt nói.
-Ách, được, vậy hai chúng ta vào trong trước. – tuy rằng Châu Phi không hiểu Đường Kim muốn làm gì nhưng cuối cùng hắn vẫn quyết định nghe theo, dù sao thì cũng có Đường Kim gánh team, sao phải xoắn chứ?
… Ở thành phố Lạc Bắc người họ Lạc đúng là không ít, Lạc Bắc Lạc gia cũng khá là có tiếng, đương nhên không phải người nào họ Lạc cũng đều là người của Lạc Bắc Lạc gia, ví dụ như Lạc Đông , hắn không hề có quan hệ gì với quân nhân thế gia Lạc gia kia cả.
Lạc Đông cũng đã từng hi vọng có thể kéo chút quan hệ với Lạc gia nhưng không thành, cho dù như thế thì hắn cũng chưa đầy 40 tuổi đã ngồi được vào cái ghế phó cục trưởng cục cảnh sát Lạc Bắc, trong mắt rất nhiều người thì đã được coi là quyền cao chức trọng rồi.
Lạc Bắc và Lạc Đông kì thực không phải là huynh đệ, trên thực tế thì Lạc Bắc trước đây không phải tên là Lạc Bắc, chỉ là hai năm gần đây hắn mới đổi tên mà thôi. Chỉ là quan hệ của Lạc Bắc và Lạc Đông đúng là rất mật thiết, nói dễ nghe một chút thì bọn chúng là đối tác làm ăn, nói khó nghe một chút thì bọn chúng là bọn lang sói cấu kết với nhau chuyên làm việc xấu.
Công ty của Lạc Bắc đem lại lợi nhuận cực lớn, số lợi nhuận này được chia một phần lớn cho Lạc Đông, vì thế mà đối với Lạc Đông mà nói thì bảo vệ lợi ích của công ty giải phóng mặt bằng này cũng là bảo vệ lợi ích của chính bản thân mình, cũng chính vì vậy mà mấy năm nay công ty của Lạc Bắc làm không ít chuyện xấu nhưng không hề việc gì, cho dù là xuất hiện cả án mạng thì cũng đều bị Lạc Đông âm thầm dàn xếp ổn thỏa, cùng lắm kiếm người chịu tội thay chứ Lạc Đông không bao giờ chịu để cho Lạc Bắc xảy ra chuyện.
Vừa nghe được điện thoại cầu cứu của Lạc Bắc, Lạc Đông đã lập tức đích thân đem người từ cục cảnh sát tới thẳng công ty của Lạc Bắc. nhưng mà lúc hắn vừa mới tới cổng thì liền phát hiện ra phía trước có một người đang đứng, một nam nhân mặc phong y đứng giữa cổng chắn ngang đường của hắn.
Mấy chiếc xe cảnh sát lập tức dừng lại, mười mấy cảnh sát nhanh chóng xuống xe, mười mấy nòng súng cũng lập tức chĩa thẳng vào nam nhân mặc phong y, sau đó thì Lạc Đông mới xuống xe và làm bộ nghiêm túc quát lên:
-Ngươi là người nào? Bên trong đã xảy ra chuyện gì?
-Bên trong đang có bảy tám mươi con tin, chỉ cần ta hạ lệnh một tiếng thì lập tức sẽ có người nổ súng bắn chết một người, còn về ta là ai hả? Ta nói cho ngươi ngươi cũng không biết, vậy nên không cần thiết phải nói. – nam nhân mặc phong y này tất nhiên là Đường Kim, hắn nhìn đám cảnh sát một cái:
-Các ngươi muốn tự mình bỏ súng xuống hay là để ta cho bắn tỉa làm thịt từng tên một?
Đám cảnh sát sắc mặt khẽ biến, sau đó đều nhìn về phía Lưu Đan, rõ ràng là đang đợi lệnh của hắn.
-Nói đi, ngươi muốn gì? – Lưu Đan dùng ánh mắt sắc bén nhìn Đường Kim, hắn trực tiếp đi thẳng vào vấn đề.
-Ờ, đợi ta nghĩ một lát. – Đường Kim làm ra một bộ dáng nghiêm túc, mãi đến nửa phút sau trên mặt hắn mới nở ra một nụ cười xán lạn:
-Đúng rồi, ta nhở ra rồi, ta muốn một nữ nhân.
Muốn nữ nhân?
Trên mặt Lạc Đông lộ ra biểu tình vô cùng cổ quái, mười mấy cảnh sát kia cũng ngơ ngác nhìn nhau, con hàng này bị thần kinh sao? bắt cóc mấy chục con tin chỉ vì muốn một nữ nhân? Cái đê mờ! sao hắn không trực tiếp cầm súng mà đi cướp nữ nhân chứ?
-không vấn đề, nói đi, ngươi muốn nữ nhân thế nào? – Lạc Đông tuy rằng cảm thấy kì quái nhưng hắn vẫn một lời đáp ứng.
-Ừm, một nữ nhân tên là Lạc Phỉ Phỉ. – Đường Kim nghiêm túc nói.
-Cái gì? – Lạc Đông thất thanh hô lên:
-Lạc Phỉ Phỉ? Lạc Phỉ Phỉ của Lạc gia?
-Không sai, chính là đại mỹ nữ thích mặc quân phục đó đó, kì thực nàng là bạn gái của ta, nhưng mà bây giờ nàng lại không chịu gặp ta, không có biện pháp, ta chỉ có thể bắt cóc những người này để cho nàng chịu tới gặp ta thôi. – Đường Kim làm bộ thất tình đau khổ:
-Phải rồi, ta nói cho ngươi biết, nếu nàng biết ta muốn gặp nàng thì nàng nhất định sẽ không chịu tới, các người nói với nàng là ở đây có một phần tử khủng bố cần nàng tới giải quyết thì nàng nhất định sẽ tới.
-phần tử khủng bố? – Lạc Đông sửng sốt.
-không sai, thực ra chúng ta chính là phần tử khủng bố. – Đường Kim làm bộ nghiêm túc:
-Kì thực trước đây là là một con ngoan trò giỏi, đáng tiếc là do Phỉ Phỉ thân ái không chịu quan tâm tới ta nến vì nàng ta mới trở thành phần tử khủng bố, aizz,.. nam nhân không xấu thì nữ nhân không yêu mà, ta làm phần tử khủng bố thì nàng nhất định sẽ chịu yêu ta!
Lạc Đông và đám cảnh sát chỉ muốn đập đầu ngay vào tường, bọn họ làm cảnh sát nhiều năm như thế cũng gặp không ít kẻ đầu óc có vấn đề, nhưng mà loại tâm thần đến level như kẻ trước mặt này thì đúng là lần đầu tiên. Phải tâm thần đến mức độ nào thì mới vì một nữ nhân mà đi làm phần tử khủng bố chứ? Hơn nữa hắn còn tâm thần tới mức tự cho rằng mình làm phần tử khủng bố rồi thì mỹ nhân sẽ yêu mình.
-Được, ngươi đừng manh động, ta sẽ liên lạc ngay với Lạc Phỉ Phỉ. – trong lòng Lạc Đông đang thầm mắng Đường Kim tâm thần nhưng ngoài miệng thì vẫn rất phối hợp.
-không vấn đề, ta đã đặt chỗ ăn trưa ở nhà hàng, hi vọng bữa trưa có thể cùng nàng ăn ở đó, đừng để nàng tới quá muộn đó. – Đường Kim không nhanh không chậm nói.
Bây giờ kì thực vẫn còn khá sớm, mới hơn 9 giờ sáng mà thôi, cách bữa trưa vẫn còn khoảng 3 tiếng nữa cho nên Lạc Đông cũng vì thế mà khẽ thở ra một hơi, thời gian như vậy cũng coi như đủ.
-Được, bây giờ ta sẽ gọi cho Lạc Phỉ Phỉ. – Lạc Đông lùi sau vài mét rồi lấy điện thoại ra gọi điện.
Đương nhiên hắn không phải là gọi cho Lạc Phỉ Phỉ mà trên thực tế thì hắn gọi cho cấp trên của hắn, cục trưởng cục cảnh sát Lạc Bắc – Châu Chính Cương.
-Cục trưởng, có một phần tử khủng bố rất tàn bạo, hắn bắt cóc mấy chục người dân làm con tin, bây rời con tin đang không rõ sống chết, hơn nữa tên khủng bố này đầu óc còn có vấn đề, ngài xem nên xử lí thế nào? – Lạc Đông vội vàng nói vào điện thoại.
-phần tử khủng bố? – đầu dây bên kia Châu Chính Cương dường như có chút không tin:
-Lạc Đông, ngươi đem tình huống chi tiết báo cáo lại lần nữa xem.
Lần này Lạc Đông cũng không dấu diếm mà trực tiếp đem tình huống mà hắn biết toàn bộ đều nói cho Châu Chính Cương.
-Đối phương chưa chắc đã là phần tử khủng bố, nhưng mà ngươi nói không sai, đầu óc hắn quả thực có vấn đề. – Châu Chính Cương lập tức đưa ra phán đoán:
-Trước tiên hãy kéo dài thời gian một chút, ta sẽ liên hệ với người thích hợp tới để giải quyết.
Bạn cần đăng nhập để bình luận