Vợ Ta Là Hoa Hậu Giảng Đường

Chương 643: Làm theo quy củ của ta

Nam tử cao gầy bên phía Tiềm Long dùng một ánh mắt quái dị nhìn Đường Kim, nhưng cuối cùng thì hắn vẫn quyết định lấy điện thoại ra gọi điện.
Một phút sau, hắn cúp máy rồi nhìn Đường Kim từ từ nói:
-Ta đã gọi điện đề nghị cục cảnh sát Lạc Bắc cầu viện Ám Kiếm, bây giờ chúng ta có thể đi được chưa?
-Đương nhiên là chưa. – Đường Kim không cần nghĩ ngợi gì, lập tức đáp:
-Ngươi xem tự mình là kẻ ngốc thì cũng đừng coi ta là kẻ ngốc chứ, ngươi nghĩ là ta dễ nói chuyện như vậy sao?
-Đường Kim, tuy rằng chúng ta không phải là đối thủ của ngươi nhưng nam nhân làm việc thì hãy dứt khoát một chút, sao ngươi không nói toẹt ra là ngươi muốn làm gì chúng ta đi? – nam tử cao gầy trầm giọng nói, cho dù là đối mặt với Đường Kim thì lúc này hắn vẫn rát chính định, không hề vì người trước mắt là Đường Kim mà tỏ ra sợ hãi hoảng loạn.
-Các ngươi nhất định rất muốn biết ta muốn làm gì các ngươi phải không? – Đường Kim quét mắt nhìn mấy người Tiềm Long một cái, sau đó trên mặt hắn nở ra một nụ cười hiền hòa:
-Thực ra ta…
Nói đến đây Đường Kim cố ý dừng lại một chút, mấy người Tiềm Long bao gồm cả mười mấy tên cảnh sát kia đều đang rửa tai lắng nghe, rõ ràng là mọi người đều muốn biết ý đồ của Đường Kim.
-Ta không nói cho các người biết đấy…ahihi! – đúng lúc này thì Đường Kim lại chốt ngay một câu như thế làm mọi người nhất thời chỉ muốn bóp chết hắn, đây là loại người gì chứ?
Thật ra thì bây giờ đám cảnh sát kia cũng đang rất muốn biết Đường Kim là thần thánh phương nào, lúc trước bọn họ còn cho rằng hắn là phần tử khủng bố, nhưng mà bây giờ xem ra hắn không phải phần tử khủng bố, cũng chẳng hề bị thần kinh gì cả.
Châu Phi và Lưu Đan thiếu chút nữa đã phì cười, không hổ danh là Đường Kim a, đặc công Tiềm Long trước mặt hắn cũng bị trêu đùa như những con khỉ mà thôi.
-À, trong số cảnh sát ở đây có tên nào mà các người rất muốn đấm không? – Đường Kim đột nhiên quay về phía Châu Phi và Lưu Đan hỏi một câu.
-Cũng có vài tên, con mịa nó, Lạc ca suýt nữa thì bị đánh chết mà mấy tên vương bát đản này lại giả vờ không biết gì, bây giờ đến đây thì lại tích cực như vậy! – Châu Phi phẫn hận nói.
-Vậy thì đừng khách khí nữa, đánh chúng đi! – Đường Kim hời hợt nói.
-các người…mấy người các ngươi chính là huynh đệ của tên Lạc Doãn Hàn đó? – đột nhiên có một tên cảnh sát kinh hô, hắn cuối cùng cũng nhớ ra hai người Châu Phi và Lưu Đan.
-Sao hả, cuối cùng cũng nhớ ra bọn ta à? – Châu Phi chốt ngay một nhát vào mặt tên cảnh sát kia:
-Nhưng mà muộn cmnr!
Lưu Đan cũng dùng chân đạp một cái vào tên cảnh sát ở gần nàng nhất, đồng thời hừ lạnh một tiếng:
-Các người thực sự cho rằng bọn ta dễ bắt nạt sao?
-Phế hết bọn chúng đi, một kẻ cũng không tha. – Đường Kim ra lệnh.
Thực ra không cần Đường Kim phải nói, Châu Phi và Lưu Đan cũng sẽ không hạ thủ lưu tình, trong mắt hai người thì đám cảnh sát này tội nghiệt càng nặng vì nếu như không có chúng bao che, liệu đám lưu manh kia có dám ngang ngược như thế?
Càng quan trọng hơn là mấy ngày qua bọn họ đã nhịn nhục rất nhiều với đám cảnh sát này, đối với mấy tên đầu têu, sâu mọt trong giới cảnh sát này thì bọn họ không những không nương tay mà ra tay còn nặng hơn.
-Rắc rắc, rắc rắc!
-Á!
Tiếng xương vỡ vụn hòa quyện cũng tiếng kêu thảm thiết cùng truyền vào trong tai đám người của Tiềm Long nhất thời làm cả đám đều lông tóc dựng đứng, với năng lực của bọn họ thì tự nhiên có thể nhìn ra được Châu Phi và Lưu Đan thực sự muốn phế đi đám cảnh sát này, không phải là tạm thời mà là vĩnh viễn, tàn phế vĩnh viễn!
Mới bắt đầu thì đám cảnh sát còn không dám phản kháng, nhưng sau khi thấy hai người này thực sự muốn phế bỏ bọn mình thì đám cảnh sát bắt đầu liều mạng dùng súng phản kháng, chỉ là ngay lập tức thì bằng bằng bằng!, tiếng súng không ngừng vang lên, Lưu Đan dùng tốc độ nhanh nhất cho mỗi tên một viên đạn, hủy đi năng lực phản kháng của chúng.
Chỉ trong vài phút ngắn ngủi thì đám cảnh sát trên đều đã theo bước đám lưu manh trước đó, đến cả Lạc Đông cũng không thoát nạn, tất cả đều bị phế bỏ, bây giờ thì những người còn đứng ở đây cũng chỉ còn có người của hai bên Ám Kiếm và Tiềm Long mà thôi.
Lúc này trong lòng đám người Tiềm Long bỗng nổi lên một ý niệm, lẽ nào lại sắp có một cuộc Long Kiếm chi chiến nổ ra hay sao?
Chính tại lúc mấy người của Tiềm Long đang đoán già đoán non thì một nhóm người nữa cũng đã tới hiện trường, nhóm người này tổng cộng không tới 10 người, đi hai chiếc ô tô khá phổ thông, nhìn khá là nghèo nàn, đây rõ ràng là nhân viên thường chú của Ám Kiếm tại thành phố Lạc Bắc.
ề ế ấ ố ấ ề Á ế ầ ắ-Tiềm Long các người lại định giở trò gì thế? – mấy người kia vừa xuống xe đã nhìn thấy đám người Tiềm Long, người dẫn đội Ám Kiếm là một nam tử khoảng ngoài ba mươi, người khá gầy, mũi quắp như mỏ ưng.
-Ta còn muốn hỏi là Ám Kiếm các người định giở trò gì ấy! – nam tử cao gầy dẫn đội bên Tiềm Long cười lạnh một tiếng, một chút cũng không chịu yếu thế, mặc dù hắn cố kị Đường Kim nhưng đám người Ám Kiếm ở thành phố Lạc Bắc này thì hắn còn chưa để vào mắt.
-Ta nhận được tin báo ở đây có phần tử khủng bố đang giữ con tin, các người đều đã đến rồi sao còn đứng đây xem náo nhiệt làm gì? – nam tử mũi ưng hừ lạnh một tiếng:
-Chống khủng bố là trách nhiệm của các người đó!
-Phần tử khủng bố? – nam tử cao gầy cười lạnh một tiếng:
-Trước tiên các người nhìn kĩ xem phần tử khủng bố này là ai rồi hãy nói!
-Phần tử khủng bố ở đâu? – nam tử mũi ưng có chút tức giận:
-Lẽ nào các ngươi chính là phần tử khủng bố sao?
-Ở đây nè! – một thanh âm lười biếng vang lên, Đường Kim cuối cùng cũng lên tiếng.
Nam tử mũi ưng lập tức quay về phía thanh âm phát ra, hắn không có nhận ra ngay Đường Kim mà chỉ nhận ra Châu Phi và Lưu Đan ở bên cạnh, lập tức bất mãn nói:
-Châu Phi, Lưu Đan, các người đang làm trò gì thế hả?
-Không có gì, chẳng qua là huynh đệ trong Đồ Long tiểu tổ của chúng ta bị bắt nạt, chúng ta tự nhiên là không thể khoanh tay đứng nhìn rồi. – Châu Phi thản nhiên đáp.
-Nói như vậy là các ngươi chính là phần tử khủng bố? – Mười mấy cảnh sát đang nằm dưới đất là do các người ra tay? – nam tử mũi ưng phẫn nộ hỏi.
-Không sai. – Châu Phi khẽ gật đầu.:
-Thuận tiện nói cho ngươi biết, bên trong còn có bảy tám chục người đều là người của công ty giải phóng mặt bằng này, huynh đệ của bọn ta đều đang hôn mê bất tỉnh, bọn chúng tất nhiên là cũng phải nếm thử đãi ngộ tương tự rồi.
-Châu Phi, ngươi đúng là làm xằng làm bậy, các ngươi không những đã phạm pháp mà còn làm tổn hại tới thanh danh của Ám Kiếm! – nam tử mũi ưng kia hiển nhiên là đang vô cùng phẫn nộ:
-Đừng có cho rằng các người là đặc công thì có thể tự tiện báo thù, tất cả phải làm theo quy củ!
-Đương nhiên là phải làm theo quy quỷ, nhưng mà là quy củ do ta đề ra! – lúc này Đường Kim đột nhiên tiếp lời:
-Quy củ của ta chính là có người bắt nạt chúng ta thì chúng ta sẽ bắt nạt lại, đơn giản thế thôi.
Nói đến đây Đường Kim quy đầu nhìn nam tử cao gầy của Tiềm Long:
-Bây giờ tới lượt các người làm việc rồi đấy, việc các người cần làm rất đơn giản, chỉ cần đánh cho mấy tên Ám Kiếm vừa tới này một trận là được.
Bạn cần đăng nhập để bình luận