Vợ Ta Là Hoa Hậu Giảng Đường

Chương 651: Ta đánh ngươi đấy!

-Dương cục trưởng, đây là đệ đệ của ta, có việc gì không? – Đường Thanh Thanh khẽ chau mày.
-Là thế này, vị này là Trần tiên sinh đến từ Thiên Hải, mấy vị kia đều là đồng bạn của Trần tiên sinh, Trần tiên sinh muốn làm quen với cô một chút. – Dương Tiến Tài tới gần Đường Thanh Thanh thấp giọng nói:
-Tiểu Đường à. Ta biết là việc này không liên quan đến cô, nhưng mà vị Trần tiên sinh này là một nhà đầu tư lớn, ông ấy chỉ muốn làm quen cô mà thôi, sẽ không ép cô làm việc mình không thích đâu, hay là.. cô làm quen với ông ấy một chút đi, tùy tiện bắt tay một cái là được, thế nào hả?
-Dương cục trưởng, không bằng ông trực tiếp nói với Trần tiên sinh là ta không muốn quen biết ông ta đi. – Đường Thanh Thanh có chút tức giận hừ lạnh một tiếng.
Thanh âm của Đường Thanh Thanh khá lớn, Trần tiên sinh kia tự nhiên là cũng nghe được, trên mặt hắn lập tức lộ ra biểu tình rất khó coi, nhưng mà hắn không có phát hỏa với Đường Thanh Thanh mà chỉ quay sang nhìn Dương Tiến Tài nói:
-Tiến Tài huynh, xem gia hoàn cảnh đầu tư của các người không thực sự tốt a, cảnh sát ở chỗ các người có thái độ như thế, nếu như ta đầu tư ở đây thì vấn đề an toàn biết làm thế nào a!
-Trần tiên sinh, ông đừng hiểu lầm, chúng tôi ở đây bất luận là chính phủ hay là dân chúng đều rất nhiệt tình, hay là ông cứ lên xe ngồi trước để ta nói chuyện với td một chút, thế nào hả? – Dương Tiến Tài vội vàng cứu vãn tình thế, hiển nhiên là hắn không muốn bỏ qua nhà đầu tư này.
Trần tiên sinh kia dùng ánh mắt tham lam nhìn Đường Thanh Thanh một cái rồi quay người định rời đi, nhưng đúng vào lúc này Đường Thanh Thanh lại lên tiếng:
-Dương cục trưởng, ta nghĩ là giữa chúng ta không có gì để nói cả, bây giờ tâm tình ta đang tốt ta sẽ không tính toán với ông, nhưng tốt nhất ông đừng có làm phiền ta, nếu không ta sẽ trực tiếp bắt ông về cục đấy!
-Đường Thanh Thanh! – hết lần này đến lần khác bị Đường Thanh Thanh làm mất mặt, Dương Tiến Tài cuối cùng cũng thẹn quá hóa nộ mà hét lên:
-Cô có biết là mình đang nói cái gì không? Cô có biết vị Trần tiên sinh này định đầu tư ở Ninh Sơn bao nhiêu tiền không? Ta nói cho cô biết, 1 tỷ nhân dân tệ, ít nhất là 1 tỷ tệ đấy cô có biết không? Cho dù là Kiều thị trưởng có ở đây thì cũng phải khách khí với ông ấy, ta nói cho cô biết, sáng hôm nay Kiều thị trưởng đã đích thân đến đón bọn họ tới khách sạn đấy, cô có biết lời này của cô sẽ có hậu quả thế nào không?
Bên này Dương Tiến Tài đang quát vào mặt Đường Thanh Thanh, bên kia Trần tiên sinh kia cũng đang cầm điện thoại gọi điện, hắn còn cố ý bật loa lớn:
-Kiều thị trưởng, là tôi..a… đúng rồi, chỗ các ông dường như trị an không tốt a, ừm.. được rồi, lát nữa gặp…
-Đường Thanh Thanh, cô nghe thấy chưa hả? Kiều thị trưởng sẽ tới ngay bây giờ, cô còn không mau xin lỗi Trần tiên sinh rồi nghĩ cách bồi tội đi, may ra còn có khả năng vãn hồi, nếu không… - Dương Tiến Tài hiển nhiên là cũng nghe được lời của Trần tiên sinh, hắn lập tức trở nên nóng vộ, nếu vụ này mà đổ bể thì hắn cũng khó lòng mà ăn nói với cấp trên.
Chỉ tiếc là hắn còn chưa kịp nói hết câu thì BỐP! một tiếng, trên mặt hắn truyền tới cảm giác tê rát, có người đột nhiên tát hắn một cái rất mạnh.
-Nếu không thì thế nào? – một thanh âm lười biếng vang lên, người vừa ra tay là Đường Kim, thực ra lúc trước hắn đã định xuất thủ rồi chỉ là bị Đường Thanh Thanh phát hiện mà kéo tay hắn lại, chỉ là lúc Dương Tiến Tài nói càng ngày càng nhiều thì Đường Thanh Thanh cũng không nhịn được nữa mà khẽ buông tay một cái, Đường Kim lập tức dứt khoát cho Dương Tiến Tài ăn ngay một cái tát.
-Là ngươi, ngươi đánh ta? – một cái tát làm Dương Tiến Tài đần người ra, hắn đã không nhớ rõ lần trước mình bị ăn tát là khi nào nữa rồi, hình như là lúc mới 7-8 tuổi thì phải.
-Phải thì thế nào? – Đường Kim thản nhiên hỏi:
-Sao hả? ngươi muốn hoàn thủ không?
-Ngươi dám đánh ta? – Dương Tiến Tài đột nhiên hét ầm lên:
-Ngươi biết ta là ai không?
-Vậy ngươi có biết ta là ai không? – Đường Kim hỏi ngược lại.
-Ngươi dám đánh công chức nhà nước, ngươi là tội phạm, tội phạm.. ặc! – Dương Tiến Tài còn chưa kịp nói hêt câu thì lại ăn thêm một cái tát nảy lửa nữa.
-Ta đánh ngươi đó, ngươi làm gì được ta nào? – Đường Kim khinh bỉ nhìn Dương Tiến Tài một cá, tên khốn này dám đánh chủ ý lên cả tỷ tỷ bảo bối này của hắn, đúng là muốn chết mà!
Dương Tiến Tài lại đần người ra lần nữa, sự ngang ngược của Đường Kim hoàn toàn nằm ngoài dự liệu của hắn.
-Thanh tỷ, hai năm ta không ở đây, bây giờ hình như mọi người đều quên ta rồi thì phải, đến cả loại chó mèo cù bất cù bơ này cũng dám đánh chủ ý lên người các người, xem ra không đánh thêm vài người thì không ai biết là ta đã trở lại rồi. – Đường Kim nhìn Đường Thanh Thanh, cảm khái nói.
-Ai bảo ngươi mất tích lâu như thế chứ, từ mấy người chúng ta, còn ai nhớ ngươi nữa chứ! – Đường Thanh Thanh khẽ hừ một tiếng, dường như trong ngữ khí còn kèm theo một chút ý trách móc.
-Thực ra thì chỉ cần các người vẫn còn nhớ ta là đủ rồi. – Đường Kim vươn vai một cái:
-Mấy tên chó mèo tép riu này không liên quan gì tới chúng ta cả, nhớ hay không nhớ ta cũng chả sao.
-Bảo vệ, bảo vệ! – Dương Tiến Tài đột nhiên hướng về phía bảo vệ của khách sạn đang đứng ở cửa hô lớn:
-Mau tới a, mau bắt người này lại, chúng ta đều là khách của khách sạn các người, các người có nghĩa vụ phải bảo vệ chúng ta!
Hai bảo vệ kia bốn mắt nhìn nhau, không hề có ý động, người ta là cảnh sát mà còn không quản được, chúng ta chỉ là bảo vệ thì quản cái quái gì chứ? Hơn nữa bọn họ đều biết mặt bạo lực cảnh hoa Đường Thanh Thanh, đồ ngốc cũng nhìn ra được Đường Kim kia nhât định là có quan hệ với Đường Thanh Thanh, bọn không muốn đắc tội Đường Thanh Thanh chút nào cả, bảo vệ mà đắc tội cảnh sát thì không phải là quá ngu ngốc sao?
Chính vào lúc này thì một chiếc ô tô dừng trước cửa khách sạn, cửa xe mở ra, rât nhanh một nam nhân khoảng ngoài 30 từ trên xe bước xuống, vừa nhìn thấy nam nhân này thì Trần tiên sinh kia lập tức đi lên đón tiếp.
-Kiều thị trưởng, ông cuối cùng cũng tới rồi, nơi này của các ông tình hình bảo an xác thực là không tốt a, một tên lưu manh còn dám đánh Dương cục trưởng, hơn nữa vị nữ cảnh quan kia hại không nghe không hỏi coi như không biết gì vậy, thế này làm sao được chứ… - Trần tiên sinh kia lập tức điên đảo thị phi, nhưng mà đúng vào lúc này thì mọi người đều nghe được một tiếng vang thanh thúy cắt ngang lời của Trần tiên sinh.
Mọi người theo quán tính đều quay về phía Trần tiên sinh thì thấy một bên má hắn đang sưng đỏ lên, Đường Kim không biết từ lúc nào đã tới bên cạnh hắn, tuy rằng không có ai nhìn rõ nhưng trong lòng mọi người đều hiểu rằng vừa rồi nhất định là Đường Kim đã ra tay.
-Kiều thị trưởng, ông thấy chưa hả? Hắn chính là đệ đệ của Đường Thanh Thanh, cô Đường Thanh Thanh này trong mắt hoàn toàn không có phép tắc kỉ luật gì cả, dung túng cho đệ đệ hành hung người khác.. – Dương Tiến Tài lúc này đã nhanh chóng tới trước mặt Kiều thị trưởng, ý đồ muốn chụp tội cho Đường Thanh Thanh.
-Bốp!
Lại một âm thanh giòn tan vang lên, Dương Tiến Tài lại bị ăn thêm một cái tát nữa, chỉ là lần này bất luận là Dương Tiến Tài hay những người khác đều ngẩn ra, cái này… có việc gì xảy ra vậy? Tại sao Kiều thị trưởng lại tát Dương Tiến Tài chứ?
-Kiều thị trưởng, ngài.. sao ngài lại đánh ta? – Dương Tiến Tài vô cùng ủy khuất hỏi, hắn không hiểu việc gì đang xảy ra nữa?
Bạn cần đăng nhập để bình luận