Vợ Ta Là Hoa Hậu Giảng Đường

Chương 658: Vĩnh viễn không bao giờ lớn được.

-Chồng cô? – Hứa Phiêu Phiêu trào phúng:
-Diệp Tử Vận, cô đúng là đói quá ăn quàng mà,một tên nhóc mới mười sáu tuổi cũng gọi là chồng được.
-Nếu như ta mà gọi là đói quá ăn quàng thì cô chắc là nhặt rác về làm chồng hả? Diệp Tử Vận vẫn bình tĩnh nhưng cũng không chịu yếu thế:
-Hứa Phiêu Phiêu, ở kinh thành chẳng có mấy người dám xem thường chồng ta, thuận tiện nói cho cô biết, chàng bây giờ đã tròn mười tám tuổi rồi nhé, đừng có đem mỗi người đều xem như đệ đệ ngươi, mãi mãi không lớn lên được.
-Diệp Tử Vận, cô nói cái gì? – Hứa Phiêu Phiêu đại nộ, giống như sư tử bị giẫm phải đuôi mà xông về phía Diệp Tử Vận.
Mắt thấy Hứa Phiêu Phiêu sắp đánh lộn với nhau thì bên cạnh đột nhiên có một cánh tay vươn ra ôm lấy Hứa Phiêu Phiêu, đồng thời một thanh âm hòa nhã vang lên:
-Phiêu Phiêu, đừng xung động, chúng ta tới để tham gia lễ hội từ thiện.
Người vừa ngăn cản Hứa Phiêu Phiêu rất đúng lúc này là một nam nhân khoảng ngoài 30 tuổi, cao lớn khôi ngô, khí chất bất phàm, hắn chính là chồng của Hứa Phiêu Phiêu – Hà Bất Bình.
Hà Bất Bình là con cháu dòng chính của kinh thành Hà gia, mà Hà gia lại là một gia tộc rất vang dội ở đất kinh thành, nếu như đem những gia tộc ở kinh thành phân làm ba đẳng cấp thì bốn gia tộc thuộc Hoa Hạ bát đại gia tộc kia tự nhiên là xếp hàng nhất đẳng, còn Diệp gia của Diệp Tử Vận cũng chỉ tính là một gia tộc nhỏ, miễn cưỡng xếp vào hàng tam đẳng mà thôi. Nhất đẳng gia tộc chỉ có 4 nhà, số lượng tiểu gia tộc tuy rằng nhiều nhưng lực lượng có hạn, đem gộp hết lại cũng chẳng được bao nhiêu lực lượng, ở kinh thành thì lực lượng trung kiên nhất vẫn là thuộc về mấy chục cái trung đẳng gia tộc kia.
Chỉ luận lực lượng của gia tộc thì những gia tộc trung đẳng này không thể nào so được với tứ đại gia tộc, nhưng nếu như có thể liên hợp tất cả những trung đẳng gia tộc lại thì tứ đại gia tộc cũng phải cố kị họ.
Hà gia là một trung đẳng gia tộc, Lam gia của Lam Thế Tuấn, Hoàng gia của Hoàng Lập Thành, hay Bạch gia của Bạch Đại Hải đều thuộc loại trung đẳng gia tộc này, mà những con cháu đệ tử của trung đẳng ra tộc này mới chính là những thành phần hoạt động sôi nổi nhất ở kinh thành.
Hứa gia của Hứa Phiêu Phiêu những năm này sở dĩ phát triển nhanh như thế suy cho cùng cũng là vì Hứa Phiêu Phiêu quen biết Hà Bất Bình sau đó thì hai vị tiểu thư khác của Hứa gia cũng được lôi vào trong giới này và tìm được nam nhân thích hợp, nếu không thì ba tỷ muội của Hứa gia làm sao mà đều chọn được lang quân như ý đây?
Đương nhiên Hà Bất Bình tuy rằng là đệ tử dòng chính của Hà gia nhưng tiếng nói của hắn trong gia tộc cũng không lớn, cho nên cho dù Diệp Tử Vận công khai mắng hắn là rác rưởi thì cũng không ai nghĩ là Diệp Tử Vận đã gây ra tai họa gì, Diệp gia tuy chỉ là một gia tộc nhỏ nhưng rất nhiều người đều biết phía sau Diệp Tử Vận có một chỗ dựa rất cường đại.
-Diệp Tử Vận, ta nói cho cô biết, giữa chúng ta chưa xong đâu! – Hứa Phiêu Phiêu hừ lạnh một tiếng nhưng lại rất nhanh đã cùng Hà Bất Bình đi ra chỗ khác.
Diệp Tử Vận vẫn một bộ dáng thản nhiên, dường như chuyện vừa phát sinh không hề ảnh hưởng gì đến nàng, mà mỗi người ở đây đều nghĩ rằng một trận đấu khẩu vừa rồi Diệp Tử Vận đã toàn thắng.
Kì thực lúc này tâm tình của Diệp Tử Vận không hề bình tĩnh như vẻ bề ngoài, hai năm rồi nam nhân kia vẫn chưa hề xuất hiện, tuy rằng nàng đã từ chỗ Đại Nhi tiểu thư biết được tin tức hắn vẫn còn sống, nhưng dù sao thì cũng chưa có tận mắt nhìn thấy hắn cho nên trong lòng nàng vẫn có chút bất an.
Tuy rằng nàng vẫn luôn hiểu rằng mình chẳng qua chỉ là một người thay thế Đại Nhi tiểu thư hầu hạ nam nhân kia, nhưng nàng càng hiểu rằng hắn sẽ là nam nhân duy nhất của nàng, cho dù thời gian ở cùng hắn phần nhiều là thời gian ở trên giường nhưng như vậy dường như lại càng làm cho nàng đem hắn khắc thật sâu trong lòng, từng cái va đập đầy thô bạo đến những lần điên cuồng chiếm hữu, mỗi khung cảnh đều luôn quanh quẩn trong đầu nàng vào những giấc mộng của nàng trong những đêm dài.
-Tử Vận, không sao chứ? – một tiếng nữ nhân từ bên cạnh truyền tới.
Diệp Tử Vận quay đầu lại liền thấy một mỹ phụ thành thục đang đứng bên cạnh một nam nhân nhìn khá phổ thông, nhưng trên thực tế thì nam nhân này không hề phổ thông, bởi vì hắn chính là Bạch Đại Hải, còn mỹ phụ kia đương nhiên là thê tử của hắn – Hoàng Lệ Tinh.
Hai năm trước đệ đề của Hoàng Lệ Tinh là Hoàng Lập Thành suýt nữa thì bị Đường Kim bức cho tự dùng súng bắn chính mình, nhưng đúng vào lúc ngàn cân treo sợi tóc thì Đường Kim lại cứu Hoàng Lập Thành, đương nhiên Hoàng gia cũng vì thế mà phải trả một cái giá không nhỏ, nợ một khoản mấy tỷ tệ, còn Diệp Tử Vận thì chính là chủ nợ trực tiếp của họ.
Nhưng mà Hoàng gia cũng không có vì thế mà trở thành kẻ thù của Diệp Tử Vận, trên thực tế thì bắt đầu từ lúc đó, Hoàng gia, Bạch gia và Diệp Tử Vận đã trở thành đối tác chặt chẽ với nhau, đặc biệt là hai vợ chồng Bạch Đại Hải, quan hệ của hai người với Diệp Tử Vận khá là tốt, Hoàng Lệ Tinh và Diệp Tử Vận càng là giống như bạn tâm giao, trong mắt rất nhiều người thì việc này tương đối là thần kì.
-Không sao. – Diệp Tử Vận thản nhiên cười một tiếng:
-Hai năm nay họ còn chưa làm gì được ta thì bây giờ có thể làm gì được ta nữa chứ?
-Ừ, đúng vậy. – Hoàng Lệ Tinh khẽ gật đầu:
-Nhưng mà cô nên cẩn thận một chút, nhỡ bọn chúng chó cùng dứt dậu thì sẽ không tốt đâu.
-Cái này ta biết, ta có chuẩn bị rồi. – Diệp Tử Vận khẽ cười một tiếng sau đó lập tức hỏi sang chuyện khác:
-Khi nào thì bắt đầu đấu giá từ thiện thế?
-Còn sớm, vẫn còn khoảng nửa tiếng nữa mới bắt đầu, chúng ta ra ngoài ăn chút gì đi. – Hoàng Lệ Tinh ném Bạch Đại Hải qua một bên, trực tiếp kéo tay Diệp Tử Vận rời đi.
Lần dạ hội từ thiện này tiết mục chính thực ra chính là đấu giá từ thiện, nghe nói sản phẩm đấu giá đều đến từ những vị khách có mặt ở đây, đến cuối cùng thì số tiền đấu giá được sẽ đều quyên góp cho hội chữ thập đỏ nhi đồng – Tạ Tạ Cơ Kim. ( tên tổ chức này nghĩa là: quỹ từ thiện cảm ơn)
Tạ Tạ Cơ Kim nghe thì có chút kì quái nhưng tạ tạ ở đây không chỉ có nghĩa là cảm ơn hay cảm tạ mà càng quan trọng hơn là tất cả những người trong tổ chức này đều họ Tạ - kinh thành Tạ gia.
Trong bát đại gia tộc của Hoa Hạ thì kinh thành đã chiếm tới bốn cái, Tống gia, Tiêu gia, Uông gia, Tạ gia, trên danh nghĩa thì quỹ từ thiện kia do một vài nữ nhân không được gia tộc coi trọng quản lý nhưng dù sao nó vẫn là thuộc về Tạ gia, chín vì như thế nên yến hội từ thiện tối nay, bất luận là ai sau khi nhận được thiếp mời cũng đều không dám không tới.
-Rất cảm ơn mọi người đã tới tham gia yến hội từ thiện tối ngày hôm nay, ta là Tạ Mẫn, tiếp theo sẽ là chương trình đấu giá từ thiện, trước tiên ta nói rõ một chút, buổi đấu giá từ thiện này sẽ không có nhiều quy tắc, mọi người có thể tùy ý ra giá cho đến khi chúng ta xác nhận không còn ai trả giá cao hơn nữa thì thôi. – theo thanh âm đó, một nữ tử xinh đẹp khoảng hơn hai mươi tuổi mặc một bộ sườn xám xuất hiện trong tầm mắt của mọi người. Lúc này mọi người cũng hiểu rằng là tiết mục quan trọng nhất tối nay đã chính thức bắt đầu.
-Kiện đồ vật được đưa ra đấu giá đầu tiên trong buổi tối ngày hôm nay chính là một sợi dây chuyền, ờm.. đây là một sợi dây chuyền rất đặc biệt, nghe người quyên góp nói là giá trị của nó khó mà đánh giá chính xác được, đối với một số người mà nói thì nó không đáng một xu, nhưng đối với một vài người mà nói thì nó là bảo vật vô giá. – nữ nhân tên Tạ Mẫn kia vừa nói vừa lấy ra một sợi dây chuyền, một sợi dây chuyền nhìn bề ngoài khá là phổ thông.
Bạn cần đăng nhập để bình luận