Vợ Ta Là Hoa Hậu Giảng Đường

Chương 665: Mới có thế này bị dọa thành như thế rồi

Hứa Nha Nha cảm thấy chính mình vừa mơ một giấc mơ rất dài, sau đó cuối cùng cũng tỉnh dậy, giấc ngủ này làm cô ta rất mệt vì bây giờ Hứa Nha Nha toàn thân trên dưới không có chút khí lực nào hết, vừa mở mắt ra thì Hứa Nha Nha liền nhìn thấy hai người, một nam một nữ, hai người này khá là quen thuộc thậm chí là còn làm cho Hứa Nha Nha phải khắc cốt minh tâm.
-Diệp Tử Vận, Đường Kim, sao các người lại ở đây? – Hứa Nha Nha rất muốn lớn tiếng hét lên nhưng trên thực tế thì thanh âm của cô ta lại rất nhỏ nhẹ suy nhược.
-Hứa Nha Nha, trước tiên soi gương một chút đi. – Đường Kim lười biếng nói một câu, Diệp Tử Vận lập tức phối hợp lấy ra một chiếc gương đưa tới trước mặt Hứa Nha Nha.
-A… - nhìn thấy bộ dáng của mình ở trong gương, Hứa Nha Nha lập tức thét lên một tiếng chói tai, lần này thân âm của cô ta rõ ràng là đã lớn hơn một chút.
Theo tiếng thét này, không biết Hứa Nha Nha lấy đâu ra khí lực mà bỗng nhiên ngồi bật dậy phẫn nộ nhìn Đường Kim và Diệp Tử Vận:
-Các người đã làm gì với ta?
-Bây giờ mới có thế đã bị dọa thành thế này rồi. – Đường Kim lắc đầu:
-Thân ái à, cho cô ta xem mấy bức ảnh lúc nãy nàng chụp đi.
Diệp Tử Vận gật đầu, lấy điện thoại đưa cho Hứa Nha Nha xem, đồng thời nói:
-Hứa Nha Nha, nhìn cho kĩ một chút, đây là do ta chụp lại lúc nửa tiếng trước đó, cô nhìn kĩ xem người trong ảnh là ai?
Bây giờ đầu óc Hứa Nha Nha rõ là là không quá thanh tỉnh, nàng dùng ánh mắt đầy hồ nghi nhìn Diệp Tử Vận và Đường Kim một cái, cuối cùng cũng cúi đầu nhìn vào trong màn hình điện thoại, nhìn một lúc thì sắc mặt Hứa Nha Nha lập tức trở nên trắng bệch:
-Đây, đây là ai? Rốt cục là ai?
Ngữ khí của Hứa Nha Nha có chút hoảng loạn, thực ra nàng đã nhận ra được đây là ai rồi, chỉ là nàng không chịu tiếp nhận sự thật mà thôi.
-Hứa Nha Nha , cô nhìn chiếc giường này, nhìn y phục rồi nhìn lại chính mình xem, tiếp nhận sự thật đi. – Diệp Tử Vận nhàn nhạt nói:
-Đây chính là cô, nửa tiếng trước bộ dạng của cô chính là như thế này, nếu không tin thì lúc nào cũng có thể tìm bác sĩ hay hộ sĩ y tá ở đây mà hỏi cho ra nhẽ, nhưng mà bây giờ cô mà đi ra ngoài thì sợ rằng sẽ không còn cơ hội khôi phục lại dung mạo lúc trước của mình nữa đâu.
-Cái này, làm sao có thể? Sao ta lại biến thành như thế này? – Hứa Nha Nha lẩm bẩm một mình rồi dùng tay ôm chặt lấy đầu, dường như đang hồi tưởng lại cái gì đó, đột nhiên nàng như vừa nghĩ ra cái gì đó mà quay phắt sang hỏi Diệp Tử Vận:
-Vừa rồi câu cuối cùng cô nói cái gì? Cô nói là ta có thể khôi phục bộ dáng như trước kia?
-Cô cho rằng là ai có thể biến cô từ bộ dáng như nửa tiếng trước thành bộ dáng như bây giờ? – Diệp Tử Vận hỏi ngược lại.
-Là.. là các người? – Hứa Nha Nha cảm thấy khó tin:
-Nhưng tại sao các người lại phải giúp ta?
-Ta không phải là giúp cô, ta chẳng qua là muốn biết một số thông tin từ chỗ cô mà thôi. – Đường Kim cuối cùng cũng lên tiếng:
-Nếu như cô nguyện ý nói thật với ta thì ta có thể làm cho cô hồi phục như bình thường, nhưng nếu cô không muốn thì ta cũng không ngại để cho cô trở về bộ dáng như xác ướp lúc trước.
-Ngươi, ngươi muốn biết cái gì? – Hứa Nha Nha nhìn Đường Kim, nàng dường như không hề do dự mà lập tức làm ra lựa trọn, đối với một nữ nhân trẻ trung xinh đẹp mà nói thì dung mạo luôn luôn là điều mà cô ta để ý nhất, một khi mất đi dùng mạo thì cô ta nhất định sẽ cảm thấy sống không bằng chết.
-Hai năm trước lúc chúng ta lần đầu gặp mặt… - Đường Kim bắt đầu nói được một đoạn thì lập tức bị Hứa Nha Nha ngắt lời:
-Ngươi nói cái gì? Hai năm trước? Chúng ta gặp nhau lần đầu tiên không phải là nửa năm trước sao? Bây giờ là lúc nào rồi? – Hứa Nha Nha gấp gáp hỏi:
-Mau, đưa điện thoại cho ta xem hôm nay ngày bao nhiêu rồi.
Đường Kim ngẩn ra, sau đó hắn bỗng cảm thấy có gì đó không ổn, hắn đột nhiên cảm giác được là dường như mình đã tốn công vô ích cmnr.
Nửa tiếng sau.
Đường Kim và Diệp Tử Vận cùng ra khỏi bệnh viện, bộ dáng của hắn lúc này khá là buồn bực, hắn quả nhiên là đã tốn công vô ích, vừa lãng phí thời gian lại mất thêm một viên Hồi Xuân Đan nữa.
Hắn vốn cho rằng có thể từ trong miệng Hứa Nha Nha có được tin tức về người dùng phương pháp lấy độc trị độc định chữa bệnh cho cô ta kia, nhưng tiếc là cuối cùng lại phát hiện Hứa Nha Nha không hề biết gì về việc này.
Kí ức của Hứa Nha Nha vẫn đang dừng lại ở một năm rưỡi trước đó, từ đó về sau nàng luôn ở trong trạng thái hôn mê, đến việc mình đã biến thành như thế nào nàng còn không rõ, nhưng mà nàng cũng cho Đường Kim biết một tin tức đó là Nhạc Minh Huy luôn ở bên cạnh chiếu cố nàng, nàng bảo Đường Kim đi gặp Nhạc Minh Huy bởi vì Nhạc Minh Huy nhất định sẽ biết trên người nàng đã phát sinh chuyện gì.
Tiếc là nghe tới đây thì Đường Kim càng buồn bực hơn. Tìm Nhạc Minh Huy? Nhạc Minh Huy đã bị hắn đánh từ tầng 30 rơi xuống, bây giờ muốn tìm hắn chắc chỉ có nước đi hỏi thăm Diêm Vương mà thôi.
-Đừng có không vui nữa, chúng ta có thể thử đi hỏi Hứa Phiêu Phiêu xem, có lẽ cô ta biết cũng nên. – Diệp Tử Vận thấy Đường Kim không vui liền lập tức mở lời an ủi.
-Về khách sạn trước đi. – Đường Kim cũng không hi vọng quá lớn với việc này, bây giờ hắn chẳng còn tâm tình mà tìm Hứa Phiêu Phiêu nữa, hắn phát hiện bản thân mình vẫn là đang nhớ nhung thân thể của yêu nữ kia.
Diệp Tử Vận khẽ gật đầu, rất nhanh đã lái xe đưa Đường Kim về lại khách sạn Anh Túc, sau đó lại cùng hắn trở lại phòng số 1622.
Tiêu Đại Nhi vẫn đang ở trong phòng, chỉ là nàng đã ăn mặc chỉnh tề, Đường Kim không nói hai lời mà trực tiếp xé nát bộ váy tím trên người nàng, sau đó đè nàng xuống giường.
-Tiểu nam nhân, hai năm trước ta vốn nên chúng mừng thắng lợi Long Kiếm chi chiến cùng ngươi nhưng mà tiếc là lúc ta quay về thì ngươi lại chưa quay lại, bây giờ chúng ta ăn mừng bù đi. – Tiêu Đại Nhi vừa giúp Đường Kim cởi quần áo vừa dùng ngữ khí vô cùng dụ hoặc nói;
-Từ hôm nay tới tết tháng Chạp, ta sẽ là của ngươi.
-Sai! Cô vĩnh viễn đều là của ta! – Đường Kim nói xong lời này liền dùng tư thế thô bạo nhất mà chiếm hữu lấy nàng, đem nàng biến thành một bộ phận trên cơ thể hắn!

Ngày 27 tháng 1 – tết tháng Chạp âm lịch.
Ngày hôm nay giống với hai năm trước kinh thành cũng có tuyết rơi, chỉ là trong căn phòng số 1622 ở khách sạn Anh Túc, buổi sáng sớm lạnh lẽo này lại tràn đầy xuân ý dạt dào.
Hai năm trước chính vào ngày này Đường Kim dẫn dắt Đồ Long tiểu tổ đi tham gia Long Kiếm chi chiến, cuối cùng dành được thắng lợi chung cuộc, sau hai năm thì đóa Tử Anh Túc xinh đẹp kia đã dùng thân thể khuyến rũ như hoa Anh Túc của mình làm lễ chúc mừng cho hắn, gần một tuần liền, mãi cho tới hôm nay lễ ăn mừng vẫn chưa kết thúc.
Trong mấy ngày này hai người dường như không có rời khỏi phòng, thậm chí dường như là không rời khỏi giường, trên người hai người cũng chưa từng mặc lại quần áo, đến cả ăn cơm cũng là do Diệp Tử Vận đưa tới tận giường, lúc này Đường Kim đang lưu luyến không rời vuốt ve làn da của Tiêu Đại Nhi, đồng thời thì hắn có chút buồn bực mà phát hiện, hình như mình lại bị yêu nữ chết tiệt này tính kế một chút thì phải.
Bạn cần đăng nhập để bình luận