Vợ Ta Là Hoa Hậu Giảng Đường

Chương 676: Vậy giống như là phẫu thuật chỉnh hình rồi

Nam nhân này là người lái chiếc xe va chạm với xe của Đường Kim, hắn tên Âu Dương Tuấn, bên cạnh hắn còn có một trung niên nam nhân là bố của hắn Âu Dương Phú.
Họ Âu Dương cũng không phải là hay gặp, nhưng mà Lương Phong biết Âu Dương Phú, hắn đúng là người xứng với danh, thực sự là giàu có phú quý, nhưng mà con trai hắn lại chẳng hề danh xứng với thực chút nào, bộ mặt của hắn với hai từ “tuấn tú” không hề có quan hệ gì hết.
-Đối với người mà nói thì giống như là phẫu thuật thẩm mĩ mà thôi. – một nữ tử ngồi đối diện với hai bố con nhà Âu Dương lên tiếng tiếp lời, nữ tử này cũng tính là có chút nhan sắc, bộ dáng chỉ khoảng hơn 20 tuổi một chút.
Lương Lệc có chút buồn cười, nữ tử này tên là Tập Tiểu Vũ, có chút đanh đá nhưng mắng người không bao giờ dùng từ tục tĩu, mấy tiếng vừa qua bố con nhà Âu Dương Tuấn bị nàng mắng cáy không ít lần.
Lương Phong thầm lắc đầu, cứ như thế này thì chẳng có cách nào hòa giải được cả.
-Lương Lệ, vị Đường tiên sinh kia tới chưa? Cô gọi lại một cuộc nữa xem. – Lương Phong thấp giọng nói.
Hơn một tiếng trước Lương Phong đã phát hiện muốn hai bên hòa giải là rất khó nên sau khi hắn tra ra được chủ nhân đứng tên chiếc lambogini thì lập tức đã để Lương Lệ gọi điện cho Đường Kim, bởi vì Lương Phong nghĩ vấn đề chủ yếu là ở tiền bồi thường, vị Đường Kim kia có thể tặng cả xe cho mỹ nữ nên chắc sẽ không để ý chút tiền này, nếu Đường Kim có thể tới thì nói không chừng chuyện này sẽ được giải quyết rất nhanh gọn.
Lương Lệ gật đầu, lấy điện thoại ra gọi cho Đường Kim.
-Ta là Hiểu Hiểu, Hiểu Hiểu xinh đẹp… - một âm thanh êm tai đột nhiên vang lên và truyền vào trong tai tất cả mọi người trong phòng hội nghị, mọi người nhìn ra phía cửa thì phát hiện có một người đang đứng ở đó, một nam thanh niên mặt phong y trên tay đang cầm một chiếc điện thoại nhìn vào màn hình nhưng không bắt máy mà quay ra nói với Lương Lệ:
-Này, không cần gọi điện cho ta nữa đâu, ta tới rồi.
-Đường Kim? – hai âm thanh đồng thời vang lên, một tiếng là kinh hỉ còn một tiếng là kinh ngạc.
Người kinh hỉ là một thiếu nữ xinh đẹp, còn người kinh ngạc là một nam nhân ngoài 30, hai người này vừa nhìn mộtcái liền nhận ra Đường Kim, thiếu nữ kia chính là Tiếu Thiền còn nam nhân kia tất nhiên là Tập Phong.
Hiện tại Tiếu Thiền trang điểm rất bình thường, nhìn chẳng khác gì những cô gái phổ thông khác, một chiếc ái phao màu vàng bao kín lấy thân thể là người khác không thể nào nhìn rõ dáng người của nàng, bộ dáng của nàng cũng không khác lắm so với hai năm trước, chỉ là nhìn bề ngoài thì có khí chất hơn một chút mà thôi.
Sự xuất hiện của Đường Kim hoàn toàn nằm ngoài dự liệu của Tiếu Thiền, có lẽ nàng không thể ngờ rằng hai năm không gặp, lần đầu tiên gặp nhau lại là ở trong đồn cảnh sát.
-Nghe nói giọng hát của cô càng ngày càng hay sao trình độ lái xe lại càng ngày càng đi xuống thế? – Đường Kim lười biếng nhìn Tiếu Thiền một cái rồi lắc đầu:
-Không ngờ lại va quẹt với cả xe người khác.
-Này, cái này không thể trách ta được, là hắn đi ngược chiều sau đó tự nhiên từ ngã bã phóng ra, chỗ đó vốn là không thể có xe nào đi ra mới đúng! – Tiếu Thiền cảm thấy không phục phản bác một câu, vùa nói nàng vừa nhìn Âu Dương Tuấn, rõ ràng là nàng rất bất mãn, đây không phải là lần đầu tiên nàng lướt xe nhưng lại là lần đầu tiên nàng đụng phải xe người khác!
-Ờ, nói như vậy là trách nhiệm của hắn hả? – Đường Kim nhìn Âu Dương Tuấn một cái, trong lòng thầm nghĩ, xấu trai thế này mà cũng có mặt mũi ra đường sao?
-Vị này chắc là Đường Kim Đường tiên sinh hả? – Lương Phong lập tức đi lên nghênh tiếp:
-Xin chào, ta là Lương Phong đội trưởng ở đây, việc là như thế này, lần va chạm này hai bên đều có trách nhiệm, tuy rằng Âu Dương tiên sinh đúng là đã đi ngược chiều hơn nữa còn không có bằng lái xe nhưng mà Tiếu tiểu thư rõ ràng cũng chạy quá tốc độ, cô ấy tại đoạn đường giới hạn tốc độ 60 đã chạy tới trên 200 km/h, cũng may là hai bên đều không có tổn thương về người, những mà chiếc Ferrari của Âu Dương tiên sinh dường như đã báo hủy còn chiếc lambogini của Tiếu tiểu thư thì chỉ bị xây xát nhẹ, vì thế cho nên ta hi vọng hai bên có thể thương lượng việc bồi thường hòa giải.
-Lương đội trưởng, có phải là ông có ý thiên vị cho cô ta không? Cô ta không bị thương nhưng ta bị thương a, ta đều sắp hủy dung rồi này! – Âu Dương Tuấn lại gào lên.
-Hủy dung? – Đường Kim khá kinh ngạc nhìn Âu Dương Tuấn:
-Cái mặt như ngươi thì có dùng đao rạch thêm vài cái cũng chỉ tính là phẫu thuật thẩm mĩ mà thôi, xấu trai vcl ra, có chút dung nhan nào nữa đâu mà hủy?
-Phụt! – Tập Tiểu Vũ nhịn không được bật cười, nàng nhìn Đường Kim càng vừa mắt hơn.
-Ngươi nói cái loằn gì vậy? – hết lần này tới lần khác bị người khác cười nhạo làm Âu Dương Tuấn cuối cùng cũng thẹn quá hóa giận, hét thẳng vào mặt Đường Kim:
-Đê mờ, ngươi có tin ta tẩn cho ngươi một trận không?
-Ngươi muốn đánh ta? – Đường Kim kinh ngạc nhìn Âu Dương Tuấn:
-Được, ta đứng ở đây, nếu ngươi đánh trúng ta thì ngươi muốn ta bồi thường bao nhiêu tiền cũng được, ok? Tới đi!
-Đường tiên sinh, xinh đừng kích động… - Lương Phong lên tiếng muốn khuyên nhủ.
-Lương đội trưởng, ông cũng vất vả rồi, ngồi xuống nghỉ ngơi một chút đi. – Tập Phong thấp giọng nói với Lương Phong một câu.
-Đội trưởng, trước tiên cứ kệ họ xem thế nào đi. – Lương Lệ cũng nhỏ giọng nói.
Lương Phong nghĩ một hồi rồi cũng cảm thấy có lí, hắn đã khuyên nhủ suốt mấy tiếng đồng hồ rồi mà vẫn không có kết quả, bây giờ hắn cũng lười làm người hòa giải rồi.
-Đây là ngươi tự mình nói đó, có bản lĩnh thì đừng có tránh! – Âu Dương Tuấn dường như vừa phải nhịn một bụng tức, thấy Đường Kim nói thế hắn lập tức xong về phía Đường Kim vung tay lên tát một cái.
-Bốp!
Tiếng bạt tai giòn tan vang lên, nhưng mà thần sắc của mọi người trong phòng hội nghị lại vô cùng cổ quái, bởi vì bọn họ đều nhìn rất rõ ràng là Đường Kim không hề động đậy nhưng bàn tay của Âu Dương Tuấn lại tự động tát lên mặt mình.
-Tiếp tục! – Đường Kim lười biếng nói.
Âu Dương Tuấn càng cay cú hơn, lại vung tay đánh một cái thật manh nhưng kết quả vẫn như cũ, bàn tay hắn lại tự in thêm năm vết tay đỏ lòm lên một bên má mình.
-Đồ thích tự ngược! – Tập Tiểu Vũ lẩm bẩm một câu.
-Đệt, gặp quỷ cmnr! – Âu Dương Tuấn càng điên tiết hơn, hắn nhất chân lên định đạp về phía Đường Kim.
Nhưng đúng vào lúc này chân trụ của hắn bỗng mềm nhũn ra, thế là hắn vẫn chưa đạp tới Đường Kim thì thân thể đã ngã ngửa về sau.
-Bụp!
Gáy tiếp đất, Âu Dương Tuấn lập tức cảm thấy hoa mắt chóng mặt, bầu trời đầy sao đang bay lượn, cũng may là còn chưa có ngất đi.
-được rồi, được rồi , đừng động thủ nữa! – Lương Phong thấy tình huống không ổn lập tức lên tiếng:
-Mọi người có gì từ từ nói, nếu như không đồng ý thương lượng thì mọi việc chỉ có thể để phía cảnh sát chúng ta phân xử theo pháp luật thôi.
-Để ta tới xử lí. – Âu Dương Phú đỡ con trai mình dậy, trầm giọng nói một câu rồi nhìn về phía Đường Kim:
-Xem ra việc này ngươi có thể làm chủ, vậy thì được rồi, ta cũng không vòng vo tam quốc nữa, ta không muốn nói chuyện về vấn đề trách nhiệm của ai, ta chỉ muốn nói là nếu như để cánh nhà báo biết được đại minh tinh Tiếu Thiền đại danh đỉnh đỉnh mới hơn 4 giờ sáng đã ra ngoài đua xe còn tông phải người khác thì ngươi nghĩ xem cô ta sẽ bị ảnh hưởng như thế nào? Theo ta được biết thì hình tượng của Tiếu Thiền đang rất tốt đó!
-Âu Dương Phú, ngươi muốn uy hiếp chúng ta sao? – Tập Tiểu Vũ phẫn nộ hỏi.
-Tiếu tiểu thư, nếu như để cho fan ruột của cô biết được cô được phú hào bao nuôi, hơn nữa cô còn lái cả chiếc lambogini do phú hào kia tặng đi đua xe, cô nghĩ fan ruột của cô có thất vọng không nhỉ? – Âu Dương Phú tiếp tục nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận