Vợ Ta Là Hoa Hậu Giảng Đường

Chương 728: Cái này còn không gọi là tự ti sao?

Nhìn nam tử mặt đầy tươi cười này, lại nhìn chiếc xe mới bóng loáng bên cạnh hắn, Tô Vân Phi nhất thời có chút phát ngốc, không phải vì có người tặng nàng món quà giá trị lớn như vậy, mà là vì tên gia hỏa này vậy mà vẫn bám lấy nàng? Đây không phải là nói, nàng bị Đường Kim phi lễ xong còn không thu được kết quả gì sao?
Nhìn bộ dáng phát ngốc của Tô Vân Phi, nam tử kia càng đắc ý hơn, tán gái thì phải biết vung tay, mấy món quà nhỏ có tác dụng gì chứ, nhìn bây giờ hắn đầu tư hẳn một con xe cho nàng, Tô Vân Phi trước kia không thèm để ý tới hắn không phải là đang bị chấn kinh đó sao?
Nam tử thư sinh này đang bắt đầu tưởng tượng đến viễn cảnh Tô Vân Phi vui mừng đến phát cuồng mà tự nhào vào lòng minh, chỉ đáng tiếc là đúng vào lúc này thanh âm của nàng lại vang lên đánh tan mất mộng đẹp của hắn:
-Bì tiên sinh, Bì tiên sinh, có phải là anh nhầm rồi không? – ngữ khí của Tô Vân Phi có chút buồn bực:
-Lần trước chúng ta không phải là đã nói rõ ràng với anh rồi sao? anh cũng nhìn thấy rồi đó, ta đã có bạn trai rồi, anh cần gì phải bám lấy ta như vậy nữa chứ?
-Vân Phi, ta biết nàng đã có bạn trai, nhưng mà hắn đã trở thành quá khứ rồi, ta hỏi nàng, tên bạn trai kia của nàng gần đây có tìm nàng không? – tên nam tử thư sinh kia thản nhiên nói.
Tô Vân Phi khẽ ngẩn ra:
-Bì tiên sinh, lời này của anh là có ý gì?
-Vân Phi, ta hi vọng nàng hiểu, ta đối với nàng mới là thật lòng, còn đối với bạn trai nàng, à không đúng ,bạn trai cũ mới phải, nàng có lẽ còn không đáng giá bằng 10 vạn tệ đâu. – nam tử thư sinh không nhanh không chậm nói:
-Ta biết nàng không phải là loại nữ nhân thích tiền, nhưng ta chỉ muốn nói với nàng rằng, bạn trai cũ của nàng vì 10 vạn tệ mà có thể bỏ nàng, còn ta thì có thể tặng cho nàng một chiếc ô tô giá hơn 20 vạn tệ làm quà valentine, ít nhất cái này cũng chứng minh rằng ta hơn hắn nhiều.
Tô Vân Phi càng nghe càng cảm thấy khó hiểu, hiển nhiên là nàng không hề hiểu ý của tên nam tử kia một tý nào, cuối cùng nàng cũng nhịn không được:
-Bì tiên sinh, anh có thể nói rõ hơn một chút được không, 10 vạn tệ kia là chuyện gì thế?
-Vân Phi, ta vốn không muốn cho nàng biết chuyện này, nhưng nếu nàng đã hỏi thì ta chỉ có thể nói thẳng thôi. – nam tử họ Bì này làm bộ như không muốn nói nhưng thực tế trong lòng hắn đã sớm muốn rêu rao chuyện này:
-Thực ra ta vốn chỉ định thử bạn trai cũ của nàng một chút xem hắn có thật lòng với nàng không thôi, ta cố ý đưa cho hắn 10 vạn tệ và bảo hắn bỏ nàng, nhưng ta thật không ngờ là chỉ có mười vạn tệ đã có thể làm hắn động tâm, đương nhiên loại nam nhân như vậy rời bỏ nàng cũng là một chuyện tốt.
Tô Vân Phi nhất thời có chút dở khóc dở cười:
-Bì tiên sinh, anh nói là Đường…ách, không đúng, là bạn trai của ta đã nhận mười vạn tệ của anh sao?
-không sai, chính tại nơi này ta đưa cho hắn mười vạn tệ để hắn rời khỏi nàng, sau đó thì hắn đã nhận tiền và đồng ý rồi. – nam tử thư sinh khẽ gật đầu, sau đó làm bộ an ủi Tô Vân Phi:
-Vân Phi, ta biết việc này nàng rất khó tiếp thụ, nhưng nàng thực sự không cần phải thương tâm vì loại nam nhân như vậy đâu.
Thương tâm?
Tô Vân Phi thực sự không đau lòng chút nào, đầu tiên là Đường Kim căn bản không phải là bạn trai của nàng, thứ hai là nàng không nghĩ rằng Đường Kim sẽ nhìn trúng 10 vạn tệ, tuy rằng nàng không biết quá nhiều về Đường Kim nhưng cái khác không nói, chỉ riêng bạn gái của Đường Kim và vị hôn thê của hắn, nhà nào mà không có gia tài bạc tỷ chứ, hắn còn cần phải để ý tới 10 vạn tệ kia sao?
Chỉ là nhìn bộ dáng khẳng định của đối phương, trong lòng Tô Vân Phi không nhịn được nổi lên một cỗ cảm giác quái dị, tên học sinh cực phẩm kia, phi lễ nàng không nói, lẽ nào còn nhận của người ta mười vạn tệ nữa sao, trên đời làm gì có chuyện tiện nghi như thế cho hắn chứ?
-Vân Phi… - nam tử thư sinh cho rằng Tô Vân Phi thực sự đang đau lòng liền lên tiếng định nói gì đó.
Nhưng đúng vào lúc này thì Tô Vân Phi không nhịn được nữa mà cắt lời hắn:
-Bì tiên sinh, ta nghĩ rằng ta phải nói rõ với anh lần nữa, bất kể có phải là bạn trai ta đã bị anh mua truộc hay không, thậm chíbất kể ta có có bạn trai hay không, càng bất kể là tương lai ta có muốn tìm bạn trai hay không thì ta đều không có hứng thú làm bạn gái của anh, anh có hiểu không?
Sắc mặt nam tử thư sinh cuối cùng cũng trở nên có chút khó coi, hắn nhìn bốn phía một cái, tuy trước cổng trường khá vắng vẻ nhưng bây giờ vẫn đang có vài người chú ý tới động tĩnh bên này, điều này làm hắn càng cảm thấy mất mặt, trong dự liệu của hắn, hắn vốn có thể trực tiếp dùng phương thức hào phóng này để cướp lấy mỹ nhân về, làm cho vô số người ngưỡng mộ.
-Vân Phi, ta muốn biết tại sao, lẽ nào điều kiện của ta còn chưa đủ sao? – nam tử thư sinh lên tiếng hỏi, ngữ khí bắt đầu kèm theo chút phẫn nộ.
-Bì tiên sinh, điều kiện của anh…. – Tô Vân Phi vốn muốn nói điều kiện của nam tử này khá là tốt, nhưng nàng còn chưa nói hết đã bị người khác chen ngang vào.
-Điều kiện của ngươi đúng là chưa đủ trình, so với ta thì còn kém tắm lắm. – một thanh âm lười biếng đột nhiên tiếp lời, theo thanh âm đó, một nam tử bỗng nhiên xuất hiện ở bên cạnh Tô Vân Phi, thuận tay ôm lấy eo nàng sau đó quay sang nhìn nam nhân họ Bì kia:
-Ta nói ngươi sao vẫn có mặt mũi mà tới đây bám lấy bạn gái ta thế? Tuy rằng ta là người hiền lành thật thà, nhưng ngươi việc gì cũng có giới hạn của nó, ngươi đừng có trách ta ra tay đánh người đấy?
Người hiền lành thật thà?
Tô Vân Phi quay đầu lại nhìn người này một cái, hắn mà cũng dám xưng là hiền lành thật thà sao? nàng làm giáo viên mấy năm rồi còn chưa có gặp học sinh nào ngang ngược như hắn.
-Là ngươi? – sắc mặt nam tử thư sinh khẽ biến, hắn vô cùng phẫn nộ nhìn người vừa tới:
-Ngươi đã nhận tiền có ta mà còn dám vác mặt tới đây à?
Nam tử này tất nhiên là Đường Kim, hắn nhìn nam tử thư sinh kia một cái, bày ra một bộ mặt ngây thơ vô số tội:
-Cái loại người tán không được bạn gái của ta nên muốn dùng tiền mua chuộc ta còn dám xuất hiện, ta có gì mà không dám chứ? Hơn nữa là ngươi cứ muốn nhét tiền cho ta, nếu ta không nhận thì sẽ đả kích tới lòng tự tôn của ngươi, loại người như ngươi vốn đã rất tự ti, nếu như còn bị ta đả kích nữa ,nhỡ đâu ngươi tự sát thì ai chịu trách nhiệm chứ? Ai da, ta làm như thế chẳng qua cũng là vì bản tính lương thiện của mình mà thôi.
Trong lòng Tô Vân Phi thầm nghĩ, tên gia hỏa này thật là giỏi lý sự, mở mồm ra là đầy lý do lý trấu.
-Ta tự ti khi nào chứ? Ta muốn tiền có tiền, muốn tướng mạo có tướng mạo, ta có cần phải tự ti không? – nam tử thư sinh kia tức gần chết, phẫn nộ gào lên, hiển nhiên là hắn đã bị Đường Kim làm cho tức giận đến mức không thể kiềm chế nổi.
-Thứ nhất là ngươi thực sự chẳng có bao nhiêu tiền cả, ta nói cho ngươi biết, thời đại này muốn mua chuộc bạn trai của một đại mỹ nữ, mười vạn còn lâu mới đủ, nếu như ta mà ra tay thì ít nhất cũng phải 100 vạn, từ đó có thể thấy là ngươi kì thực là nghèo rớt ra. – Đường Kim vẫn ôm Tô Vân Phi, đồng thời bắt đầu giả bộ nghiêm trang phân tích:
-Còn về tướng mạo, ngươi thực sự cho rằng là mình có tướng mạo sao? ta dám cược là sáng nay khi thức dậy ngươi chưa soi gương kĩ rồi, nếu không thì chắc là lúc soi gương ngươi vẫn chưa tỉnh ngủ.
Tô Vân Phi hé môi cười khúc khích, sau đó nàng mới vội dùng tay che miệng lại, cái miệng của Đường Kim cũng thật là lợi hại, dùng lời nói cũng có thể đả thương người.
Nhưng mà Đường Kim vẫn chưa nói xong, hắn tiếp tục bổ sung:
-Cuối cùng, cũng là điều quan trọng nhất, ngươi không có nữ nhân, một nam nhân mà đến một nữ nhân cũng không có, có thể không tự ti sao?
Bạn cần đăng nhập để bình luận