Vợ Ta Là Hoa Hậu Giảng Đường

Chương 740: Chỗ nào đó sắp hỏng mất mất rồi.

Minh Hồ Sơn Trang phòng số 508, Đặng Thiên Thành đang nhàn nhã tự tại ngồi trên sô pha, trên tay là một chén nước nóng đang bốc hơi hừng hực, trong chén không phải là trà mà là cà phê.
Đặng Thiên Thành cần làm cho mình thật tỉnh táo, uống cái khác cũng có thể làm cho người tỉnh táo nhưng Đặng Thiên Thành vẫn cho rằng hiệu quả của cà phê càng tốt hơn, chính tại căn phòng khách này, tốt hôm qua hắn chơi đùa thật là happy happy, Cao Kỳ kia không những hát hay mà tiếng rên trên giường nghe cũng rất vui tai, không những rên hay mà miệng nàng làm công việc nào đó cũng rất điêu luyện, tối qua hắn đã hao phí không ít tinh lực, cho nên sáng nay vừa dậy người vẫn có chút mệt.
Chỉ là vừa nghĩ đến Tiếu Thiền sắp sửa tới đây, Đặng Thiên Thành lại bắt đầu hưng phấn không thôi, theo hắn thấy thì Tiếu Thiền đã là vật trong túi của mình.
Đặng Thiên Thành thích chơi gái, đặc biệt là gái nổi tiếng, càng là nữ MC, nữ minh tinh các loại thì hắn càng thích, chỉ là Đặng Thiên Thành lại không thích vung tiền để có được nữ nhân, hắn nghĩ rằng không cần tốn tiền cũng có thể chơi gái mới gọi là có bản lĩnh, điều này cũng là cho hắn càng cảm thấy có thành tựu.
Giống như bây giờ, hắn đúng là đang cảm thấy mình thật là cóthành tựu, Cao Kỳ chủ động lên giường với hắn mà không tống một xu, phải biết là cho dù là hắn thì cũng rất ít được nếm thử mùi vị của loại minh tinh cấp bậc như Cao Kỳ.
Đặng Thiên Thành tự nhiên là biết Cao Kỳ muốn hắn làm gì, hắn cũng đáp ứng rất sảng khoái, sáng nay vừa mới sáng sớm hắn đã lợi dụng quan hệ của cha mình, tự xưng là muốn hủy bỏ tiết mục của Tiếu Thiền, đồng thời truy cứu trách nhiệm đối với nàng.
Chỉ là ĐặngThiên Thành không phải là hoàn toàn muốn hủy bỏ tiết mục này, hắn chỉ muốn nhân cơ hội này một mũi tên bắn trúng hai con chim mày thôi, lợi dụng xích mích giữa Cao Kỳ và Tiếu Thiền, hắn chỉ cần giở chút thủ đoạn là có thể đều đem được hai minh tinh này lên giường.
Còn về phần giúp Cao Kỳ báo thù, Cao Kỳ tính là cái gì chứ? Nữ nhân bị hắn chơi qua đối với hắn đã không còn giá trị gì nữa rồi.
Vừa nghĩ đến việc chỉ trong vòng 24 giờ, trên cùng một cái giường hắn trước sau có thể chịch được hai đại minh tinh, trong lòng Đặng Thiên Thành lập tức vô cùng hưng phấn, hiển nhiên theo hắn thấy thì Tiếu Thiền hôm nay không thể nào thoát khỏi bàn tay của hắn được.
Từ từ uống hết một cốc cà phê, Đặng Thiên Thành cảm thấy tinh thần vô cùng phấn chấn, mà cũng chính vào lúc này, một tiếng gõ cửa không nặng không nhẹ truyền tới.
Trên mặt Đặng Thiên Thành lập tức lộ vẻ đắc ý, hấn đứng dậy di ra cửa, mở cửa ra, nụ cười trên mặt hắn càng tươi hơn, bởi vì hắn nhìn thấy Tiếu Thiền đang đứng trước cửa.
Nhưng chỉ một giây sau, nụ cười trên mặt Đặng Thiên Thành lập tức đã biến mất, bời vì một nam nhân cũng xuất hiện trong tầm mắt của hắn.
-Tiếu tiểu thư, không nghĩ tới cô còn đem theo cả bảo tiêu tới nữa đấy! – thần sắc của Đặng Thiên Thành lập tức khôi phục như thường, hắn cười nhạt một cái rồi tiếp tục nói:
-Mời vào trong! nhưng mà bảo tiêu của cô thì mời anh ta đứng ngoài cửa đi, không vấn đề gì chứ?
-Đương nhiên là có vấn đề rồi. – Tiếu Thiền chưa có lên tiếng thì nam nhân bên cạnh nàng cũng chính là Đường Kim đã lập tức tiếp lời:
-Thứ nhất ta không phải bảo tiêu, thứ hai chúng ta cũng sẽ không đi vào đâu.
Tiếu Thiền ngẩn ra, nàng quay đầu nhìn Đường Kim, trong lòng thầm nghĩ tên gia hỏa này lại muốn giở trò gì đây?
-Tiếu tiểu thư, đây là ý của cô sao? – sắc mặt Đặng Thiên Thành khẽ trầm xuống.
-Là ý của ta. – Đường Kim khẽ ngáp một cái sau đó liền kéo Tiếu Thiền lùi sau hai bước:
-Ờm, cách xa hắn ra một chút, người tên gia hỏa này bây giờ không sạch sẽ đâu.
-Tiếu tiểu thư, xem ra cô không có thành ý thương lượng chuyện tiết mục kia rồi, nếu đã như vậy thì mời cô đi đi! – Đặng Thiên Thành sắc mặt âm trầm, ngữ khí rõ rằng có chút tức giận.
Tiếu Thiền vẫn chưa kịp có cơ hội để lên tiếng bởi vì Đường Kim đã lập tức tiếp lời:
-Ngươi nói đúng, chúng ta vốn cũng không phải tới để nói chuyện tiết mục gì đó, chúng ta tới đây chỉ là muốn giúp ngươi mà thôi.
Nghe được lời này Tiếu Thiền thật muốn bóp chết Đường Kim, nàng đến giúp Đặng Thiên Thành khi nào chứ?
-giúp ta? – Đặng Thiên Thành không nhịn được cười lạnh:
-Tiếu tiểu thư, vị bằng hữu này của cô đúng là vui tính, dường như người cần giúp đỡ là cô chứ không phải ta!
Tiếu Thiền ngẩng đầu lên nhìn trời, cái gì cũng không nói bởi vì nàng không biết phải nói gì.
-Kì thực ta cũng không quen thân với ngươi, ngươi sống hay chết thì cũng không liên quan gì tới ta, ta cũng không nhất thiết phải giúp ngươi. – Đường Kim nhìn Đặng Thiên Thành, bộ dáng đầy tiếc hận nói:
-Lời cũng đã nói xong rồi, chúng ta đi đây, đợi cho đến khi chỗ nào đó trên người ngươi bắt đầu ngứa, ta khuyên ngươi nên lập tức đi viện!
Nói xong Đường Kim và Tiếu Thiền liền biến mất tại chỗ ngoặt cầu thang. Đặng Thiên Thành thì nhất thời cảm thấy khó hiểu, nhưng mà một lúc sau hắn bỗng cảm thấy ngứa, rất ngứa, hơn nữa bộ vị trọng yếu của nam nhân đang bắt đầu ngứa muốn chết.
Hắn vội vàng đóng cửa lại, thò tay vào gãi, nhưng càng gãi càng ngứa, chẳng bao lâu sau đã ngứa đến không chịu nổi, mà đến tận lúc này Đặng Thiên Thành cuối cùng cũng nhớ tới câu nói kia của Đường Kim, sau đó hắn vội vàng thò tay vào trong đũng quần mình, vừa gãi vừa vội vàng chạy ra bên ngoài, tới bệnh viện, hắn nhất định phải tới bệnh viện, nếu không chắc hắn sẽ tự mình gãi nát tiểu huynh đệ của mình mất!
Đặng Thiên Thành như một cơn gió lốc chạy thẳng xuống lầu, dười như cả đời này hắn chưa bao giờ đạt được tốc độ như thế. Sau khi vừa ra khỏi Minh Hồ Sơn Trang thì hắn lập tức nhìn thấy hai thân ảnh có chút quen thuộc, chỉ là hắn đã không kịp phân biệt nữa mà rất nhanh tìm thấy xe của mình rồi chui vào bên trong,khởi động xe, vội vàng lao về phía trước.
-Đó, đó là Đặng Thiên Thành? – bên ngoài cổng Minh Hồ Sơn Trang, Tiếu Thiền có chút ngây ngốc, sau đó lại có chút khó hiểu quay sang nhìn Đường Kim:
-Hắn bị sao thế?
-Thật là một người đáng thương a, đụng phải một nữ nhân bẩn thỉu, chỗ nào đó trên người sắp hỏng mất rồi. – Đường Kim có chút đồng tình nói.
-Chỗ nào đó sắp hỏng a? – Tiếu Thiền dường như vẫn có chút thuần khiết.
-Chính là chỗ quan trọng nhất của nam nhân ấy. – Đường Kim nhìn Tiếu Thiền, một bộ dáng như nhìn kẻ ngốc:
-Tiếu Thiền, ta phát hiện sau khi ngực cô biến lớn thì người cô trở nên ngốc nghếch hơn rồi đó!
-Phì, lưu manh! – Tiếu Thiền cuối cùng cũng hiểu, mặt nàng khẽ đỏ, hằm hằm trừng mắt nhìn Đường Kim một cái.
Chỉ là một giây sau, nàng lại nhịn không được hỏi một câu:
-Này, cậu nói thật chứ? Tên khốn Đặng Thiên Thành kia, chỗ…chỗ đó của hắn thực sự sẽ hỏng mất sao?
Bạn cần đăng nhập để bình luận