Vợ Ta Là Hoa Hậu Giảng Đường

Chương 749: Pháo hoa trên đỉnh núi.

Buổi tối hôm đó khắp nơi ở Ninh Sơn chỗ nào cũng có người đốt pháo hoa, chỉ là không lâu sau mấy người ở bên ngoài đốt pháo hoa hoặc người dân trong thành phố tự mình đốt đều từ từ phát hiện ra có một nơi mà pháo hoa cứ bắn mãi không ngừng, hơn nữa quy mô vừa lớn lại vừa đẹp, thế là bất tri bất giác rất nhiều người đều bắt đầu chú ý tới nơi này.
-Trên đỉnh Ninh Sơn có người bắn pháo hoa, thật là đẹp quá đi!
-Đúng vậy, bắn suốt mười mấy phút chưa thấy ngừng!
-Mau ra ngoài nhìn xem!

Có người bắt đầu truyền tin lên mạng ,cũng có người trực tiếp nhắn tin chia sẻ cho bạn bè người thân, dần dần càng ngày càng nhiều người ra khỏi nhà, tìm một vị trí thích hợp để quan sát màn bắn pháo hoa trên đỉnh núi.
Ánh sáng lóng lánh rực rỡ đầy màu sắc rọi sáng cả một vùng trời làm người ta dường như muốn quên đi mọi thứ, càng làm vô số người cảm thấy thần kì là bọn họ dường như nhìn thấy được trong ánh sáng lập lòe của pháo hoa còn có cả vài đạo thân ảnh giống như tiên nữ và những bông hoa lửa đang cùng nhau nhảy múa, như mộng như huyễn, mỹ lệ dị thường.
Tràng pháo hoa giòn giã này kéo dài tận 30 phút mà vẫn chưa thấy có dấu hiệu kết thúc, một vài người thậm chí còn muốn chạy lên đỉnh Ninh Sơn nhìn rõ đầu đuôi, chỉ là bọn họ rất nhanh đã phát hiện mình không thể nào lên đỉnh núi được vì đường lên đỉnh núi đã trực tiếp bị chặn lại.
Rất nhiều người đều cảm thấy khó hiểu, mới bắt đầu thì còn có người cho rằng tràng pháo hoa này là do chính phủ an bài, nhưng sau khi một vài người có quan hệ dò hỏi người quen xong thì được biết, nhà nước căn bản là không có tổ chức sự kiện nào như thế, hiển nhiên lần này là hoạt động của tư nhân. Lập tức có vài người bắt đầu thầm cảm khái, không biết là tên gia hỏa nào nhiều tiền quá tiêu không hết, bắn liên tục nhiều pháo hoa như thế cũng tiêu tốn không ít tiền a.
Lúc này trong biệt thự Tần gia, Tần Khinh Vũ đang ngồi xem ti vi thì đột nhiên nàng bỗng có một loại cảm ứng kì quái, nàng vô thức nhìn xuống phía ngực mình, một điểm bạch quang xuất hiện trước mắt nàng, Hoa Hoa nhảy nhót vài cái trên không trung rồi đột nhiên bay ra ngoài phòng khách.
Tần Khinh Vũ bất giác đứng dậy đuổi theo Hoa Hoa, Hoa Hoa rất nhanh đã bay ra khỏi phòng khách rồi bay lên tới đỉnh nhà, Tần Khinh Vũ khẽ lắc mình một cái, cả người lập tức lăng không bay lên, đáp xuống trên đỉnh nhà, Hoa Hoa không tiếp tục bay đi nữa mà chỉ dừng lại trong không trung làm ra đủ loại động tác.
Chính tại lúc này Tần Khinh Vũ mới thuận theo những động tác của Hoa Hoa mà nhìn thấy ánh pháo hoa rực rỡ phía chân trời xa.
-Đó là trên đỉnh Ninh Sơn? – chỉ một lát Tần Khinh Vũ đã xác định được địa điểm pháo hoa được bắn lên, nàng nhất thời liền ngẩn ra, bởi vì nàng nhớ tới nửa tiếng trước Đường Kim từng nói sẽ lên đỉnh Ninh Sơn đốt pháo hoa, vậy bây giờ là Đường Kim đang bắn pháo hoa ở đó sao?
Trong không trung, bốn bóng người nho nhỏ bay đi bay lại, người bình thường tự nhiên là nhìn không rõ chúng là ai, đại đa số người đều cho rằng đó chỉ là ảo giác của bản thân, nhưng Tần Khinh Vũ có thế khẳng định rằng đó xác thực là bốn người, chính là bốn tiểu nha đầu Khả Ái Lanh Lợi.
Nhìn thấy bốn tiểu nha đầu đang vui vẻ đuổi theo từng bông hoa lửa, trong lòng Tần Khinh Vũ bỗng nổi lên một cảm giác nói không nên lời, loại cảm giác tự do tự tại bay lượn và truy đuổi ấy đã từng là thứ nàng hằng mong đợi, nhưng loại cảm giác đó nàng vẫn chưa bao giờ được chân chính cảm thụ qua.
Đúng vào lúc này hỏa diễm trên bầu trời càng dày đặc hơn, từng bông từng bông loa lửa tóe lên đủ loại hào quang lấp lánh, hỏa diễm càng ngày càng nhiều, tựa hồ đây báo hiệu cho lượt bắn cuối cùng chuẩn bị bạo phát, vô số người dân đang cùng nhau nhìn ngắm pháo hoa trên bầu trời đều tỏ ra vô cùng hưng phấn.
Ánh hỏa diễm rực rỡ dần dần tán đi,chính tại lúc này trên không trugn đột nhiên xuất hiện tám chữ lớn: Khinh Vũ tỷ tỷ, năm mới vui vẻ!
Tám chữ này làm tất cả những người đang xem pháo hoa ngẩn ra, Khinh Vũ tỷ tỷ? lẽ nào là Tần Khinh Vũ sao? thì ra có người vì Tần Khinh Vũ mà cố ý bắn nhiều pháo hoa như vậy?
Vô số người đều thầm nghĩ trong lòng, lẽ nào tên gia hỏa khi muốn bài tỏ lòng ái mộ của mình hay là muốn tỏ tình với Tần Khinh Vũ?
Chính tại lúc mà mọi người đang chờ đợi trên bầu trời sẽ xuất hiện mấy chữ đại loại như : ‘’Tần Khinh Vũ, ta yêu nàng” các kiểu thì ánh hỏa diễm trên không trung càng ngày càng ít đi rồi dần dần vụt tắt, một tràng pháo hoa rực rỡ cứ như thế mà tuyên cáo kết thúc.
Tần Khinh Vũ yên lặng đứng trên đỉnh biệt thự Tần gia đưa mắt nhìn về đỉnh Ninh Sơn phía xa, nàng dường như cảm mơ hồ nhìn thấy thiếu niên dang đứng trên đỉnh Ninh Sơn kia, trong lòng không kìm được mà sinh ra một vài tia cảm giác vô cùng đặc biệt.
Gió lạnh lướt qua thổi bay đi một tia thở dài của Tần Khinh Vũ, nàng quay người lại đi xuống phòng khách, sau đó lại tiếp tục xem ti vi, tiết mục chào xuân năm mới của đài truyền hình Thiên Nam đang chuẩn bị đến đoạn khí thế hừng hực nhất.

9 giờ 15 phút, trong phòng khách của biệt thự trên núi.
-Xem ti vi, mau xem đi, Cha nuôi sắp làm ra việc có lỗi với mẹ nuôi rồi! – bốn tiểu nha đầu hò hét ầm ĩ làm cả đám người cạn cmn lời, Cha nuôi bọn chúng làm chuyện xấu mà bộ dáng của chúng dường như còn rất vui vẻ!
-Khả Ái Lanh Lợi, đừng nói linh tinh nữa. – một thiếu phụ xinh đẹp lên tiếng mắng bốn tiểu nha đầu, chính là mẹ đẻ của chúng Diệp Tiểu Mạn, tết năm nay nàng vẫn trở về biệt thự trên núi cùng đón năm mới với các con mình.
-Mẹ, chúng ta không có nói linh tinh a! – bốn tiểu nha đầu không phục nói, sau đó đột nhiên hô lên:-Wow, mau nhìn kìa, Cha nuôi lên sân khấu rồi, Cha nuôi sắp làm chuyện xấu rồi, wa, Cha nuôi làm chuyện xấu rồi, ôm ấp nữ nhân khác, đúng là phải xin lỗi mẹ nuôi a…
Mọi người vừa xem ti vi vừa có chút dở khóc dở cười, không phải là Đường Kim chỉ cùng với đại minh tinh Tiếu Thiền diễn một tiết mục thôi hay sao? bốn tiểu nha đầu này có cần thiết phải khoa trương quá lên như thế không?
-Cha nuôi cũng khá đẹp trai đó chứ?
-Che mặt đi đúng là rất đẹp trai a!
-Còn có chút cảm giác thần bí nữa!
-Đúng là quá đẹp trai!
Bốn tiểu nha đầu vừa xem ti vi vừa bình luận về Đường Kim, lúc này Đường Kim ngoài một bộ y phục cánh yến ra thì còn đeo một chiếc mặt nạ đặc chế, chỉ để lộ ra đôi mắt còn một nửa khuôn mặt đã bị che đi, nêu không phải là người quen thì không thể nào nhận ra được thân phận của hắn.
Điệu múa trên lòng bàn tay, múa ba lê trên dương cầm đang được tái hiện lại giống như hai năm trước, vũ điệu thần kì này vừa mới xuât hiện đã dẫn đến vô số tiếng hoan hô của mọi người, theo từng bước chân điểm lên trên cây đàn piano, tiếng tiếng hát du dương động lòng người của Tiếu Thiền cũng từ từ truyền vào trong tai mọi người:
-Từ lần đầu tiên ta đi bên nhau em đã biết tim mình đánh rơi rồi, từ đầu tiên môi hôn trao nhau em đã biết không thể yêu thêm ai, cách anh cười cong môi, cách anh lặng lẽ ngồi…

Vũ điệu thần kì, tiếng hát du dương trầm bổng phối hợp một cách thiên y vô phùng ( không có kẽ hở), đợi khi tiết mục kết thúc tiếng vỗ tay vang vọng rất lâu mới chịu ngừng.
Chỉ là lúc này bốn tiểu nha đầu Khả Ái Lanh Lợi lại đang bĩu môi:
-Qúa đơn giản a!
-Chúng ta cũng làm được!
-Chúng ta còn có thể biểu diễn tốt hơn cơ!
-Đúng vậy, hay là sang năm chúng ta và Cha nuôi cùng nhau biểu diễn đi!
Bốn phía mọi người đều quay ra bất lực nhìn nhau, tiết mục hay như vậy mà lại bị mấy câu nói của bốn tiểu nha đầu này hủy mất rồi.
Đường Kim không hề biết những chuyện này, nhưng mà thật ra lúc này hắn đã về tới Ninh Sơn rồi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận