Vợ Ta Là Hoa Hậu Giảng Đường

Chương 752: Lại thêm 100 vạn.

-Mười phút trước ta có chuyển vào tài khoản của cô 100 vạn,vừa là để cảm tạ cô đã giúp ta tìm được trưởng bối của mình vừa là để trả tiền công cho cô, ngoài ra ta còn có thể đảm bảo lần sau trở về kinh thành, nếu như cô bị mất việc ta có thể sắp xếp cho cô một công việc tốt hơn. – Đường Kim không nhanh không chậm nói:
-Hơn nữa, đợi ta gặp được trưởng bối của mình, ta sẽ cho cô thêm 100 vạn nữa.
-Cái, cái này.. – Trần Bình dụi mắt vài cái, lại nhìn vào màn hình điện thoại lần nữa, sau khi phát hiện mình không nhìn nhầm nàng mới có chút phát ngốc nhìn Đường Kim, đây rốt cuộc là tài lộc từ trên trời rơi xuống hay là một âm mưu đây?
Một trăm vạn a! Tuy rằng thời buổi bây giờ số tiền này đối với nhiều người mà nói thì cũng không phải là một con số lớn, nhưng đối với Trần Bình, người vừa mới ra trường đi làm được hơn một năm thì đây đúng là một con số trên trời, có 100 vạn này là nàng có thể nhon đủ số tiền trả góp lần đầu để mua nhà ở kinh thành rồi, hơn nữa theo những gì người này nói thì trừ 100 vạn này ra, người này sẽ cho nàng thêm 100 vạn nữa.
Trần Bình nhất thời có một cỗ xung động lập tức ném hành lý đi sau đó cùng nam nhân tên Đường Kim này quay đầu lên máy bay về nhà, nhưng mà lý trí nói cho nàng biết, nàng không thể làm như vậy bởi vì loại chuyện tốt này nghe thật quá khó tin.
-Bạn trai cô sẽ tới ngay bây giờ, nếu như cô không yên tâm thì có thể đi cùng bạn trai mình, tất cả chi phí cho hai người sẽ đều do ta phụ trách. – Đường Kim lại lên tiếng.
Trần Bình lại ngẩn ra lần nữa, người này làm sao lại giống như không gì không biết vậy?
Đang lúc nghi hoặc thì một âm thanh quen thuộc truyền tới:
-Trần Bình!
Theo âm thanh đó, một thanh niên nam tử cao gầy đi tới bên này, nam tử này cũng chính là bạn trai của Trần Bình, Trình Phong.
-Trình Phong, sao anh lại tới đây? – Trần Bình có chút kinh ngạc, nàng vốn không hề gọi bạn trai ra đón mình.
-Có người gọi điện cho ta bảo ta tới sân bay đón nàng, ta lo nàng sẽ xảy ra chuyện nên mới vội vàng tới đây, nàng không sao chứ? – Trình Phong đến bên cạnh Trần Bình, hỏi han một phen rồi mới quay sang nhìn Đường Kim:
-Đây là bạn nàng sao?
Trần Bình kéo Trình Phong sang một bên, hai người thì thầm to nhỏ gì đó.
-A? – Trình Phong cũng phát ra một tiếng kinh hô, sau đó mới quay lại nhìn Đường Kim một cái, tiếp theo hai người lại nhỏ giọng bàn luận thêm một lát nữa.
-Hai vị, ta đã mua xong vé máy bay cho hai người rồi, nhưng mà máy bay chỉ còn 15 phút nữa là cất cánh, các người có thể đợi lên máy bay rồi hãy bàn bạc tiếp có được không? Hơn nữa bên phía Thiên Phủ các người càng quen thuộc hơn ta, nơi tới lại là quê nhà của các người, các người còn lo lắng gì nữa chứ? – Đường Kim không phải là chưa từng nghĩ qua sẽ trực tiếp bắt Trần Bình đi, chỉ là dù sao thì nàng cũng giúp hắn một việc lớn như thế, nếu không phải đến mức bất đắc dĩ thì hắn cũng sẽ không dùng đến thủ đoạn cưỡng ép.
-Ta muốn xem chứng minh thư của ngươi. – Trình Phong nói.
Đường Kim không hề do dự mà lấy ra chứng minh thư của mình đưa cho Trình Phong, Trình Phong lấy điện thoại ra chụp lại ảnh chứng minh thư của Đường Kim, sau đó gửi lại cho người khác, cuối cùng mới nói:
-Ta và Trần Bình đã thương lượng xong, chúng ta và ngươi hoàn toàn không quen biết, hơn nữa ngươi lại gấp gáp như vậy, cho nên nếu như muốn ta tin tưởng ngươi thì trước tiên hãy đem 100 vạn tệ còn lại chuyển nốt vào tài khoản của Trần Bình, sau đó chúng ta sẽ đi cùng ngươi.
Đường Kim lấy điện thoại ra gọi đến một số:
-Tử Vận, chuyển cho Trần Bình thêm 100 vạn nữa.
Một phút sau điện thoại của Trần Bình có tin nhắn, nàng lại kinh hô lên một tiếng, chỉ trong thời gian ngắn ngủi, tài khoản của nàng lại nhiều thêm 100 vạn.
-Hai vị ,bây giờ các người có thể đi cùng ta được rồi chứ? – Đường Kim nhàn nhạt hỏi.
-Ta… - Trần Bình dường như còn có chút do dự, nhưng Trình Phong đã vội vàng gật đầu:
-không thành vấn đề, không thành vấn đề!
Vừa kéo tay Trần Bình, Trình Phong vừa thì thầm vào tai nàng:
-Đi thôi, chỉ là về quê nàng mà thôi, có gì mà phải sợ chứ, hơn nữa chúng ta có khả năng đã gặp được đại phú hào rồi, giúp hắn một chút chuyện đối với chúng ta cũng là chuyện tốt.
-Vậy mau đi thôi. – Đường Kim nhẹ nhàng thở ra một hơi, ba người dùng tốc độ nhanh nhất để làm thủ tục, qua thông đạo đặc biệt trực tiếp lên máy bay, làm Trần Bình và Trình Phong đều có chút kinh hỉ là bọn họ vậy mà đều ngồi trên khoang hạng sang.
-Lần đầu tiền được ngồi ghế hạng sang! – Trần Bình nhỏ giọng nói.
-Ta cũng vậy. – Trình Phong thấp giọng đáp.
Hai người nhịn không được cùng quay sang nhìn Đường Kim một cái, người này rốt cuộc có lai lịch gì?
Mới lúc đầu hai người đều cho rằng Đường Kim ít nhất cũng hơn hai mươi tuổi, nhưng vừa mới nhìn qua chứng minh thư của hắn, hai người mới được biết là Đường Kim năm nay mới chỉ 18 mà thôi!
Điều này càng làm cho hai người cảm thấy vô cùng nhụt chí nản lòng, người so với người đúng là không thể bì nổi mà. Bọn họ năm nay đều đã 23-24 rồi, một năm cũng chỉ miễn cưỡng kiếm được 10 vạn mà thôi, nhưng mà tên gia hỏa Đường Kim này mới chỉ 18 tuổi đã có thể tùy ý ném ra 200 vạn, tựa hồ như đối với hắn mà nói đó không phải là tiền mà đó chỉ là những con số mà thôi.
-Chị tiếp viên, máy bay khi nào sẽ cất cánh thế? – ngồi được vài phút Đường Kim đã bắt đầu có chút buồn bực hỏi, bởi vì theo thời gian đúng thì bây giờ máy bay nên cất cánh rồi mới phải, nhưng trên thực tế thì hiện tại vẫn không thấy chút động tĩnh gì.
-Thật xin lỗi, tiên sinh, sân bay xảy ra một chút chuyện, chúng ta vẫn đang đợi chỉ lệnh, tạm thời không thể cất cánh được. – nàng tiếp viên này khá là khách khí.
-Xảy ra chuyện gì thế? – Đường Kim khẽ chau mày, hắn bây giờ đang rất vội, thật không thể nào lãng phí thì giờ được.
-Cái này.. – nàng tiếp viên này khẽ do dự một lát , cuối cùng vẫn nói thật ra:
-Tiên sinh, kì thực ngài từ bên cửa sổ cũng có thể nhìn thấy, ở phía kia có mấy chục vị khách bởi vì chuyến bay trễ giờ nên đang làm loạn, họ chặn mất đường bay cho nên máy bay này không thể nào cất cánh được.
Lúc này trên đường bay đúng là đang có mười mấy người gây náo loạn, nghe nói mấy vị khách này đều đặt chuyến bay tối hôm qua nhưng vì nguyên nhân thời tiết mà máy bay đã bay chưa đúng giờ, hiện tại vẫn còn chưa đi được, bây giờ máy bay cuối cùng cũng có thể cất cánh nhưng mấy người này do bất mãn với tiền bồi thường cho nên mới trực tiếp xông ra chặn đường bay, không cho máy bay cất cánh, tạm thời làm cho những máy bay khác cũng không thể đi được.
Mấy vụ việc kiểu như khách hàng xông ra đường bay mấy năm nay báo chí nói rất nhiều, chính điều này đã làm cho những người này học được cách để biểu tình, bây giờ thì hay cmnr, cứ có vấn đề gì là người ta lại bắt trước mấy người trước. Bảo vệ của sân bay vẫn đang cố gắng tìm cách đem những người này đi, chỉ là những người này đang cãi cọ ầm ĩ, mấy nhân viên bảo an lại dường như có chút cố kị, không dám dùng thủ đoạn quá cường ngạnh cho nên cục diện mới càng ngày càng loạn.
-Lãng phí thì giờ của ta! – đúng vào lúc này, một âm thanh bất mãn vang lên, sau đó mấy chục vị khách đang gây rối đều cùng nhau ngã lăn ra đất.
Mấy nhân viên bảo an của sân bay còn đang cảm thấy khó hiểu thì lại một thanh âm nữa truyền vào tai họ:
-Một đám phế vật!
Đây cũng là âm thanh cuối cùng mà bọn họ nghe được trước khi hôn mê, chỉ trong khoảnh khắc, đám bảo an này tất cả đều nằm lăn ra đất hôn mê, mà đám người đứng ở gần đó thì từ đầu đến cuối đều không nhìn thấy gì hết, bọn họ chỉ phát hiện hai bên đang cãi vã kịch liệt thì đột nhiên đều lăn ra ngất một cách khó hiểu. Mà rất nhanh sau đó, nhân viên sân bay đã lập tức kéo tới đưa tất cả mọi người bị ngất đi, lại thêm mười phút nữa, chuyến bay của Đường Kim cuối cùng cũng cất cánh.
-Ta có thể ngồi đây không? – một thanh âm vô cùng dễ nghe truyền vào tai Đường Kim, hắn quay đầu lại sau đó lập tức ngẩn ra!
Bạn cần đăng nhập để bình luận