Vợ Ta Là Hoa Hậu Giảng Đường

Chương 762: Có muốn nói với mọi người vài câu không?

Vừa rồi từ trong miệng của Đường Thập Thất, Đường Kim đã được biết tông chủ Độc tông còn có một đứa con gái, cũng chính là nữ đệ tử duy nhất của Độc tông đang ở bên ngoài, chỉ là Đường Kim thật không ngờ tới, hắn đang chuẩn bị đi tìm nàng thì nàng lại tự mình tìm đến cửa.
-Ngươi, ngươi là ai? – Tông Xảo Nhi nhìn Đường Kim, vừa có chút phẫn nộ lại vừa có chút sợ hãi.
-Đường Môn môn chủ, Đường Kim, cũng chính là người sẽ giết cô. – Đường Kim nhàn nhạt nói:
-Cha cô đang nằm dưới đất, bây giờ cô cũng nằm xuống cùng ông ta đi!
Đường Kim không muốn lãng phí thời gian, nói động thủ liền động thủ, chỉ là đúng vào lúc này một thanh âm băng lãnh nhưng vô cùng quen thuộc đối với hắn lại vang lên:
-Không được động vào cô ta!
Theo thanh âm đó, một mỹ nữ mặc áo quần áo màu bạc bó sát thân xuất hiện trong tầm mắt của Đường Kim.
Khuôn mặt hoàn mỹ, dáng người ngạo nghễ, sự xuất hiện của mỹ nữ áo bạc phút chốc đã làm cho Tông Xảo Nhi hoàn toàn bị mờ nhạt, Tông Xảo Nhi và nam nhân bên cạnh nàng vừa thấy mỹ nữ áo bạc kia thì thần sắc lập tức càng thêm kinh hoàng hơn.
Trên mặt Đường Kim cuối cùng cũng nở ra một nụ cười:
-Băng Đường mỹ nữ, chúng ta đúng thật là có duyên a!
Mỹ nữ áo bạc vừa mới xuất hiện chính là Băng Sương sát thủ, cho dù bây giờ chỉ có một người xuất hiện trước mặt Đường Kim, nhưng Đường Kim có thể khẳng định rằng ở chỗ tối vẫn đang ẩn tàng một người nữa, bởi vì Băng Sương đồng thể, chưa bao giờ phân ly.
Sự xuất hiện của nàng cũng làm Đường Kim minh bạch, đôi nam nữ vừa rồi nhất định là vừa bị Băng Sương sát thủ truy sát, Tông Xảo Nhi rõ ràng là muốn chạy về Độc tông xin cứu viện giống như Đường Thập Thất, chỉ là Tông Xảo Nhi rõ ràng là càng đen đủi hơn Đường Thập Thất, lúc Đường Thập Thất trở về, tốt xấu gì Độc tông vẫn còn có người, trên lý thuyết vẫn còn có thể giúp hắn, nhưng khi vị nữ nhi của tông chủ Độc tông này trở về thì đã không còn ai có thể cứu nàng được nữa rồi.
-Hai người này là người chúng ta muốn giết, không được cướp mục tiêu của chúng ta! – Băng Sương sát thủ nhìn Đường Kim, lạnh lùng nói.
-Băng Đường mỹ nữ, giữa chúng ta cần gì phải phân định rạch ròi như thế, dù sau bọn chúng đều sắp chết rồi, nàng giết hay là ta giết có khác gì nhau đâu? – Đường Kim lắc đầu:
-Phải rồi, nói ra thì hôm nay cũng là một ngày rất đặc biệt, Đường Môn vừa mới chính thức được thành lập và bước vào Tiên môn, Băng Đường mỹ nữ, thân làm môn chủ phu nhân, nàng bây giờ có cảm nghĩ đặc biệt gì không? Có muốn nói vài lời với mọi người không? Ví dụ như cảm nghĩ của các nàng khi được làm môn chủ phu nhân, là cao hứng hay…
-Ngươi, các ngươi là cùng một hội? – nam tử đi cùng Tông Xảo Nhi đột nhiên kinh hô, hắn nhìn Băng Sương sát thủ một cái rồi lại nhìn Đường Kim:
-Ngươi, ngươi là Đường Môn môn chủ Đường Kim? Chữ trên cột đá là do ngươi viết? Ngươi có thù với Độc tông sao? Ta không phải là người Độc tông, ta là đệ tử của Thông Thiên Các, thù oán giữa các người không liên quan gì tới ta hết!
-Chúng ta không phải cùng phe với hắn! – Băng Sương sát thủ lạnh lùng nhìn nam tử anh tuấn:
-Hắn sẽ không giết ngươi, nhưng ta sẽ giết ngươi!
-Băng Đường mỹ nữ, nàng làm môn chủ phu nhân như vậy là rất thiếu trách nhiệm đó nha! – Đường Kim lắc đầu:
-Nhưng mà không sao, Băng Đường mỹ nữ thân ái, nếu như tên gia hỏa này không phải là người của Độc tông vậy thì giao cho các nàng cũng được, còn về nữ nhân này, vẫn là để ta giải quyết đi, nàng xem, như vậy không phải là rất công bằng sao?
-Không, không, ngươi không thể như thế! – tên đệ tư của Thông Thiên Các này lập vội vàng hô lên:
-Đường Kim, ngươi nhất định phải bảo vệ ta, sư phụ ta sẽ tới ngay lập tức, ta là đệ tử của Thông Thiên Các, nếu như ta chết trong địa bàn của ngươi, Thông Thiên Các nhất định sẽ không tha cho Đường Môn các ngươi, nhưng chỉ cần ngươi giúp ta, sau này Thông Thiên Các cũng sẽ giúp đỡ ngươi, Đường Môn các người mới có thể có chỗ đứng chân chính trong Tiên môn được!
-Ngươi đang cầu xin ta hay là đang uy hiếp ta vậy? – Đường Kim dùng ánh mắt vô cùng kinh ngạc nhìn tên đệ tử của Thông Thiên Các:
-Thật ra thì ta không thích nhất chính là bị người ta uy hiếp, còn về cầu xin… nam nhân cầu xin ta không có tác dụng, nếu là mỹ nữ có lẽ còn có chút tác dụng.
-Không, không… -tên đệ tử của Thông Thiên Các này còn chưa kịp nói hết câu thì đã đột nhiên phát ra một tiếng hét thảm:
-A!
Tiếng hét thảm rất nhanh đã ngưng bặt, tên đệ tử của Thông Thiên Các này đột nhiên đầu lìa khỏi cổ, thân thể vẫn đứng yên nhưng đầu đã rơi xuống đất, càng đáng kinh ngạc là trên cổ hắn lại không có một chút máu nào chảy ra, dường như cùng với lúc đó thì bên cạnh hắn bỗng xuất hiện thêm một mỹ nữ áo bạc, Băng Sương tỷ muội cuối cùng cũng đồng thời hiện thân.
-A… - Nhìn thấy một màn này, Tông Xảo Nhi đột nhiên thét lên một tiếng kinh hãi, hiểu nhiên cái chết của tình lang đã kích thích mạnh tới nàng, nàng đột nhiên nhào về phía Đường Kim:
-Cứu ta, mau cứu ta, chỉ cần ngươi cứu ta, ta cái gì cũng có thể cho ngươi, ngươi không phải vừa nói qua sao? mỹ nữ cầu xin ngươi sẽ có tác dụng, ta là mỹ nữ, ngươi xem, ta thực sự xinh đẹp…
Tông Xảo Nhi bị dọa cho sợ mất mật, đến cả lời nói cũng có chút loạn thứ tự.
-Băng Đường mỹ nữ, nữ nhân này nói cô ta là mỹ nữ, còn dám câu dẫn chồng của các nàng trước mặt các nàng, các nàng không có chút ý kiến gì sao? – Đường Kim nhìn Băng Sương tỷ muội, trên mặt nở một nụ cười xán lạn.
Một sợi tơ bạc bắn ra, nhưng mà là bắn về phía Tông Xảo Nhi, Băng Sương tỷ muội một lần nữa lại xuất thủ.
-Thân ái à, các nàng đúng là đang ghen rồi! – Đường Kim đột nhiên lắc mình một cái, dùng một tay bắt lấy sợi tơ bạc kia:
-Nhưng mà ta đã nói rất nhiều lần rồi, sợi tơ tình này của các nàng chỉ có thể dành cho ta mà thôi, còn về nữ nhân dám tự xưng là mỹ nữ này, vẫn là để ta tới giải quyết đi!Đường Kim vừa dứt lời thì Tông Xảo Nhi liền phát á lên một tiếng rồi cũng ngã ngữa ra đất, lăn lộn kêu gào.
-Băng Đường mỹ nữ, nàng nói xem ta nên để chúng kêu gào ba ngày ba đêm hay bảy ngày bảy đêm rồi mới cho chúng chết đây? – Đường Kim nhìn vào khuôn mặt xinh đẹp tuyệt trần của hai nàng, cười hì hì hỏi.
-Ngươi có bệnh! – mỹ nữ áo bạc vừa xuất hiện đột nhiên phun ra ba chữ, sau đó nàng trực tiếp biến mất khỏi tầm mắt của Đường Kim, một giây sau mỹ nữ áo bạc còn lại cũng biến mất, chỉ là trước khi biến mất nàng còn kịp phun ra một câu:
-Ngươi đúng là có bệnh!
Đường Kim lẩm bẩm:
-Lẽ nào các nàng nghĩ ra quá lương thiện sao?
Quét mắt nhìn hơn hai mươi người đang nằm dưới đất đau đớn rên rỉ, Đường Kim khẽ gật đầu:
-Hình như đúng là ta còn quá lương thiện, các người nên phải kêu gào như thế này bảy bảy bốn chín ngày mới đúng.
-Tha cho ta, a, ta thực sự cái gì cũng có thể làm… - Tông Xảo Nhi vừa kêu rên vừa cầu xin, lúc này chỉ có nàng còn đủ khí lực để cầu xin, những người khác của Đọc tông bây giờ chỉ có thể rên rỉ trong vô thức mà thôi.
Đường Kim vươn vai một cái, tự thì thào:
-Ta vẫn là nên đợi sau 49 ngày nữa lại tới vậy!
-Ùng! – đúng lúc Đường Kim chuẩn bị rời đi thì trên không trung một lần nữa lại phát sinh dị biến.
Hai âm thanh trầm đục đồng thời vang lên, sau đó hai đạo thân ảnh màu bạc cấp tốc rơi xuống phía dưới!
Bạn cần đăng nhập để bình luận