Vợ Ta Là Hoa Hậu Giảng Đường

Chương 768: Dáng người đẹp tới mức chính mình cũng thích

Ngẩng đầu nhìn phía xa, mỹ phụ cung trang và bốn tiểu nha đầu lúc này có lẽ đang bắt đầu luyện Đồng Tâm Độn, cho dù Đường Kim không rõ ràng lai lịch của mỹ phụ kia, nhưng hắn không hề lo lắng cho sự an toàn của bốn tiểu nha đầu, với năng lực của các nàng, lại cộng thêm trí thông minh và bộ dáng xinh xắn đáng yêu, hắn tin rằng các nàng nhất định sẽ moi ra hết tuyệt kĩ của mỹ phụ cung trang, hơn nữa sẽ còn làm cho môn phái của nàng gà bay chó nhảy, loạn thành một đoàn.
Đối với Đường Kim mà nói, đây tuyệt đối là nhất tiễn tam điêu, một mũi tên trúng ba con chim, không những có thể giải thoát cho Băng Sương tỷ muội, còn có thể làm cho thực lực của Khả Ái Lanh Lợi đại tăng, cuối cùng còn có thể dể cho bốn tiểu nha đầu kia hành hạ mỹ phụ cung trang, giúp hắn trút cơn giận này. Càng buồn cười nhất là sau này mỹ phụ cung trang kia còn phải cảm ơn rối rít đối với hắn, cảm tạ hắn đã giúp nàng thu được bốn đồ đệ tốt.
-Để bốn tiểu nha đầu chuyên hố người khác kia đi hố sư phụ mới của các nàng đi! – trong lòng Đường Kim âm thầm vui sướng, sau đó hắn trực tiếp biến mất.
Đường Kim trở lại cái thôn mà sư phụ hắn đã ở hơn một năm trước đó, nhưng mà hắn cũng không ở lại quá lâu, làm thịt gian thế của Đường Thập Thất xong, Đường Kim lại lần nữa phát động thuấn di, lần này hắn trực tiếp đi tới kinh thành.
Hai đệ tử cuối cùng của Độc tông có ít nhất một tên đang ở kinh thành, bây giờ Đường Kim tới kinh thành chính là để diệt cỏ tận gốc, nhưng mà hắn còn chưa biết vị trí cụ thể của chúng cho nên vẫn cần phải hoa phí một chút thời gian tìm kiếm.
Mà cá món tìm người này chính là sở trường của Hiểu Hiểu, thế nên lúc này Đường Kim đã trực tiếp xuất hiện trong thế giới khoa huyễn của nàng.
Bây giờ thực ra đã rất muộn nhưng Hiểu Hiểu vẫn chưa ngủ, Đường Kim vừa xuất hiện thì nàng đã lập tức phát hiện ra hắn.
-này, đại sắc lang, ngươi trở về rồi à? Tìm thấy sư phụ chưa? – ngữ khí của Hiểu Hiểu không khác gì lúc bình thường, nhưng nếu như nghe kĩ thì hoàn toàn có thể nghe ra một tia quan tâm trong đó.
-tìm thấy rồi. – ngữ khí của Đường Kim cũng rất bình thường, nghe như không hề có chuyện gì xảy ra:
-tiểu nha đầu, cô giỏi tìm người như vậy, tìm giúp ta hai người đi!
-Ờ được, đưa tên hoặc ảnh của hai người đó cho ta là được. – Hiểu Hiểu một lời đáp ứng.
ề ể ể ố ổĐường Kim đem thông tin về hai người kia nói cho Hiểu Hiểu, cuối cùng còn bổ sung một câu:
-tiểu nha đầu, không cần quá vội, hai người này rất dễ tìm, cô cứ đi ngủ trước đi, ngày mai tìm cũng được.
-Không sao, ta có thể để cho máy tính tự động tìm kiếm. – Hiểu Hiểu nói.
-Được, vậy ta đi trước đây. – Đường Kim cũng không có ở lại quá lâu mà chỉ nói một tiếng rồi trực tiếp rời đi.
Nhưng mà lần này Đường Kim không có rời khỏi kinh thành, hắn trực tiếp xuất hiện tại khách sạn Anh Túc, trong căn phòng đã từng đem đến cho hắn không ít hồi ức vui vẻ thoải mái, phòng số 1622.
Trong phòng ngủ không có người, nhưng Đường Kim có thể cảm nhận được có người đang ở trong phòng tắm, có điều hắn không có đi vào trong mà trực tiếp nằm ềnh ra trên giường.
Khẽ nhắm hờ hờ mắt, Đường Kim đột nhiên cảm giác được một cơn buồn ngủ mạnh mẽ kéo tới, loại cảm giác mệt mỏi này không phải tới từ trên thân thể mà là tinh thần mệt mỏi. Hôm nay phát sinh quá nhiều việc làm hắn trở tay không kịp, cho dù đến giờ thì mọi thứ đều đã cơ bản được giải quyết, nhưng hắn cũng không có vì thế mà thấy thoải mái hơn được bao nhiêu, lúc này đây hắn chỉ muốn nghỉ ngơi thật sâu một lát.
Chẳng bao lâu sau Đường Kim đã chìm vào giấc ngủ.

Khoảng nửa tiếng sau.
Một nữ tử xinh đẹp trên mình cuốn khăn tắm bước ra khỏi phòng tắm, làn da trắng bóc dưới ánh đèn được phản quang trở nên cực kì lấp lánh, lúc này trên thân thể nàng đồng thời xuất hiện cả hai sắc thái thanh thuần và gợi cảm, đủ để làm bất cứ nam nhân nào đều hận không thể lập tức giật tấm khăn tắm của nàng xuống.
Đương nhiên nam nhân đang ngủ trên giường kia là một trường hợp ngoại lệ. Đường Kim lúc này không hề ý thực được đang có một tuyệt sắc mỹ nữ đứng trước mặt hắn.
Lúc này Băng Di vẫn chưa hề phát hiện ra Đường Kim đang nằm trên giường, nàng đứng trước tủ quần áo, nhưng không có mở cửa tủ ra, nàng chỉ tự mình soi gương, từ từ gỡ khăn tắm xuống, đem thân thể ngạo nghễ vô song của nàng hoàn toàn lộ ra ngoài.
-Băng Di a Băng Di, dáng người của ngươi đẹp đến mức chính mình còn thấy thích, nhưng tại sao chàng hình như lại không thích chứ? – Băng Di dùng cánh tay ngọc ngà của mình từ từ đặt lên trên bộ vị cao vút mê người phía trước ngực, nàng thực sự đã chín mọng rồi, hơn nữa mỗi lần xuất hiện tại nơi công cộng, nàng đều có thể cảm nhận được ánh mắt thèm muốn trần chùng chục của vô số nam nhân, nàng biết thật ra mỗi nam nhân đều hận không thể lập tức đem nàng lột sạch. Nhưng tại sao lại có một nam nhân, khi nàng đã tự mình lột sạch, hắn lại không thèm động đậy?
Kì thực Băng Di rất hâm mộ Diệp Tử Vận, nàng tin tưởng mình không hề thua kém Diệp Tử Vận, nhưng tại sao thời gian Diệp Tử Vận được ở bên cạnh chàng lại luôn nhiều hơn mình chứ?
-Cũng không biết bây giờ chàng thế nào rồi. – Băng Di nhẹ nhàng than một tiếng, hôm nay vốn nghĩ rằng có thể ở bên Đường Kim, nhưng Đường Kim lại đột nhiên đưa nàng quay trở về.
Mở tủ quần áo, lấy ra một kiện đồ ngủ, Băng Di vừa quay người vừa chuẩn bị mặc đồ, nhưng đột nhiên động tác của nàng bỗng khựng lại, đôi môi anh đào mở lớn, đầu tiên là có chút không tin vào mắt mình, sau đó lập tức trở thành kinh hỉ, bởi vì lúc này,nàng cuối cùng cũng nhìn thấy Đường Kim đang ngủ say trên giường.
Áo ngủ bị Băng Di ném sang một bên, cứ như vậy, nàng không một mảnh vải che thân đi tới bên cạnh giường rồi nằm xuống bên cạnh Đường Kim, vốn định đánh thức hắn, nhưng khi thấy hắn đang ngủ rất ngon thì động tác của Băng Di bỗng trở nên ôn nhu.
-Aizz, đi ngủ phải cởi quần áo ra chứ, ta giúp chàng cởi vậy. – trên khuôn mặt thanh thuần thoát tục của Băng Di xuất hiện một nụ cười vô cùng ngọt ngào, nàng tự lẩm bẩm một mình rồi bắt đầu cẩn thận từng li từng tí giúp Đường Kim cởi đồ, trong lòng thì đang thầm trách mình, tại sao phải ngâm mình trong bồn tắm lâu như vậy chứ? Nếu như nàng ra sớm hơn một chút, có lẽ chàng sẽ không phải đợi đến ngủ quên mất rồi.
-Kì thực chàng cũng có thể vào phòng tắm tìm ta mà! – Băng Di lại tự mình bĩu môi.
Vài phút sau, lúc trên người Đường Kim chỉ còn có một chiếc quần lót thì Băng Di mới không nhịn được mà than phiền một câu:
-Thì ra cởi đồ cho nam nhân lại mệt đến vậy!
Thật ra cởi đồ cho nam nhân vốn không mệt như thế, nhưng mà dưới tình huống không làm hắn tỉnh dậy thì đúng là khá mệt. Chỉ là Băng Di rất nhanh đã phát hiện mình không nên tự làm khổ mình như thế, bởi vì nàng đã cẩn thận không để Đường Kim tỉnh dậy, nhưng cuối cùng hắn vẫn tỉnh, lúc này hắn đang mở to mắt nhìn chằm chằm vào cặp ngực đầy đặn của nàng, hồi lâu cũng không thấy chớp lấy một cái.
-A, chàng tỉnh rồi? – Băng Di có chút xấu hổ, khuôn mặt xinh đẹp khẽ đỏ ửng lên, bởi vì tình huống lúc này quá dễ làm người ta hiểu lầm, nhìn thế nào cũng giống như nàng đang nhân lúc hắn ngủ để…cái gì đó với hắn!
Bạn cần đăng nhập để bình luận