Vợ Ta Là Hoa Hậu Giảng Đường

Chương 769: Vẫn là để ta tới phi lễ nàng đi

Đường Kim đúng là đã tỉnh, hắn vừa mở mắt ra đã nhìn thấy một khung cảnh vô cùng dụ hoặc, tiếp theo hắn lại phát hiện y phục trên người mình cơ bản đã bị cởi hết, sau vài giây cảm thấy mê hoặc, Đường Kim không nhịn được lẩm bẩm:
-Ta đúng thật không hổ là đệ nhất soái ca trong lịch sử, đi ngủ cũng bị mỹ nữ nhân cơ hội muốn phi lễ a!
Khuôn mặt xinh đẹp thanh thuần của Băng Di phút chốc đỏ bừng, nàng biết là như thế này rất dễ bị hiểu lầm, có điều nàng cũng không định giải thích, ngược lại lại cố ý uốn éo thân thể, ngữ khí tràn đầy dụ hoặc:
-Vậy chàng có thích được ta phi lễ không?
-Không thích. – Đường Kim lắc đầu:
-Thân làm nam nhân, ta phửi chủ động mới đúng, vẫn là để ta tới phi lễ nàng đi!
Vừa dứt lời Đường Kim liền lật mình lại đè Băng Di xuống dưới, đồng thời cúi đầu khẽ ngậm xuống trái nho màu phấn hồng trên đỉnh núi tuyết của nàng rồi bắt đầu mút.
Vừa mới bắt đầu động tác của Đường Kim còn có chút ôn nhu, nhưng dần dần hắn đã trở nên cuồng dã hơn. Một ngày qua đối với hắn mà nói thực sự không tính là thuận lợi, trong lòng hắn bất tri bất giác đã tích lũy không ít cảm xúc tiêu cực, mà bây giờ chính là lúc hắn phải đem những cảm xúc tiêu cực ấy phát tiết ra ngoài.
-Ư… - theo tiếng rên vừa thống khổ vừa sung sướng của Băng Di, nàng cuối cùng cũng hoàn thành được tâm nguyện mình mong đợi bấy lâu nay.
Buổi tối hôm nay Đường Kim rõ ràng là không hề ôn nhu, thậm chí có thể nó là có chút thô bạo, cho dù Băng Di không có chút sở thích SM giống như Diệp Tử Vận, nhưng nàng đã sớm thành thục, nàng đã chờ đợi giây phút này từ rất lâu rồi nên nàng dường như đúng là cần một phương thức có chút thô bạo như vậy, bởi vì chỉ có như vậy nàng mới có thể cảm nhận được một cách sâu sắc, kì thực nam nhân này cũng rất thích thân thể của nàng. Đêm hôm nay cho dù có chút đau đớn về thể xác, nhưng đối với nàng mà nói thì càng nhiều hơn là vui sướng, cả trên thể xác lẫn tinh thần.
Dường như cả một đêm Đường Kim đều nỗ lực cày cấy trên mảnh đất chân quý của Băng Di, chuyên tâm khai phá thân thể nàng, để nàng từ non nớt biến thành thành thục, không ngừng cày sâu quốc bẫm, không ngừng thâm nhập, cuối cùng là gieo rắc hạt giống của mình vào trong đó. Sau từng đợt từng đợt cao trào, Đường Kim cuối cùng cũng quên hết đi mọi phiền não. Băng Di vô hình dung đã trở thành một vị thuốc tốt nhất, một vị thuốc kịp thời để trị tâm bệnh của hắn.
Mãi đến tờ mờ sáng, Đường Kim cuối cùng mới thỏa mãn nằm đè lên người Băng Di, còn Băng Di lần đầu được nếm thử tư vị của nhục dục, lúc này cả người nàng đang mềm nhũn như bùn nhão, đến một ngón tay cũng không còn khí lực để nhúc nhích.
Hai người không lên tiếng, cứ như vậy mà ôm nhau tiến vào trong mộng, lần này, bất luận là Đường Kim hay Băng Di đều ngủ rất sâu, rất ngon.
Đợi Đường Kim tỉnh dậy thì đã là hơn ba giờ chiều, hơn nữa hắn tỉnh dậy là do bị chuông điện thoại đánh thức.
Mở mắt ra, Đường Kim phát hiện Băng Di vẫn đang ngủ say trong lòng mình, trải qua đêm đầu tiên nàng vẫn thanh thuần như xưa, khí chất dường như không có mấy biến hóa, ngược lại là khi nàng ngủ, trên người lại toát ra vài phần ngây thơ hồn nhiên, làm Đường Kim nhìn đến thất thần.
-Ta là Hiểu Hiểu, Hiểu Hiểu vô địch… - tiếng chuông điện thoại vẫn tiếp tục reo vang, Đường Kim cuối cùng cũng bừng tỉnh, phất tay một cái điện thoại liền bay vào trong tay hắn, vừa nhìn màn hình thì hắn liền phát hiện người gọi tới không phải là Hiểu Hiểu mà là Kiều An An.
Đường Kim lập tức nhấc máy:
-Thất tiên nữ, nàng đang ở đâu?
-Chồng, ta đã về nhà rồi. – thanh âm đầy ôn nhu của Kiều An An truyền tới, cuối cùng nàng còn bổ sung một câu:
-Nhà của chúng ta!
-Ờ, Thất tiên nữ, ta còn có chút chuyện, tạm thời chưa về ngay được. – Đường Kim vừa nói chuyện vừa vô thức nhìn Băng Di trong lồng ngực mình một cái, hắn phát hiện nàng lúc này cũng đã mở mắt ra, hiển nhiên là cũng vừa mới tỉnh dậy.
-Chồng, vốn chàng không quay về cũng không sao, nhưng mà bên này vừa xảy ra chút chuyện, Khả Ái Lanh Lợi vừa tới cáo biệt ta, nói là các nàng phải tới một nơi để luyện công, trong một thời gian dài sẽ không về nhà, ta và Tiểu Mạn đều không rõ tình huống cho nên mới muốn hỏi chàng. – Kiều An An nhanh chóng nói:
-Phải rồi, còn có, vị sư phụ kia của Khả Ái Lanh Lợi hình như tìm chàng có việc đó.
-Các nàng đang ở đâu? – Đường Kim lập tức ngẩn ra, hắn không thể ngờ rằng nhanh như vậy Khả Ái Lanh Lợi và mỹ phụ cung trang kia đã tới Ninh Sơn.
-Đang ở biệt thự trên núi, ta và Tiểu Mạn cũng đều ở đây cả. – Kiều An An đáp.
-Các nàng đợi ta một chút, ta lập tức trở về. – Đường Kim vội vàng nói, sau đó liền cúp máy mặc quần áo.
-Chàng phải đi rồi sao? – Băng Di khẽ vươn nửa khối thân thể trắng như tuyết của mình dậy, nàng dường như có chút lưu luyến bịn rịn.
-Ừ, có chút việc, có lẽ phải muộn một chút ta mới trở về đây được . – Đường Kim không giải thích nhiều, hắn cũng không lừa Băng Di, tên đệ tử Độc tông ở kinh thành vẫn chưa giải quyết nên hắn xác thực sẽ quay lại.
-Vậy ta đợi chàng, chúng ta cùng ăn tối nhé? – Băng Di cười ngọt ngào.
-Được. – Đường Kim đáp ứng một câu rồi trực tiếp thuấn di rời đi.
Gần như cùng với lúc đó, Đường Kim đã xuất hiện tại biệt thự trên núi, sau đó hắn liền nhìn thấy Kiều An An, Diệp Tiểu Mạn và một đám người khác.
-Chồng. – Kiều An An vội vàng đi tới chỗ hắn.
-Bốn tiểu nha đầu kia đâu? – Đường Kim khẽ chau mày, mọi người đều ở đây, chỉ có bốn tiểu nha đầu là không thấy đâu.
-Ở bên kia. – Kiều An An có chút bất lực dùng tay chỉ về phía đỉnh Ninh Sơn.
-Ta lên trên đó xem thế nào. – Đường Kim thuấn di lên tới đỉnh Ninh Sơn, sau đó hắn liền thấy mỹ phụ cung trang và một tiểu nữ hài
Không sai, chỉ có một tiểu nữ hài, chín là một trong bốn tiểu nha đầu Khả Ái Lanh Lợi, còn về ba người còn lại không biết đã đi nơi nào.
-Sao chỉ có một mình con? – Đường Kim không nhịn được hỏi tiểu nữ hài:
-Các nàng đâu?
-Cha nuôi, ta ở đây nè! – trên không trung cách đó vài chục mét đột nhiên lòi ra một tiểu nha đầu.
-Cha nuôi, ta ở đây! – phía xa vài trăm mét cũng xuất hiện một tiểu nha đầu.
Cha nuôi, ta ở đây! – tiếp theo, ở phía càng xa hơn lại xuất hiện một tiểu nha đầu nữa. Bốn tiểu nha đầu cuối cùng cũng xuất hiện đầy đủ, chỉ là một giây sau ba người trong chúng đột nhiên biến mất, sau đó từng người một lại hiện ra, rõ ràng chúng đang xem cái này là trò chơi, chơi đùa rất vui vẻ.
Cảnh tượng này khá là quen thuộc với Đường Kim, chỉ là lúc trước hắn chỉ được nhìn thấy trên người của Băng Sương sát thủ mà thôi. Đường Kim có chút ngẩn ngơ nhìn mỹ phụ cung trang:
-Các nàng nhanh như vậy đã học được rồi sao?
Bạn cần đăng nhập để bình luận