Vợ Ta Là Hoa Hậu Giảng Đường

Chương 806: Ta sẽ giúp cô khảo sát

-Vân Phi, nàng nghe ta giải thích, mọi việc không như nàng nghĩ… - Triệu Phong vội vàng giải thích, chỉ là lời giải thích này nghe có vẻ không hiệu quả lắm.
-Triệu Phong, đây là việc riêng của anh, không cần phải giải thích với ta. – Tô Vân Phi rất bình tĩnh, dường như không có chút tức giận nào.
-Tô lão sư nói không sai, việc này không cần phải giải thích, Triệu tổng a, mọi người đều là nam nhân, ta hiểu mà, đó chẳng qua là nhu cầu bình thường của nam nhân mà thôi, Tô lão sư cũng không phải tiểu hài tử, nàng nhất định sẽ lí giải… - Đường Kim làm bộ nói giúp Triệu Phong.
Triệu Phong hung hăng trừng mắt nhìn Đường Kim một cái, lúc này bộ dáng thư sinh của hắn đã hoàn toàn không thấy đâu mà thay vào đó là một cỗ hung hãn bạo nộ, đại não của hắn nhanh chóng quay với tốc độ của động cơ máy bay, cố lục tìm trong kí ức của mình xem Đường Kim là ai, nhưng dù có nghĩ nát óc cũng không nghĩ ra mình rốt cuộc đã gặp Đường Kim khi nào.
Lúc này Triệu Phong chỉ muốn bóp chết tên vương bát đản đột nhiên chui ra làm hỏng chuyện tốt của hắn này, hắn và Tô Vân Phi là bạn học cấp 3, năm đó ở trường hai người là học sinh có thành tích môn tiếng Anh tốt nhất, lúc đó hắn đã có chút ý tứ với Tô Vân Phi, sau này hắn thi đỗ vào đại học ở kinh thành, còn Tô Vân Phi phát huy không tốt nên hai người đã rất ít liên lạc, có điều là hắn vẫn nhớ mãi không quên Tô Vân Phi.
Sau đó hắn tốt nghiệp đại học, ra nước ngoài du học, sau khi lấy được học vị hắn bắt đầu lập nghiệp, vài ngày trước hắn liên lạc lại với bạn học cũ, vô tình biết được một vài việc về Tô Vân Phi, cuối cùng cũng không nhịn được mà tự mình từ kinh thành bay tới đây gặp nàng.
Khoảnh khắc gặp lại Tô Vân Phi, Triệu Phong liền có một cảm giác nàng chính là nữ nhân hắn muốn đi cùng hết cuộc đời này. Nhiều năm không gặp hắn thấy nàng càng xinh đẹp thành thục hơn, càng làm hắn yêu thích hơn là hắn vẫn từ trên người nàng cảm nhận được sự thanh thuần của ngày xưa, giống như bạn bè của hắn vẫn nói, mấy năm nay Tô Vân Phi căn bản không hề có bất cứ người bạn trai nào, điều này thậm trí còn làm Triệu Phong nghĩ rằng những năm này Tô Vân Phi vẫn đang đợi hắn quay trở về.
Buổi trưa hai người cùng ăn bữa cơm, nói với nhau rất nhiều chuyện, mấy năm nay cuộc sống của Tô Vân Phi khá là đơn giản, Triệu Phong cũng đem cuộc sống của mình giới thiệu đơn thuần một chút, thiếu chút nữa thì hắn đã nói mấy năm nay hắn vẫn luôn đợi Tô Vân Phi, hơn nữa khí chất thư sinh nồng đậm trên người hắn cũng rất dễ lừa người, làm người ta cảm giác rằng mấy năm này hắn thực sự nghiêm túc học hành nghiên cứu gì đó.
Nhưng trên thự tế những năm này Triệu Phong không hề nhàn dỗi, ở nước ngoài mỹ nhân tóc vàng, gái da trắng da đen, gái lai tây các kiểu có loại nào mà hắn chưa chơi qua chứ? Tuy rằng sau khi gặp lại Tô Vân Phi, hắn cảm thấy đám gái tây kia không bằng nàng, nhưng điều đó vẫn không thể thay đổi được sự tích phong lưu của hắn.
Kì thực mấy chuyện này cũng không có gì, một nam thanh niên chưa có bạn gái, có tòm tem với nữ nhân khác cũng hoàn toàn có thể chấp nhận được. Vấn đề là Triệu Phong bây giờ lại muốn đi theo con đường chung tình để theo đuổi Tô Vân Phi, hơn nữa hắn cũng cảm nhận được ấn tượng của Tô Vân Phi đối với hắn khá tốt, nàng dường như càng thích cái bộ dáng thư sinh chung tình mà hắn giả bộ. Theo hắn thấy, chỉ cần tiếp tục như thế này, sau đó hắn sẽ tìm một thời cơ thích hợp để tỏ tình với nàng là sẽ có thể nước chảy thành sông, được như ý nguyện.
Nhưng đang lúc tất cả phát triển theo quỹ tích mà hắn dự liệu trước, thì đột nhiên lại lòi ra một tên gia hỏa khó hiểu, không biết tên gia hỏa kia làm thế nào mà lại có thể đào ra được chuyện hai hôm trước hắn chơi gái ở kinh thành.
Lúc này Triệu Phong chỉ cảm thấy mình muốn phát điên, nếu như hắn vào vai là lãng tử quay đầu để tán Tô Vân Phi thì cho dù chuyện này có bị bới ra thì cũng không sao cả, nhưng vấn đề là vừa rồi hắn còn vừa mới giả bộ chung tình trước mặt Tô Vân Phi, hắn còn đang định giả vờ mình là kẻ si tình, bao nhiêu năm nay chỉ yêu một mình Tô Vân Phi, nhưng bây giờ thành ra thế này thì còn giả bộ cái rắm a?
-Ngươi rốt cuộc là ai? – Triệu Phong nhìn Đường Kim gằn từng chữ một:
-Ngươi cố ý li gián quan hệ của ta và Vân Phi rốt cuộc là có mục đích gì? Có phải ngươi có ý đồ xấu với nàng không ?
-Triệu Phong, đây chỉ là học sinh của ta. – người trả lời vấn đề này lại là Tô Vân Phi, sau đó nàng lập tức nói sang chuyện khác:
-Ta đã về tới nhà rồi, anh tiễn tới đây thôi, ta đi lên trước đây!
Nói xong Tô Vân Phi liền nhanh chóng tiến vào trong kí túc, chỉ để lưu lạnh một bóng lưng mê người làm người khác thèm thuồng.
-Tô lão sư, đợi ta với! – Đường Kim cũng lập tức quay người đuổi theo.
Cứ như vậy chỉ còn mỗi mình Triệu Phong vẫn đang cay cú đứng đó, tức lắm rồi mà éo làm gì được, muốn phát tiết cũng tìm không ra đối tượng.
Càng làm Triệu Phong phát điên là hắn đến bây giờ vẫn không rõ vừa rồi đã xảy ra chuyện gì? Tên vương bát đản kia chui từ đâu ra, tại sao lại biết rõ về hắn như vậy?
Bên kia Triệu Phong đang điên cuồng thì bên này trong lòng Đường Kim đang vui vẻ không thôi, không phá thì làm sao xây được, một nam nhân vĩ đại thì phải giỏi phá hoại, mấy việc phá đám như thế này hắn cũng khá là thích.
Tô Vân Phi rất nhanh đã phát hiện Đường Kim đuổi theo mình, nàng không nhịn được quay đầu lại hỏi:
-Bạn học Đường Kim, không phải là em vừa mới định ra ngoài sao?
-À, không phải, kì thực ta vừa mới đi vào sau đó lại giả bộ đi ra ngoài mà thôi. – Đường Kim thản nhiên đáp.
-Em cố ý giả vờ ngẫu nhiên gặp phải chúng ta? – Tô Vân Phi lập tức minh bạch.
-Đúng vậy, Tô lão sư, ta chỉ giúp cô vạch mặt tên lừa đảo kia mà thôi. – Đường Kim làm bộ thành thật nói:
-Có điều là cô không cần phải cảm ơn ta đâu, thân làm học sinh, bảo vệ cô giáo là nghĩa vụ của ta.
-Vậy em thực sự quen biết Triệu Phong? – Tô Vân Phi nhịn không được hỏi.
-Không biết. – Đường Kim thật thà đáp:
-Hắn không nợ tiền ta, ta cũng không giúp hắn tìm gái, ta chưa bao giờ đi tìm gái cả, nhưng mà Tô lão sư, tên gia hỏa kia thường xuyên đi tìm gái đó.
-Vậy tại sao em lại rõ ràng mọi thứ về hắn như thế? – Tô Vân Phi cảm thấy có chút khó hiểu.
-Cái này a… Tô lão sư, lẽ nào ta chưa nói với cô kì thực ta cái gì cũng biết sao? – Đường Kim cười xán lạn:
-Phải rồi, Tô lão sư, đừng nói ta không nhắc nhở cô, nam nhân trên đời này phần lớn đều có hai mặt, nam nhân chung thủy đáng tin như ta không có mấy người đâu, cho nên lần sau nếu cô có muốn tìm bạn trai thì nhớ phải bảo với ta, ta sẽ giúp cô khảo sát, như thế sẽ không sợ bị lừa nữa!
Chung tình? Đáng tin?
Tô Vân Phi dùng ánh mắt kì quái nhìn Đường Kim, hai từ này nghe thế nào cũng chẳng giống dùng để miêu tả hắn chút nào!
-Bạn học Đường Kim, em vẫn làn nên quan tâm nhiều hơn tới việc học của mình đi, còn về việc riêng của ta em đừng quản nữa. – một lúc sau Tô Vân Phi mới lên tiếng, chỉ là cuối cùng nàng lại bổ sung một câu:
-Còn có, Triệu Phong vừa rồi chỉ là bạn học cũ của ta mà thôi, không phải bạn trai.
Nói xong Tô Vân Phi liền có chút hối hận, mình bị làm sao thế này? Câu vừa rồi sao nghe cứ giống như đang giải thích với Đường Kim a?
Bạn cần đăng nhập để bình luận