Vợ Ta Là Hoa Hậu Giảng Đường

Chương 809: Thật muốn tìm một người để bắt nạt

Quán bar thực ra cũng không loạn như lời đồn, đánh nhau, cướp giá, đánh thuốc hiếp dâm các kiểu tuy rằng vẫn có nhưng không phải ngày nào cũng phát sinh, nhưng một mỹ nữ xinh đẹp gợi cảm như Hàn Tuyết Nhu thì đừng nói là xuất hiện ở nơi như quán bar thế này, cho dù nàng tùy tiện xuất hiện ở một nơi nào đó bình thường rất yên tĩnh thì cũng rất dễ gây ra bạo loạn.
Cứ nhìn xem, nàng vừa mới ngồi chưa ấm chỗ thì đã có nam nhân tới lăm le làm quen.
Trong quán bar muốn câu được gái thì quan trọng là phải đẹp trai, căn bản sẽ không có nữ nhân nào tới đây để tìm bạn trai, càng không có ai tới để tìm chồng, cho nên có tiền hay không không quan trọng, ít nhất thì nam nhân đang lăm le gạ tình Hàn Tuyết Nhu này cho rằng như thế, hắn nghĩ mình đẹp trai, hơn nữa xác xuất thành công của hắn ở nơi này cũng khá cao cho nên mới tự tin mười phần.
Thật ra thì nam nhân này cũng khá là soái, anh tuấn cao lớn, còn có vài phần ngầu ngầu bất cần đời, nam nhân thế này tuy không phù hợp để lấy làm chồng nhưng trong mắt những nữ nhân thích tìm khoái lạc thì loại nam nhân như vậy mới thích hợp làm tình nhân.
Hàn Tuyết Nhu nhìn nam nhân này một cái, hời hợt nói:
-Không phải là vẫn còn một con chó sao?
Sắc mặt nam nhân kia khẽ cứng lại, tuy rằng hắn đúng là đã thấy trong lòng Hàn Tuyết Nhu đang ôm một con chó, nhưng hắn cứ có cảm giác con chó trong lời của Hàn Tuyết Nhu chính là ám chỉ hắn.
-Mỹ nữ, con chó này thật là hạnh phúc, thật là làm người ta hâm mộ a! – nam nhân này rất nhanh đã khôi phục bình thường, ngữ khí còn có chút ý vị trêu ghẹo.
Đường Đường đang được Hàn Tuyết Nhu ôm trong lòng đúng là làm cho rất nhiều người phải hâm mộ, không biết bao nhiên nam nhân đều hi vọng mình có thể thay thế vị chí của nó.
-Ngươi có thể tự sát sau đó đi đầu thai làm chó. – Hàn Tuyết Nhu hời hợt nói, sau đó không thèm để ý tới nam nhân này nữa mà tiếp tục ngồi nhìn ba người bạn của mình đang điên cuồng trên khán đài.
-Ngươi không được làm tổn thương nữ sinh cấp ba a..
-Đến thời gian yêu đương còn không có..-Sắp phải thi đại học rồi..
… Ba người Đặng Bình Bình hát toàn mấy bài mà họ tự chế ra, tuy không hay lắm nhưng lại có chút mùi vị là lạ cho nên cũng được không ít người vỗ tay.
Ba người hi hi ha ha hát xong bài hát loạn xì ngầu của mình rồi cùng nhau xuống đài, tới bên cạnh Hàn Tuyết Nhu, mỗi người cầm một chai bia lên tu ừng ực.
-Hàn Tuyết Nhu, rất kích thích đó, đợi lát nữa bốn người chúng ta cùng nhau lên đi? – Đặng Bình Bình vừa nói vừa đưa tay ôm lấy Đường Đường:
-Hì hì, chúng ta có thể đem theo cả Đường Đường lên hát.
-Phải đấy phải đấy, trò này rất vui. – Hồ Hiểu Vân và Ngô Mỹ Phương cùng đồng thanh tán thành.
-Ý, soái ca, anh đang làm gì đó? – lúc này Đặng Bình Bình mới chú ý tới nam nhân lúc nãy tới tán tỉnh Hàn Tuyết Nhu, nàng có chút kinh ngạc hỏi:
-Anh không phải đầu óc chập mạch muốn tới tán Hàn Tuyết Nhu đó chứ?
-Vị mỹ nữ này, lời không thể nói như thế được, người ta thường nói yểu điệu thục nữ quân tử hảo cầu, ta cũng chỉ muốn tới mời mấy vị mỹ nữ uống vài li mà thôi, không có gì to tát chứ? – nam nhân này có chút ngại ngùng, cũng có chút không cam tâm, hiển nhiên là không muốn phải quay về không công.
-Đừng có chém nữa, cái gì mà quân tử hảo cầu, nếu anh không đi nhanh đi thì sẽ biến thành quả cầu thật đấy. – Đặng Bình Bình bĩu môi nói.
-Ấy, Đặng Bình Bình, đừng có nói bậy! – Ngô Mỹ Phương lên tiếng.
-Cái gì chứ, ta đây là có lòng lương thiện đó, đợi lát nữa Đường Kim tới, nhìn thấy có người muốn tán bạn gái hắn, khẳng định sẽ đánh cho vị soái ca này thành quả cầu. – Đặng Bình Bình nhanh chóng nói.
-Này, soái ca, anh mau đi đi, Hàn Tuyết Nhu người ta có bạn trai rồi, đừng nói ta không nhắc nhở anh, bạn trai của nàng tính khí không tốt lắm đâu. – Hồ Hiểu Vân cũng lên tiếng, không có biện pháp, người đẹp trai luôn được ưu ái, các nàng dường như đều đang lo lắng vị soái ca này sẽ bị Đường Kim đánh.
-Đa tạ ý tốt của hai vị mỹ nữ, bất quá cho dù vị mỹ nữ này đã có bạn trai thì cũng không ngại cùng uống với mọi người li rượu chứ? Mọi người tới đây chơi đều vì vui vẻ, cùng nhau cạn một li cũng không có gì… - nam nhân này vừa thấy mình được hoan nghênh một cái tự tin lại lên cao, hắn không muốn rời đi nữa, vừa nói chuyện vừa nhìn chằm chằm vào Hàn Tuyết Nhu, ánh mắt bắt đầu không thành thật.
-Chơi cái đầu ngươi ấy! – Hàn Tuyết Nhu cuối cùng cũng không nhịn được nữa, nàng không thích người khác trêu ghẹo mình, trừ khi người đó là Đường Kim:
-Này, đầu óc ngươi có phải có vấn đề không? Cứ phải để ta mở miệng đuổi ngươi cút ngươi mới vừa lòng sao?
Nam nhân này vốn càng đang ôm tư tưởng cho dù không tán được Hàn Tuyết Nhu thì ucnxg có thể câu dẫn mấy người bạn của nàng cùng đi thuê phòng, đột nhiên bị Hàn Tuyết Nhu mắng một trận máu chó đầy đầu, hắn mới thẹn quá hóa nộ:
-Mỹ nữ, cô muốn chơi cái đầu của ta? Được a, cô muốn chơi đầu to hay đầu nhỏ? – nam nhân kia nhìn Hàn Tuyết Nhu, bộ dáng đầy dâm tà.
Choang!
Hàn Tuyết Nhu trực tiếp cầm trai rượu tương thẳng vào đầu tên nam nhân kia:
-Chơi cái đầu óc toàn bằng bã đậu của ngươi!
-Ựa! – đầu nam nhân kia lập tức nở hoa, hắn chỉ thấy trời đất quay cuồng, hét thảm lên một tiếng rồi ngả ngửa ra đất.
Tiếp theo Hàn Tuyết Nhu ném nửa mảnh trai trên tay nàng bay thẳng về phía đũng quần nam nhân kia, tên gia hỏa đáng thương kia còn chưa kịp tiếp đất hoàn toàn đã cảm giác được một trận đau đớn kịch liệt từ giữa háng truyền tới.
-Á… - Tên gia hỏa kia phát ra một tiếng hét vô cùng thảm thiết, tiếng hét của hắn nhất thời lấn át tất cả mọi thanh âm trong quán bar, làm không ít người ở gần đó đều chú ý tới bên này, sau đó bọn họ chỉ thấy tên gia hỏa bi kịch kia trực tiếp ngã lăn ra đất rồi ngất đi.
-Đúng là gợi đòn, hôm nay ta đang muốn tìm một người để bắt nạt đây! – Hàn Tuyết Nhu khẽ hừ một tiếng, lúc chiều nàng vừa bị Hỏa Mai Khôi bắt nạt, bây giờ nàng đang không tìm được đối tượng để phát tiết thì chớ.
Ba người Đặng Bình Bình trừng mắt há mồm nhìn Hàn Tuyết Nhu, trong lòng các nàng đều nổi lên một ý niệm, đúng là gần mực thì đen, gần đèn thì sáng, Hàn Tuyết Nhu ở cạnh Đường Kim lâu như vậy cuối cùng cũng bị nhiễm tính bạo lực của hắn.
Một lát sau Đặng Bình Bình mới yếu ớt hỏi:
-Hàn Tuyết Nhu, chúng ta có cần phải lập tức rời đi không?
-Sợ gì chứ, tiếp tục vui chơi đi. – Hàn Tuyết Nhu không thèm để ý.
-Anh bạn, ngươi sao thế? Ai đánh ngươi? – lúc này một nam nhân cao gầy đang nhanh chân bước về phia nam nhân đang hôn mê dưới đất, hỏi vài câu xong phát hiện nam nhân kia không có phản ứng, hắn đưa mắt nhìn xung quanh một cái, sau đó liền nhìn chằm chằm vào mấy người Hàn Tuyết Nhu:
-Là ai đánh? Các người có nhìn thấy ai đánh anh bạn của ta không?
-Là ta đánh! – Hàn Tuyết Nhu lập tức thừa nhận:
-Sao hả? Ngươi muốn báo thù cho anh bạn của ngươi sao?
-Ngươi đánh? – nam tử cao gầy nhìn Hàn Tuyết Nhu một cái, dường như có chút không tin cô gái xinh đẹp gợi cảm như vậy lại biết đánh người, nhưng rất nhanh hắn đã gật đầu:
-Được, cô thừa nhận thì tốt, vậy ta cũng không nói lời thừa nữa, trước tiên đưa anh bạn của ta đi bệnh viện rồi nói tiếp!
-Đừng có làm phiền ta, tâm tình ta không tốt, cẩn thận ta cho cả ngươi đi viện luôn đấy! – Hàn Tuyết Nhu không vui nói.
-Mỹ nữ, khẩu khí của cô thật lớn? Tâm tình cô không tốt? Tâm tình của ta cũng đang không tốt đây! – nam tử cao gầy có chút không vui nói:
-Cô không đưa hắn tới bệnh viện phải không? Vậy cô muốn ta báo cảnh sát hay là làm sao? Cô thực sự muốn làm lớn chuyện ư?
Bạn cần đăng nhập để bình luận