Vợ Ta Là Hoa Hậu Giảng Đường

Chương 818: Đây cũng là nghĩa vụ của tỷ

Điện thoại rất nhanh được bắt máy, thanh âm của Đường Thanh Thanh từ đầu dây bên kia truyền tới:
-Tiểu đệ, tìm ta có việc gì thế?
-Thanh tỷ, tỷ đang làm gì thế? – Đường Kim không kìm được lại bắt đầu trêu ghẹo Đường Thanh Thanh:
-Ta đang nhớ tỷ nè.
-Đi mà nhớ bạn gái của đệ ấy. – Đường Thanh Thanh nhẹ nhàng hừ một tiếng:
-Tỷ còn có thể làm gì được nữa, đang đi tra án a.
-Tra án gì chứ? Thanh tỷ, ta đang buồn chán, hay là tỷ tra giúp ta đi? – hiện tại Đường Kim đúng là đang không có việc gì làm, hôm nay hắn vốn phải học tiếng anh cùng mỹ nữ lão sư, nhưng mà Tô Vân Phi đã bị hắn dọa cho sợ rồi, sau này chắc không cần phải học tiếng Anh nữa, tuy rằng đối với hắn đây là chuyện tốt nhương cũng khiến hắn không còn việc gì để làm nữa.
-Tiểu đệ, đệ thực sự không có việc gì làm? – Đường Thanh Thanh khẽ chần chừ một chút:
-Vậy được, đệ tới cục cảnh sát tìm ta, kì thực đúng là có một vụ án muốn nhờ đệ điều tra một chút.
-Được, ta lập tức tới. – Đường Kim dứt lời liền cúp máy sau đó liền thuấn di tới cổng cục cảnh sát rồi từ từ đi vào trong.
Đối với Đường Kim mà nói thì cục cảnh sát này hắn muốn tới thì tới, muốn đi thì đi, căn bản không có ai dám ngăn hắn, một đường thuận lợi thẳng tới tổ trọng án của Đường Thanh Thanh.
-Thanh Thanh, bạn trai cô lại tới rồi kìa! – Vương Duyệt của tổ trọng án là người đầu tiên phát hiện ra Đường Kim, nàng cười hì hì trêu Đường Thanh Thanh một câu.
-Duyệt tỷ, đã nói hắn là đệ đệ của ta, không phải bạn trai! – sắc mặt Đường Thanh Thanh khẽ đỏ lên.
-Mỹ nữ, ta ủng hộ cô, cô nói rất đúng! - Đường Kim cười hì hì một cái.
-Đúng cái đầu ngươi! – Đường Thanh Thanh nhan chóng tới bên cạnh hắn, kéo lấy tay hắn:
-Đi thôi, tỷ đưa ngươi tới một nơi!
-Thanh Thanh các người đi đâu thế? – Vương Duyệt ngẩn ra, các nàng vẫn đang bận điều tra một vụ hung án giết người.
-Ta đưa tiểu đệ tới phòng xác một chút. – Đường Thanh Thanh vừa kéo Đường Kim ra ngoài vừa nói.
Phòng xác?
Trên mặt Vương Duyệt xuất hiện thần sắc cổ quái, đúng là nhìn không ra sở thích của Đường Thanh Thanh thật là đặc dị, lần trước cùng bạn trai hôn nhau trong phòng thẩm vấn, lần này vậy mà chơi hẳn phòng xác luôn1
Nhìn theo bóng lưng của Đường Thanh Thanh, lại nhìn Đường Kim đã thuận tay ôm lấy vòng eo của nàng, Vương Duyệt không nhịn được lẩm bẩm một câu:
-Khẩu vị đúng là thật nặng a!
..
Đi tới phòng xác, Đường Kim bỗng có một chút thất thần, bởi vì nơi này làm hắn không tự giác được lại nhớ tới Lạc Phỉ Phỉ, chính tại căn phòng này, hắn và Lạc Phỉ Phỉ gặp nhau lần đầu tiên, cũng chính tại nơi đây hắn đã đoạt đi mất nụ hôn đầu của nàng, hắn đột nhiên có chút tưởng nhớ mỹ nữ nóng bỏng mặt quân phục kia.
Đoạn thời gian gần đây Đường Kim vẫn hay nhớ tới Lạc Phỉ Phỉ, điều này làm hắn cảm thấy mình có lẽ nên đi thăm nàng một chút.
-Tiểu đệ, nhìn xem hai người này đã chết thế nào? – Đường Thanh Thanh kéo hai cỗ thi thể ra , bắt đầu hỏi.
Đây là một đôi nam nữ, nhìn bề ngoài còn rất trẻ, trước khi chết có lẽ mới chỉ hơn 20 tuổi, Đường Kim nhìn một cái liền đưa ra kết luận:
-Trúng độc mà chết.
Khẽ ngừng một chút, hắn lại bổ sung:
-Hơn nữa hai người này là đồng thời trúng độc.
-Tiểu đệ, đệ xác định là bọn họ đồng thời trúng độc? – Đường Thanh Thanh vội vàng hỏi lại.
Để ta xem. – Đường Kim kiểm tra kĩ lưỡng một phen, một phút sau hắn lại gật đầu:
-Thanh tỷ, ta có thể xác định, thời gian bọn họ trúng độc cách nhau không quá một phút.
-Vậy thì thật là kì quái, nếu là đồng thời trúng độc vậy tại sao thời gian tử vong lại không giống nhau? – Đường Thanh Thanh lẩm bẩm một mình:
-Một người chết ở khách sạn, còn một người ít nhất là hơn nửa tiếng sau mới chết trên xe taxi.
-Thanh tỷ, thời gian tử vong của hai người này không giống nhau cũng rất bình thường, bởi vì bọn họ không phải cùng trúng một loại độc. – Đường Kim nói.
-Không phải cùng một loại độc? – Đường Thanh Thanh ngẩn ra:
-Nhưng mà pháp y đã nói bọn họ trúng cùng một loại độc a!
-Thanh tỷ, các tỷ phải đổi một pháp y khác rồi! – Đường Kim lười biếng nói:
-Loại độc mà hai người trúng nhìn bề ngoài thì xác thực khá giống nhau, nhưng một loại trong đó đã thêm vào một vài thành phần làm chậm sự phát tác của độc tính, như vậy nên thời gian tử vong của hai người không giống nhau cũng là điều bình thường.
-Thì ra là thế. – Đường Thanh Thanh lúc này mới hiểu ra:
-Nhưng cũng không có đạo lý a, bọn họ chắc phải do bị cùng một người hạ độc mới đúng, độc dược phải cùng một loại mới phải a.
-Thanh tỷ, tại sao tỷ lại khẳng định là cùng một người hạ độc? – Đường Kim có chút ngạc nhiên.
-Tiểu đệ, đệ còn nhớ Ngũ Hưng Sơn không? Chính là người gây ra tai nạn xe lần trước nhưng thực tế thì hắn bị trúng độc ấy. – Đường Thanh Thanh không có lập tức trả lời vấn đề của Đường Kim mà chỉ hỏi ngược lại một câu.
-Nhớ, có chuyện gì thế? – Đường Kim có chút kì quái hỏi.
-Ta không phải từng nói qua với đệ sao, trong quán ăn đó có một đôi nam nữ, bọn họ chính là nghi phạm hạ độc Ngũ Hưng Sơn. – nói rồi Đường Thanh Thanh nhìn hai cỗ thi thể:
-Chính là đôi nam nữ này.
-Ách, trùng hợp như vậy? – Đường Kim ngẩn ra.
-Tiểu đệ, căn cứ vào suy đoán của ta, có người thuê đôi nam nữ này hạ độc, sau đó người kia vì giết người diệt khẩu cho nên mới hạ độc với đôi nam nữ này, chỉ là hung thủ không có đạo lý nào lại dùng hai loại độc hạ độc hai người này, điều đó không phải là càng phiền phức hơn sao? – Đường Thanh Thanh có chút khó hiểu, theo nàng thì điểm này có chút không hợp lí.
-Thanh tỷ, nếu như người muốn giết Ngũ Hưng Sơn nguyện ý hạ độc thì cần gì phải mời người khác làm thay? – Đường Kim lắc đầu:
-Theo ta thấy, người kia nếu như thực sự muốn hoàn toàn thoát khỏi việc này, kì thực còn một cách đơn giản hơn rất nhiều, hắn chỉ cần để cho đôi nam nữ này tự hạ độc lẫn nhau là được, như vậy từ đầu tới cuối hắn đều không có trực tiếp tham gia, hơn nữa tất cả đều đã chết, chết không đối chứng.
-Hạ độc lẫn nhau? – mắt Đường Thanh Thanh nhất thời sáng lên, nàng có chút hưng phấn nói:
-Phải, nếu như vậy thì tiểu đệ, đệ đúng thật là rất thông minh!
-Thanh tỷ, ta vẫn luôn thông minh như vậy. – Đường Kim vẫn không hề biết khiêm tốn là gì, hắn lập tức đòi thưởng:
-Thanh tỷ, ta đã giúp tỷ giải quyết vấn đề lớn như thế, tỷ không cho ta một phần thưởng gì sao?
-Không có phần thưởng, làm việc giúp tỷ là nghĩa vụ của tiểu đệ! – Đường Thanh Thanh mắt trắng dã nhìn Đường Kim, sau đó định quay người rời đi:
-Ta về tổ trọng án đây, đệ có thể đi bận việc của mình…ưm!
Đường Thanh Thanh còn chưa kịp dứt lời thì đã cảm thấy vòng eo của mình bị siết lại, môi thơm bị môi Đường Kim lấp đầy.
Mười giây sau, hai bờ môi phân khai, Đường Kim lúc này mới cười hì hì ở bên tai Đường Thanh Thanh:
-Thanh tỷ, đây cũng là nghĩa vụ của tỷ.
-Tiểu đệ háo sắc, ngươi càng ngày càng gợi đòn rồi đấy! – sắc mặt Đường Thanh Thanh khẽ đỏ lên, nàng hung hăng lườm Đường Kim một cái, sau đó mới nhẹ nhàng vùng ra khỏi vòng tay của hắn:
-Bỏ ra đi, tỷ thực sự vẫn còn việc phải làm, ta phải đi tìm Ngũ Hưng Sơn để nói rõ với hắn, nếu không nói không chừng vài ngày sau ta chỉ có thể gặp hắn ở nhà xác thôi.
-Thanh tỷ, tỷ tỷ mà qua cầu rút ván không phải là tỷ tỷ tốt a, để ta đi cùng với tỷ đi. – Đường Kim vẫn muốn đi cùng Đường Thanh Thanh.
Bạn cần đăng nhập để bình luận