Vợ Ta Là Hoa Hậu Giảng Đường

Chương 821: Ta muốn ngươi đều phải đáp ứng

-Phỉ Phỉ, nàng cứ việc nói, bất luận là việc gì, ta đều nguyện ý giúp nàng làm. – Đường Kim lập tức thề thốt, bây giờ là lúc Lạc Phỉ Phỉ đang thương tâm, cũng chính là cơ hội tốt nhất để triệt để chinh phục nàng, tuy rằng làm vậy có chút nhân cơ hội lúc người nguy nan, nhưng cơ hội tốt như thế, Đường Kim không hề muốn bỏ qua.
-Đợi lát nữa ta đưa ngươi đi gặp gia gia ta, ta sẽ nói với người ngươi là bạn trai ta, gia gia khả năng sẽ đưa ra một vài yêu cầu, bất kể là yêu cầu gì ta muốn ngươi đều phải đáp ứng. – Lạc Phỉ Phỉ thấp giọng nói, cuối cùng còn bổ sung một câu:
-Ta không yêu cầu ngươi làm, chỉ cần ngươi tạm thời đáp ứng là được, ta chỉ hi vọn tận lực không để cho gia gia có gì phải hối tiếc, ngươi hiểu ý ta không?
-Hiểu. – Đường Kim gật đầu đáp ứng, cuối cùng còn thề thốt đảm bảo:
-Phỉ Phỉ, không những ta đáp ứng, mà ta còn nhất định sẽ làm được.
-Đi thôi, bây giờ chúng ta đi gặp người. – Lạc Phỉ Phỉ không nói thêm gì nữa, rất hiển nhiên nàng không hề coi lời của Đường Kim nói là thật.
Lúc này trong một phòng bệnh đặc biệt của bệnh viện số 1 Lạc Bắc, có một lão nhân đang nằm đó, lão nhân này đang đeo bình thở oxy, ông chính là người có uy vọng cao nhất Lạc Bắc Lạc gia, trung tướng Lạc Bỉnh Thăng.
Lạc gia là một thế gia quân nhân chân chính, trừ Lạc Bỉnh Thăng ra, con trai của ông Lạc Kiến Quốc cũng là người trong quân đội, thê tử của Lạc Kiến Quốc, Châu Nhược Đồng cũng là quân nhân, hai người đẻ được một nam một nữ, trước khi con trai của hai người, Lạc Phong Vũ gặp nạn hắn cũng là một đặc công, còn nữ nhi Lạc Phỉ Phỉ hiện tại cũng đang là một thành viên trong bộ đội đặc chủng.
Tuổi đời của Lạc Bỉnh Thăng cũng không lớn, hiện tại mới chỉ ngoài 60, mấy năm trước sức khỏe của ông vẫn luôn rất tốt, nhưng hơn hai năm trước sau khi cháu đích tôn gặp nạn đã đả kích rất mạnh tới ông, từ đó về sau sức khỏe của ông càng ngày càng yếu đi, đến bây giờ cuối cùng cũng đã khó mà chống đỡ tiếp được nữa.
-Phỉ Phỉ đâu? – Lạc Bỉnh Thăng vừa mới ngủ một giấc ngắn, mở mắt ra không thấy cháu gái bảo bối ở bên cạnh, ông lập tức dùng thanh âm có chút suy nhược gặng hỏi.
-Gia gia, ta ở đây. – thanh âm của Lạc Phỉ Phỉ từ phía ngoài cửa truyền vào, sau đó nàng liền ôm tay một nam nhân tiến vào trong phòng bệnh, rất nhanh đã tới bên giường bệnh:
-Gia gia, ta tới rồi.
Ánh mắt của Lạc Bỉnh Thăng lập tức rời lên trên người nam nhân bên cạnh Lạc Phỉ Phỉ, nhãn thần vốn có chút mờ nhạt phút chốc đột nhiên phát sáng.
-Gia gia, ta giới thiệu với người một chút, đây là bạn trai ta, Đường Kim, cũng là người bên quân đội. – Lạc Phỉ Phỉ nhẹ nhàng nói, sở dĩ nàng đặc biệt nói rõ Đường Kim là người bên quân đội kì thật cũng chính là do gia huấn bất thành văn của Lạc gia, bạn đời của con cháu Lạc gia nhất định phải là quân nhân.
-Chào gia gia, thật xin lỗi, ta tới muộn, lúc trước Phỉ Phỉ không có nói với ta người lâm bệnh, ta vừa mới được biết cách đây không lâu liền lập tức tới đây. – Đường Kim lập tức lên tiếng, cách xưng hô của hắn đừng hỏi là có bao nhiêu thân mật, nếu như lúc bình thường Lạc Phỉ Phỉ nhất định sẽ mắng hắn giả tạo, nhưng mà bây giờ nàng ngược lại lại rất cao hứng khi Đường Kim xưng hô như thế, bởi vì hắn đóng nhập vai thì gia gia của nàng mới càng yên tâm hơn.
-Đường Kim? Ngươi chính là Đường Kim đó hả? – ánh mắt của Lạc Bỉnh Thăng sáng lên:
-Đường Kim của Ám Kiếm? Một mình đánh bại cả Tiềm Long chính là ngươi?
Lời này của Lạc Bỉnh Thăng vừa nói ra thì cả hai vợ chồng Lạc Kiến Quốc, Châu Nhược Đồng đều có chút kinh ngạc nhìn Đường Kim, bọn họ thứ nhất là vẫn chưa nghe nói qua nữ nhi của mình có bạn trai, thứ hai là càng không ngờ được, bạn trai của con gái mình lại có bản lĩnh lớn như thế.
-Gia gia, ta đúng là Đường Kim mà người nói, bất quá không phải ta một mình đánh bại cả Tiềm Long. – Đường Kim hiếm khi mới có một lần khiêm tốn.
-Tốt, rất tốt, haaha… - Lạc Bỉnh Thăng bắt đầu mở lòng cười rộ lên, chỉ là vừa cười thì ông lại bắt đầu ho sặc sụa:
-Khụ khụ…
-Gia gia, người đừng kích động quá… - Lạc Phỉ Phỉ lập tức lo lắng nói.
Nhưng đúng vào lúc này Đường Kim lại vươn tay ra bắt lấy cổ tay Lạc Bỉnh Thăng, một giây sau cơn ho của Lạc Bỉnh Thăng lập tức dừng lại, hơn nữa chỉ trong chớp mắt ánh mắt của ông đã lấp lánh có thần hơn không ít, dường như tinh thần đã tốt lên rất nhiều.
-Phỉ Phỉ, nàng không cần lo lắng, có ta ở đây, gia gia sẽ không có việc gì đâu. - Đường Kim dùng ngữ khí vô cùng ôn nhu an ủi Lạc Phỉ Phỉ.
Lạc Phỉ Phỉ nhìn ông nội mình một cái, phát hiện khí sắc của người đã tốt lên rất nhiều thì không khỏi khẽ thở ra một hơi.
-Yên tâm, ta không sao, tiểu tử này có bản lĩnh a! – thanh âm của Lạc Bỉnh Thăng lớn hơn rất nhiều:
-Đường Kim, kì thực hai năm trước lúc Phong Vũ còn chưa xảy ra chuyện ta đã nghe qua chuyện về ngươi, sau này ta cũng đã điều tra qua một số tư liệu, ờ, tuy rằng tư liệu về tiểu tử người được bảo mật, quyền hạn của người kia cao hơn ta, nhưng tốt xấu gì thì ta cũng có chút bằng hữu, cho nên ta cũng đại khái biết một số chuyện về ngươi.
-Gia gia, kì thực… - Lạc Phỉ Phỉ nhất thời có chút lo lắng, nàng thực không ngờ gia gia lại biết nhiều chuyện về Đường Kim như vậy, nàng sợ màn kịch của mình không thể nào diễn tiếp được nữa.
-Phỉ Phỉ, để ta nói. – Lạc Bỉnh Thăng phất tay một cái:
-Đường Kim, ngày tháng của ta không còn nhiều nữa, ta hỏi ngươi một chuyện, ngươi phải nói thật với ta, không được lừa ông già sắp chết như ta.
-Gia gia, người cứ việc hỏi, ta nhất định sẽ không nói dối nửa lời. – Đường Kim lập tức gật đầu, trong lòng thì thầm nghĩ, không có nửa lời nói dối nhưng một hai câu chắc là được.
-Ngoài Phỉ Phỉ ra, ngươi vẫn còn bạn gái khác có phải không? – Lạc Bỉnh Thăng trực tiếp đi thẳng vào vấn đề mấu chốt.
-Ách… - Đường Kim ngẩn ra, nhưng sau đó vẫn gật đầu:
-Đúng vậy.
Sắc mặt Lạc Kiến Quốc và Châu Nhược Đồng đều trở nên phẫn nộ, thanh niên này thật không đáng tin a!
-Vậy ta hỏi ngươi, ngươi đối với Phỉ Phỉ là thật lòng hay chỉ muốn chơi đùa? – Lạc Bỉnh Thăng hỏi tiếp.
-Gia gia, ta đương nhiên là thật lòng rồi. – Đường Kim đáp không cần nghĩ.
-Vậy đối với những bạn gái khác cũng là thật lòng sao? – Lạc Bỉnh Thăng lại hỏi tiếp.
-Cái này, gia gia, kì thực ta có một ưu điểm. – Đường Kim bày ra một bộ dáng thật thà:
-Ưu điểm lớn nhất của ta là ngoài thật thà ra thì còn không thích kiểu có mới nới cũ.
Thật thà?
Lạc Phỉ Phỉ chỉ muốn lập tức bịt miệng tên gia hỏa này lại, xem hắn nói hươu nói vượn thế kia mà còn tự xưng là thật thà? Qủy mới tin!
-Ngươi nói là ngươi đối với tất cả bạn gái của mình đều là thật lòng? – Lạc Bỉnh Thăng nhàn nhạt hỏi.
-Vâng, chính là ý này. – Đường Kim vẫn là một bộ dáng thành thực:
-Bất quá quan trọng là ta muốn nói rằng, ta đối với Phỉ Phỉ vẫn luôn rất nghiêm túc, chỉ cần ta còn sống thì ta vẫn sẽ đối tốt với nàng.
Lạc Phỉ Phỉ lại lần nữa muốn bịt miệng Đường Kim lại, tên ra hỏa này không thể nói gì để gia gia dễ tin hơn một chút sao? Lời này của hắn đến nàng còn không tin huống chi là gia gia nàng?
Nhưng mà đúng vào lúc này Lạc Bỉnh Thăng lại lên tiếng:
-Rất tốt, ta tin ngươi, bất quá ta hi vọng ngươi có thể đáp ứng một yêu cầu của ta!
Bạn cần đăng nhập để bình luận