Vợ Ta Là Hoa Hậu Giảng Đường

Chương 841: Đem vinh quang về cho tổ quốc

-Kiến Quốc, trên đời này làm gì có chuyện gì thập toàn thập mỹ, ta tin có rất nhiều nam nhân có điều kiện tốt toàn tâm toàn ý với Phỉ Phỉ, nhưng ta càng tin rằng nếu thực sự để những nam nhân kia lấy Phỉ Phỉ, không cẩn thận sẽ bị người khác làm thịt lúc nàokhông biết, đến lúc đó ai sẽ là người đau lòng? Có phải là Phỉ Phỉ không? – Lạc Bỉnh Thăng lắc đầu:
-Hơn nữa giả dụ Phỉ Phỉ có gặp phải một người khác có năng lực tương đương với Đường Kim, nhưng nam nhân kia vừa gặp Phỉ Phỉ đã trực tiếp cướp về làm vợ, ngươi nghĩ ai có thể bảo vệ Phỉ Phỉ? Đến lúc đó Phỉ Phỉ phải chịu khổ như thế nào, các ngươi có từng nghĩ tới chưa>?
Lạc Kiến Quốc ảm đạm không lên tiếng, nhất thời không biết nên nói gì cho phải.
-Tiểu tử Đường Kim kia không hề có ý cưỡng ép Phỉ Phỉ, hơn nữa Phỉ Phỉ dường như cũng khá thích hắn, giống như lúc trước trong viện ta đã từng nói qua, có lẽ Đường Kim không phải là nam nhân tốt trong mắt người bình thường, nhưng đối với Phỉ Phỉ mà nói, hắn tuyệt đối là lựa chọn tốt nhất. – Lạc Bỉnh Thăng nhìn vợ chồng Lạc Kiến Quốc một cái:
-Ta biết Phỉ Phỉ là con gái của các ngươi, các ngươi hi vọn nó có một chỗ dựa tốt, nhưng nó cũng là cháu nội của ta, ta cũng hi vọng nó sẽ có được những gì tốt đẹp nhất, lão đầu ta tự tin rằng ánh mắt của mình tốt hơn các ngươi, hơn nữa ánh mắt của Phỉ Phỉ càng tốt hơn chúng ta, nó đều đã chọn Đường Kim thì chúng ta còn phải lo lắng gì nữa chứ?
Lạc Kiến Quốc và Châu Nhược Đồng cùng than một tiếng, tuy rằng vẫn có chút không cam tâm nhưng bọn họ cũng hiểu Lạc Bỉnh Thăng nhất định sẽ không hại ppp.
Đúng vào lúc này một thanh âm đột ngột vang lên:
-Gia gia, người nói rất đúng, người đúng là có ánh mắt nhìn xa trông rộng, ta thực sự rất bội phục trí tuệ của người.
Nghe được tiếng nói này, cả ba người đều ngẩn ra, đây không phải là tiếng của Đường Kim sao?
Ba người cùng quay đầu nhìn lại, Đường Kim đang ôm Lạc Phỉ Phỉ đứng ở cách đó không xa, chỉ là ngoài Lạc Phỉ Phỉ ra thì bên cạnh hắn vẫn còn một mỹ nữ tóc vàng nữa, một mỹ nữ không hề kém Lạc Phỉ Phỉ chút nào.
-Gia gia, cha, mẹ, các người không sao chứ? – Lạc Phỉ Phỉ vùng ra khỏi vòng tay của Đường Kim, vội vàng chạy lại cởi trói cho ba người.
-Không sao, Phỉ Phỉ, sao con lại tìm được tới đây? Tên tiểu tử trông cửa bên ngoài đâu? – Lạc Bỉnh Thăng có chút mê hoặc.
-Gia gia, lúc trước ta có gọi điện thoại cho người, đồng thời đã định vị được nơi này, sau đó chúng ta liền tìm tới đây, mấy kẻ đứng gác bên ngoài đều đã bị Đường Kim đánh ngất. – Lạc Phỉ Phỉ nhanh chóng giải thích vài câu rồi nói:
-Trước tiên không nói cái này nữa, mọi người rời khỏi nơi này đã, về nhà rồi nói tiếp.
Lạc Bỉnh Thăng đi tới bên cạnh Đường Kim, vỗ vỗ vai hắn, nhìn Judy bên cạnh hắn rồi híp mắt cười:
-Không tệ, không tệ, đem vinh quang về cho tổ quốc a!
Lời này nói ra làm Lạc Phỉ Phỉ buồn bực không thôi, trên đời này có gia gia như thế sao?
Nhưng mà Lạc Phỉ Phỉ cũng không nói gì, cả hàng người rất nhanh đã rời khỏi nơi này, thẳng tiến về Lạc gia.
Cũng chính tại lúc Đường Kim đem ba người Lạc Bỉnh Thăng cứu ra thì Bành Dật Phong cũng đã về tới Bành gia, vừa mới bước chân qua cửa lớn, đang định lấy điện thoại ra gọi điện, khóe miệng còng không tự giác được khẽ nhếch lên một chút đắc ý.
-Đường Kim a Đường Kim, ngươi đúng là quá ngây thơ rồi, ngươi cho rằng ta sẽ tha cho ba người của Lạc gia sao? Bọn họ không chỉ là hộ thân phù của ta mà còn là vũ khí mấu chốt để ta có thể có được Lạc Phỉ Phỉ… - Bành Dật Phong đang đắc ý thì trong lồng ngực đột nhiên truyền tới một cảm giác đau đớn, hắn vội vã ôm ngực, trên mặt không tự giác được lộ ra vẻ thống khổ.
Cảm giác đau đớn kia càng ngày càng kịch liệt, Bành Dật Phong chỉ cảm thấy trước mắt tối sầm lại, hắn nhịn không được phát ra một tiếng hét thảm:
-Aaaa…!
Theo tiếng hét đó, Bành Dật Phong ngả ngửa người ra đất, hai tròng mắt lồi ra, chớp mắt đã đứt khí, chết không nhắm mắt. Trước khi chết hắn mới minh bạch không phải Đường Kim ngây thơ mà là Bành Dật Phong hắn quá ngây thơ, Đường Kim làm sao có thể dễ dàng bỏ qua cho hắn chứ?
Hắn bắt được ba con tin chẳng qua cũng chỉ có thể kéo dài thọ mệnh cho mình thêm được nửa tiếng đồng hồ nữa mà thôi,
Dường như cùng với lúc đó Tôn Bác cũng nhận được điện thoại của Đường Kim:
-Động thủ đi!
Tôn gia rất nhanh đã xuất động toàn thể lực lượng đả kích Bành gia trên mọi phương diện, Bành gia bị một quả bất ngờ lúc này mới phát hiện nhiều cỗ lực lượng bình thường có thể điều động thì hôm nay lại đột nhiên không thể nào điều động được nữa.
Phía quân đội cũng nhận được chỉ thị của Lạc gia, bất kì người nào cũng không được phép giúp đỡ Bành gia, cục cảnh sát Lạc Bắc cũng nhận được thông tri giúp Tôn gia đi bắt người, còn về phía chỗ dựa chính của Bành gia, Tiềm Long càng là không có bất kì ai hồi đáp lại yêu cầu cứu viện của Bành gia, nguyên nhân rất đơn giản, không lâu trức đó Tiềm Long đã nhận được một tin, Đường Kim muốn Bành gia biến mất.
Đáng thương cho Bành gia, kêu trời trời không thấu, kêu đất đất không hay, thậm chí quay đầu xin Ám Kiếm trợ giúp cũng không được, phía Ám Kiếm cũng nhận được lời nhắn của Đường Kim, cho dù căn cứ Ám Kiếm tại Lạc Bắc có rất nhiều người bất mãn với Đường Kim nhưng bọn họ cũng không dám làm trái ý hắn.
Cứ như thế chỉ trong vài giờ đồng hồ ngắn ngủi, Bành gia đa bị hủy diệt, một gia tộc đã từng huy hoàng hiển hách ở Lạc Bắc chỉ vì đắc tội một người không nên đắc tội mà đã biến mất trong dòng chảy lịch sử.
Bành gia bị diệt!
Nửa đêm, những người có chút địa vị ở Lạc Bắc đều đã biết tin tức này, còn về lí do thì nghe nói là vì Bành gia đại thiếu Bành Dật Phong bỗng nhiên phát điên, vì muốn có được Lạc Phỉ Phỉ mà bắt cóc cha mẹ nàng và gia gia nàng Lạc lão tướng quân, chỉ tiếc là Bành Dật Phong không thành công mà đã triệt để kích nộ Lạc gia trước giờ vẫn luôn bảo trì trung lập, sau dó thì dưới sự liên thủ của Tôn gia và Lạc gia, Bành gia đã hoàn toàn biến mất.
Bành đại thiếu chết, những nhân vật quan trọng của Bành gia đều bị giam lại, còn có không ít người nghe nói là đã tự sát, còn về phần tự sát hay bị giết thì chẳng ai quan tâm.
Theo lời đồn, Lần này Lạc gia đã triển khai ra một lực ảnh hưởng tương đối đáng sợ, chính vì thực lực của Lạc gia vượt xa sức tưởng tượng của tất cả mọi người cho nên mới trong thời gian ngắn như thế liên hợp với Tôn gia tiêu diệt Bành gia, cũng có một số ít người biết được chân tướng, thực sự đáng sợ chỉ có một người, đó chính là bạn trai của Lạc đại tiểu thư, một nam nhân tên Đường Kim.
12 giờ đêm hôm đó trong phòng số 1208 khách sạn Khải Phong, sau vài lần vòng vo Đường Kim cuối cùng cũng lừa được Lạc Phỉ Phỉ tới đây, lúc trước cả hai ở lại Lạc gia mấy tiếng liền, mãi đến khi Bành gia đã cơ bản bị diệt, Lạc Bỉnh Thăng đã tăng cường lực lượng bảo vệ thì Lạc Phỉ Phỉ mới yên tâm về khách sạn với Đường Kim, chỉ có điều làm Đường Kim phiền muộn là bóng đèn bách hợp Judy cũng theo hắn về khách sạn.
Càng làm hắn phiền muộn hơn là nàng không hề ngại ngùng gì mà nằm ra giữa giường lớn ngủ ngon lành!
Bạn cần đăng nhập để bình luận