Vợ Ta Là Hoa Hậu Giảng Đường

Chương 856: Tối này ta nhất định tới

-Tử Vận, nàng luyện không tệ, như này đi, nàng đem Thiên Đạo Kinh phát cho Băng Di một phần, để nàng có thời gian tu luyện một chút, thuận tiện nói cho nàng biết, nếu như về tới kinh thành thì nhớ gọi điện cho ta! – Đường Kim nhanh chóng nói:
-Ta cần phải cho các nàng phục dụng một vài loại đan dược mới có thể để các nàng chân chính bước vào Tiên môn, tối nay tới sẽ quay lại tìm nàng.
Ngừng một chút, Đường Kim lại bổ sung:
-Tối nay ta nhất định sẽ tới.
-Ân, ta biết. – Diệp Tử Vận ôn thuận gật đầu.
-Vậy ta đi trước đây, tối này đợi ta về nhé. – Đường Kim dứt lời liền nhanh chóng thuấn di rời đi, lần này hắn mới trở về kí túc trong Ninh Sơn nhị trung của hắn.
Trong phòng hoàn toàn trống rỗng, Judy tưởng là đang ở đây cũng không thấy tung tích.
-Bỏ đi, lười quản nàng ta, trước tiên làm một giấc cái đã. – Đường Kim ngáp dài một cái, hai hôm nay hắn và Lạc Phỉ Phỉ dường như không có chợp mắt chút nào, hơn nữa còn là liên tục làm cái việc hao phí thể lực kia, bây giờ không còn Lạc Phỉ Phỉ bên cạnh, cơn buồn ngủ lập tức vây lấy hắn.
Đường Kim ngủ một mạch đến tối, đợi hắn tỉnh dậy thì trong phòng đã tối đen như mực, Judy vậy mà vẫn chưa quay về.
Đường Kim cũng chẳng thèm quan tâm tới nàng, dù sao Judy với hắn cũng không có quan hệ thân thiết gì, xinh thì xinh thật nhưng chỉ bằng một điểm nàng thích nữ nhân đã đủ để làm hứng thú của hắn tụt xuống giá trị âm.
-Ăn bữa cơm rồi đi tìm Tử Vận vậy. – Đường Kim thầm nhủ, tuy rằng rất nhiều người đều cho rằng mỹ nữ chưa đến tay mới là mỹ nữ ngon nhất, nhưng mà đối với Đường Kim thì Judy còn xa mới bằng Diệp Tử Vận.
Đường Kim ra khỏi kí túc, xuống dưới lầu, đi xuyên qua bãi cỏ, lần này hắn không dùng thuấn di bởi vì hắn muốn đi dạo một chút để tìm lại cảm giác mình đang tồn tại.
Điều đáng tiếc duy nhất là lúc này tất cả mọi học sinh của Ninh Sơn nhị trung đều đang phải tự học trên giảng đường, căn bản không có ai nhìn thấy hắn.
Vài phút sau Đường Kim đã đi bộ tới phòng bếp riêng của hắn, ăn xong bữa tối hắn liền trực tiếp thuấn di về biệt thự trên núi.
Diệp Tử Vận đang ăn tối, nàng hiện tại đến ăn cơm cũng ăn một mình, từ điểm này có thể nhìn ra được thân phận của nàng không giống với những người khác trong Đồ Long tiểu tổ.
Đối với việc này mọi người cũng cảm thấy rất bình thường, Diệp Tử Vận không chỉ là người nắm giữ đại quyền tài chính của cả Đồ Long tiểu tổ, hơn nữa nàng còn là nữ nhân của Đường Kim, địa vị của nàng ở đây là độc nhất vô nhị, trừ khi là Ninh giáo quan tới, nếu không Diệp Tử Vận chính là nữ chủ nhân thứ nhất trong biệt thự này.
-Anh bạn, ngươi đúng là thần long thấy đầu không thấy đuôi a, mấy ngày nay lại chạy đi tán gái rồi à? – Đường Kim vừa mới tới phòng khách thì đã thấy đám người Lưu Phong ngồi sẵn ở đó, Lưu Phong lập tức đi lên hỏi thăm hắn.
-Gần đây có chút bận, rất nhiều mỹ nữ tán ta a! – Đường Kim tùy tiện chém:
-Ngươi không phải là lại đi câu dẫn vợ người khác rồi chứ?
-Không có, anh bạn, sau khi tới đây ta còn chưa có làm qua việc đó. – Lạc Phỉ Phỉ thì thốt nói, sau đó lại chuyển chủ đề sang người Lâm Gia Minh:
-Ngược lại là tiểu Lâm tử, mấy hôm nay còn đang bận tán Trình Lâm.
-Lưu Phong ngươi muốn ăn đòn sao? – Trình Lâm lập tức như bị dẫm phải đuôi:
-Nói nhăng nói cuội gì đó?
-Ta nói nhăng nói cuội khi nào, cái này người người đều biết a. – Lưu Phong có chút không phục nói.
-Thật không có việc này, gần đây Trình Lâm có chút việc riêng cần giải quyết, ta chỉ muốn giúp đỡ nàng mà thôi. – Lâm Gia Minh cũng bắt đầu giải thích.
-Im lặng là đồng tình, thanh minh là thú nhận, dù sao hai người kiểu gì chả có một slot… - Lưu Phong lười biếng nói, cuối cùng còn ngáp một cái:
-Có một chân cũng chẳng sao, nam nữ yêu nhau là chuyện bình thường.
-Chồng. – Đúng lúc này thanh âm của Diệp Tử Vận truyền tới.
Đường Kim ngáp dài một cái:
-Không đùa với các người nữa, ta phải đi cho gái tán đây.
Nói rồi Đường Kim liền đứng dậy đi tới bên cạnh Diệp Tử Vận, cùng nàng tiến vào phòng ngủ.
-Các người nói xem Đường Kim có phải là cố ý đả kích chúng ta không? – Lưu Phong có chút buồn bực.
Mọi người không ai lên tiếng nhưng trong lòng đều thấy đồng cảm sâu sắc.
Chỉ bất quá lúc mọi người đang tưởng rằng Đường Kim và Diệp Tử Vận về phòng đại chiến 300 hiệp thì tối hôm đó Đường Kim và Diệp Tử Vận không hề làm gì cả, sau khí để nàng phục dụng Luyện Thể Đan, xác định Diệp Tử Vận không có việc gì, Đường Kim mới bắt đầu để nàng tu luyện Thiên Đạo Kinh, hắn cũng lưu lại phòng của Diệp Tử Vận, ăn một viên Bổ Khí Đan rồi khoanh chân tu luyện, tu vi hiện tại của hắn vẫn còn thấp, hắn cần phải tu luyện thêm.
Tu luyện hết một đêm, Đường Kim phát hiện tốc độ tiến bộ của mình vẫn không đủ nhanh, công hiệu của Bổ Khí Đan quả nhiên còn xa mới bằng được Thiên Đạo Đan, chỉ là hiện tại Thiên Đạo Đan cung không đủ cầu, hắn lúc này lại lần nữa cảm thấy may mắn vì mình tìm được Vân Vũ Tuyết, nếu không chắc cả ngày hắn chỉ đi luyện đan mà không có thời gian tán gái mất, cuộc sống như vậy có ý nghĩa sao?
Cùng Diệp Tử Vận ăn xong bữa sáng, Đường Kim liền trở về Ninh Sơn nhị trung, ban ngày Diệp Tử Vận còn rất nhiều việc phải làm, hắn cũng không muốn làm phiền nàng.
Chỉ là khi quay về kí túc thì Đường Kim lại kinh ngạc phát hiện Judy kia vẫn không thấy tăm hơi, điều này làm hắn cảm thấy khá khó hiểu, lẽ nào mỹ nữ bách hợp kia đã rời khỏi Ninh Sơn?
Nhưng hắn nghĩ điều này không thể nào, nữ nhân kia đang bị vô số người truy sát, nàng sẽ không mạo muội chạy ra ngoài tìm chết!
-Nói không chừng Tô lão sư biết nàng ta ở đâu. – Đường Kim nghĩ tới đây liền lấy điện thoại ra gọi cho Tô Vân Phi.
Điện thoại rất nhanh đã được thông, bên kia truyền tới thanh âm của Tô Vân Phi:
-Bạn học Đường Kim, có việc gì thế?
Thanh âm của Tô Vân Phi rất lạnh nhạt, có thể thấy nàng vẫn tức giận chuyện mấy hôm trước hắn làm với nàng.
-Tô lão sư, cô biết Judy đang ở đâu không? – Đường Kim lập tức đi thẳng vào vấn đề.
-Chu lão sư đang lên lớp. – Tô Vân Phi đáp một tiếng rồi trực tiếp cúp máy.
Chu lão sư?
Lên lớp?
Đường Kim đột nhiên cảm giác như sét đánh ngang tai, mỹ nữ bách hợp trời đánh thánh vật đang bị vô số người truy sát kia sẽ không chạy tới Ninh Sơn nhị trung làm giáo viên chứ?
Chính tại lúc Đường Kim đang định đi xem thực hư thế nào thì hắn đột nhiên cảm ứng được trong Thiên Đạo Tiên Cảnh có người hô ứng, cho dù bình thường hắn không có theo sát động tĩnh bên trong nhưng hắn và Vân Vũ Tuyết đã từng ước định trước, một khi có tình huống khẩn cấp Vân Vũ Tuyết cũng có thể thông qua phương thức nào đó từ bên trong hô hoán hắn, như vậy hắn có thể lập tức biết được bên trong đang có việc gấp.
Đường Kim cơ hồ không hề do dự mà lập tức mặc kệ chuyện của Judy, chớp mắt đã xuất hiện bên trong Thiên Đạo Tiên Cảnh, một giây sau hắn đã tìm được vị trí của Vân Vũ Tuyết, tới bên cạnh nàng:
-Vũ Tuyết tỷ tỷ, xảy ra chuyện gì thế?
Không đợi Vân Vũ Tuyết đáp, Đường Kim liền đưa mắt nhìn bốn phía, sau đó hắn liền thấy mấy đại mỹ nữ đủ sắc đủ vị thiên kiều bá mị Tống Oánh, Ninh Tâm Tĩnh, Kiều An An, Hàn Tuyết Nhu, trên mặt mỗi người các nàng đề là biểu tình lo lắng gấp gáp, phía xa Vân Vũ Tuyết đang cầm ngân châm dùng tốc độ làm người ta hoa mắt thi châm trên người một mỹ nữ khác.
Mỹ nữ này chính là Tần Thủy Dao, lúc này khuôn mặt thanh thuần như tiên nữ của nàng đang trắng bệch, khóe miệng vẫn còn vết máu, nhìn tình huống có vẻ rất không ổn!
Bạn cần đăng nhập để bình luận