Vợ Ta Là Hoa Hậu Giảng Đường

Chương 868: Người ta nhớ nhầm thời gian

Chỉ tiếc là mị thuật gần như hoàn mỹ của Tiêu Đại Nhi trước mặt Đường Kim lúc nào cũng sẽ xuất hiện vấn đề, nàng quán nhập lực lượng của mị thuật vào trong thanh âm của mình không những không làm Đường Kim buông nàng ra mà ngược lại càng làm hắn bất mãn, càng xâm nhập mãnh liệt hơn.
-Đừng thêm từ tiểu! – Đường Kim vốn đã không thích từ tiểu này, nhưng mà Tiêu Đại Nhi lần nào cũng cố tình thêm vào để gọi hắn, đây không phải là cố ý troll hắn sao?
-Được rồi, phu quân, bây giờ chàng vừa ý chưa hả? – ngữ khí của Tiêu Đại Nhi có chút nũng nịu, một tia nũng nịu này của nàng suýt nữa đã làm Đường Kim giơ súng đầu hàng.
Sau khi cảnh tỉnh lại Đường Kim lại càng bất mãn hơn, yêu nữ chết tiệt, mị thuật của nàng lúc nào cũng trực chờ lúc hắn không phòng bị để sử dụng, lần này hắn suýt nữa thì đã trúng chiêu.
Dưới sự bất mãn, Đường Kim không lên tiếng nữa mà cũng không để cho Tiêu Đại Nhi có cơ hội lên tiếng, đem thân thể của nàng lật ngửa lên, ngậm chặt lấy cặp môi anh đào của nàng, động tác dưới thân vẫn không hề ngừng lại.
Lần cuồng hoan này kéo dài đến tận hơn 5 giờ chiều, sau vô số lần bạo phát bên trong thân thể Tiêu Đại Nhi, mãi đến lúc hao tận hết khí lực hắn mới ngừng đòi hỏi.
Đây chính là Tử Anh Túc, nữ nhân như hoa Anh túc, thân thể như thuốc phiện, lúc nào cũng làm người ta không dứt ra được, dính vào một cái là không thể buông ra.
-Tiểu nam nhân, ngươi nghỉ ngơi một chút đi, ta đi trước nha. – Tiêu Đại Nhi đến bây giờ vậy mà vẫn còn khí lực, điều này ngược lại cũng không có gì là lạ, dưới tình huống thông thường thì khi làm chuyện đó nam nhân sẽ mất nhiều khí lực hơn, đặc biệt là hôm nay Đường Kim hầu như không để cho Tiêu Đại Nhi có cơ hội chủ động.
-Cô đi đâu? – Đường Kim có chút không vui, yêu nữ này không thể ở lại với hắn thêm một chút được sao? Càng làm hắn buồn bực là cách xưng hô của nàng lại quay về như lúc đầu, lại thêm từ tiểu!
-Ta phải đi tiếp vị công chúa kia dùng bữa. – Tiêu Đại Nhi vương thân hình trắng muốt hoàn mỹ đứng lên, bắt đầu mặc y phục rời giường:
-Chàng ngủ một chút đi, lát nữa Băng Di sẽ tới.
Đường Kim nhất thười cảm giác được có gì đó sai sai:
-Này, cô không phải nói buổi trưa phải tiếp công chúa kia ăn cơm sao?
-Hì hì, tiểu nam nhân, người ta nhớ nhầm giờ thôi mà, kì thực là buổi tối a… - Tiêu Đại Nhi cười hì hì một cát, sau đó nhanh chóng rời khỏi phòng.
Đường Kim lại buồn bực không thôi, lại bị yêu nữ này lừa rồi…
Lúc này hắn chỉ có xung động lập tức đem yêu nữ kia đè ra đất, quất cho nàng 300 trận, chỉ tiếc là lúc nãy hắn đã hao tổn hết sạch khí lực trên người nàng, hiện tại đành bất lực nhìn nàng rời đi.
Nghĩ tới những ngày tháng ở bên cạnh Tiêu Đại Nhi, trong lòng Đường Kim lại nổi lên một chút cảm giác kì quái, kì thực cho đến tận bây giờ hắn và Tiêu Đại Nhi cũng không thể nói là quá quen thuộc, thứ hắn quen thuộc chỉ là thân thể của nàng mà thôi, mọi bộ vị trên người nàng hắn đều rất rõ ràng, tu thế trên giường, tiếng rên làm người ta tiêu hồn thực cốt, tất cả mọi thứ hắn đều nhớ rất rõ ràng, nhưng đối với những việc khác ví dụ như hàng ngày nàng làm gì hắn căn bản là không biết một chút gì.
Mỗi lần hai người gặp mặt xong cơ hồ đều không có nói chuyện thực chất gì với nhau, đại bộ phận thời gian hai người ở bên nhau đều là dùng để cuồng hoan, đến cả tâm sự như tình lữ bình thường hay những hoạt động khác giữa hay người dường như chưa từng có.
-Cái này cũng không trách ta được, ai bảo yêu nữ chết tiệt kia lúc nào cũng thích chơi trốn tìm chứ. – Đường Kim thầm nhủ, hơn nữa suy cho cùng thì yêu nữ kia thực sự cũng quá là dụ hoặc, đừng nói là gặp nàng, chỉ cần nghĩ tới nàng thôi là hắn cũng đã nghĩ ngay tới bộ dáng lúc không mảnh vải che thân của nàng roài…
Miên man suy nghĩ một hồi, cơn buồn ngủ bất chợt kéo đến, đoạn thời gian qua thực ra Đường Kim luôn ở trong trạng thái tu luyện, tuy rằng tu luyện cũng có thể hồi phục tinh thần, nhưng cả tháng không ngủ thì cho dù hắn có là Kim Đan kỳ cao thủ cũng có chút chịu không nổi, hơn nữa vừa rồi còn chinh chiến trên người Tiêu Đại Nhi cả nửa ngày, hắn cuối cùng cũng không cưỡng lại được cơn buồn ngủ, rất nhanh đã thiếp đi.
… Trên lầu ba của Mẫu Đơn Các đang có một nam một nữ, nữ đang ngồi còn nam đang đứng.
Nữ tử phong hoa tuyệt đại, dung nhan tuyệt thế, một thân ngọc ý càng làm nàng nổi bật giữa chúng nhân, nàng tự nhiên là mỹ danh truyền xa, Thất sắc hoa chi Ngọc Mẫu Đơn, Tống gia nhị tiểu thư, Tống Ngọc Đan.
Còn nam tử một thân bạch y, không tính là anh tuấn như khí độ cũng khá bất phàm, chính là Thu Phong Hàn.
-Sư muội, Ninh Tâm Tĩnh trước mắt đang ở tổng bộ Ám Kiếm, có muốn tới xem thực lực của cô ta thế nào không? – Thu Phong Hàn khá là khách khí hỏi.
Cho dù trên danh nghĩa thì Tống Ngọc Đan là sư muội của hắn, nhưng trong lòng hắn rất rõ ràng, ở Thiên Đạo Môn địa vị của hắn còn xa mới bằng được vị sư muội này, chỉ bằng kiện y phục ở trên người nàng chính là trọng bảo của sư muôn cũng đã đủ để đáng giá hơn bản thân hắn.
-Không cần, ngày mai gặp khắc tự rõ, hiện tại không cần phải làm việc đó, làm thế chỉ cho thấy chúng ta hẹp hòi mà thôi. – Tống Ngọc Đan lắc đầu, vô cùng bình tĩnh nói.
-Sư muội, muội nghĩ Ninh Tâm Tĩnh thực sự có khả năng thắng không? – Thu Phong Hàn khẽ trầm ngâm một câu:
-Trong thời gian ngắn như vậy, nàng thực sự có thể từ một võ giả phổ thông trở thành Kim Đan kỳ cao thủ của Tiên môn sao?
-Sư huynh, việc gì càng không dễ xảy ra thì ngược lại càng có khả năng sảy ra. – Tống Ngọc Đan khẽ cười:
-Đường Kim vốn không phải là người trong Tiên môn, cũng không phải là đệ tử của bất kì môn phái nào trong Tiên môn, nhưng bên cạnh hắn lại không ngừng xuất hiện cao thủ Tiên môn, hơn nữa những người kia ban đầu chỉ là người bình thường, ngươi không nghĩ trong này có gì đó cổ quái sao?
-Ý của sư muội là, Đường Kim có thể làm cho một người bình thường trở thành cao thủ Tiên môn? – Thu Phong Hàn khẽ biến sắc:
-Nhưng mà cái này…có thể sao?
-Sư huynh, ta hi vọng đây là sự thật, đây chính là nguyên nhân mà ta đánh cược với Đường Kim. Một khi Đường Kim có năng lực như thế, sau này ta gả cho hắn, đối với ta, đối với Tống gia hay đối với cả Thiên Đạo Môn chúng ta đều là một cơ duyên rất lớn, việc đến nước này lẽ nào huynh còn không hiểu sao?
-Thì ra là thế. – Thu Phong Hàn cuối cùng cũng minh bạch, chẳng trách sư muội sớm đã nói với hắn, đổ ước này nàng chưa chắc đã hi vọng mình thắng, cho dù có thua cũng chưa chắc đã là thua.
Khẽ trầm ngâm một lát, Thu Phong Hàn lại bắt đầu có chút lo lắng:
-Sư muội, hiện tại Đường Kim có không ít phiền phức, bên phía trưởng lão hội Cửu Hoa Sơn và Thông Thiên Các đều rất phẫn hận, Hoa Thanh Hà của Cửu Hoa Sơn và Kỳ Ngọc Bình của Thông Thiên Các đột nhiên mất tích không rõ lí do, bọn họ đều được cho rằng là đã gặp phải độc thủ của Đường Kim, hiện tại hai môn phái kia đều hận không thể băm vằm Đường Kim ra, cho dù chúng ta yêu cầu họ đợi sau quyết chiến mới được động thủ, nhưng nếu muội thực sự gả cho Đường Kim, vậy bên phía Cửu Hoa Sơn và Thông Thiên Các phải làm thế nào?
-Sư huynh không cần phải lo lắng, Cửu Hoa Sơn và Thông Thiên Các tuy rằng đều nằm trong cái gọi là Tiên môn cửu phái, nhưng so với Thiên Đạo Môn chúng ta thì bọn họ vẫn kém một chút. – Tống Ngọc Đan không hề đặt chuyện này trong lòng:
-Hơn nữa Đường Kim và Hàn Băng của Băng Cung dường như cũng có quan hệ rất đặc biệt, nếu thực sự làm lớn chuyện thì Cửu Hoa Sơn và Thông Thiên Các liên thủ cũng chưa chắc đã gây ra được sóng gió gì!
-Nhưng mà Băng Cung vẫn chưa bao giờ nói giúp Đường Kim, điều này dường như có chút kì quái. – Thu Phong Hàn có chút mê hoặc.
Bạn cần đăng nhập để bình luận