Vợ Ta Là Hoa Hậu Giảng Đường

Chương 873: Nữ hài tử không nên quá xấu hổ

-Xem, nàng xấu hổ rồi kìa! – Đường Kim lập tức tiếp lời:
-Kì thực sư phụ nàng biết nàng xấu hổ, rõ ràng là thích ta mà không dám nói ra, tục ngữ nói chí phải, ngại thì hại thân… nam nhân hay xấu hổ sống phải chịu khổ, mỹ nữ hay xấu hổ không ai tán, trước nay nàng chính là không được ai theo đuổi…
-Ngươi im miệng lại cho ta! – bóng trắng lóe lên một cái, Băng Tuyết Liên xuất hiện trước mặt Đường Kim, mỹ mâu hằm hằm nhìn hắn:
-Ngươi còn ăn nói linh tinh nữa thì đừng trách ta không khách khí!
-Thân ái à, lẽ nào sư phụ nàng không nói với nàng để nàng ôn nhu với ta một chút sao? – Đường Kim cười hì hì:
-Đối với một nữ hài tử mà nói, cái quan trọng nhất không phải là dung mạo cũng không phải vóc dáng, quan trọng nhất là phải ôn nhu, mỹ nữ ôn nhu sẽ có rất nhiều người theo đuổi, mỹ nữ không ôn như sẽ dọa nam nhân sợ chạy hết đó, sư phụ nàng sợ ta bị nàng dọa chạy cho nên mới đặc biệt dặn dò nàng nhỉ?
Băng Tuyết Liên hậm hực nhìn Đường Kim, tựa hồ muốn động thủ nhưng cuối cùng vẫn nhịn xuống.
-Muộn một chút sẽ tìm ngươi tính sổ! – lắc mình qua một bên, cách Đường Kim một khoảng khá xa, mắt không thấy tai không nghe thì tâm sẽ tự tĩnh.
-Ngọc Mỹ Nhân, nữ hài tử không nên quá xấu hổ, nàng xem giống như Tuyết Liên mỹ nữ hay xấu hổ lại không ôn nhu, ngoài ta ra không còn ai thích nữa đâu. – Đường Kim nghĩa khí lẫm nhiên nói.
Tống Ngọc Đan chỉ biết im lặng, trình độ nói nhăng nói cuội của tên gia hỏa này sợ rằng đã đạt tới cảnh giới thượng thừa, hay cho hắn nổ to thế mà mặt không đổi sắc, độ dày của da mặt phải gọi là hơn cả vạn lí trường thành!
Băng Tuyết Liên không có ai thích? Thật khéo đùa, cho dù nàng có là thạch nữ chỉ có thể nhìn không thể sài thì đề có nam nhân nguyện ý cưới nàng về đặt lên đầu phụng thờ, đừng nói là thạch nữ, cho dù nàng có là một bức tượng bằng đá hoặc là băng điêu chân chính thì cũng sẽ là một bảo vật vô giá, có thể làm hàng ngàn hàng vạn nam nhân điên cuồng cướp đoạt.
Chỉ là Tống Ngọc Đan xác thực nghĩ không thông, giữa Đường Kim và Băng Cung rốt cuộc có quan hệ gì? Theo lí mà nói Băng Cung và Đường Kim đáng lẽ phải không liên quan tới nhau mới đúng a.
Tống Ngọc Đan không nhịn được lại bắt đầu hoài nghi giữa Đường Kim và Hàn Băng có quan hệ đặc biệt nào đó, bởi vì nàng biết một chuyện, năm đó sau khi Đường Kim mất tích thì Hàn Băng tựa hồ cũng đồng thời mất tích, sau khi Đường Kim xuất hiện nàng cũng xuất hiện trở lại, đặc biệt là mấy tháng trước Hàn Băng đột nhiên xuất thủ đả thương Tống Vân Phong, lúc đó nàng đứng khá xa nhưng cũng mờ mờ nghe thấy một câu xưng hô, hình như Đường Kim gọi Hàn Băng là Băng Nhi?
Nếu nàng nghe không lầm thì kiểu xưng hô như Băng Nhi đủ để chứng minh quan hệ của Hàn Băng và Đường Kim vô cùng thân mật, chỉ là điều này dường như không thể sảy ra a?
Với tu vi và thân phận của Hàn Băng, nàng sao có thể có loại quan hệ không tưởng kia với Đường Kim?
Đường Kim và Tống Ngọc Đan hai người đứng khá gần nhau, thanh âm nói chuyện cũng không lớn, cho người ta cảm giác khá là thân mật, làm không ít thế gia đệ tử đứng ở dưới phải trừng mắt há miệng, Tống Vân Phong vẫn chưa chết mà Tống Ngọc Đan đã bắt đầu chàng chàng thiếp thiếp với Đường Kim?
Một bên Thu Phong Hàn cũng có chút cạn lời, sư muội a sư muội, cho dù nàng có thực sự mong đợi tam thúc của mình bị làm thịt thì cũng không nên biểu hiện rõ ràng ra vậy chứ?
Cũng may là Tống Vân Phong đang mải đánh nhau không có chú ý tới một màn này, nếu không sợ rằng hắn sẽ trực tiếp tức chết.
Hiện tại Tống Vân Phong căn bản không có lòng đi chú ý tới những việc khác, trước khi động thủ Tống Vân Sơn đã nhắc nhở hắn, cho dù tu vi của Ninh Tâm Tĩnh và hắn không phân cao thấp, nhưng các phương diện khác nàng nhất định không bằng hắn, tỉ như võ kĩ, kĩ năng chiến đấu, chiêu thức hay kinh nghiệm…Ninh Tâm Tĩnh đều không thể nào so được với hắn.
Tống Vân Phong rất đồng ý với phán đoán của Tống Vân Sơn, cho nên hắn mới trấn tĩnh lại, nhưng sau khi chân chính động thủ hắn mới phát hiện mọi việc không ngon như hắn nghĩ.
Mỗi lần công kích của hắn đều giống như đã nằm trong dự liệu của Ninh Tâm Tĩnh, nàng không những dễ dàng tránh thoát, thậm chí còn lập tức tìm được nhược điểm của hắn để phản kích, làm hắn vô cùng tán loạn, càng kì lạ là lúc hắn muốn tránh công kích của nàng thì Ninh Tâm Tĩnh dường như đến cả việc hắn sẽ tránh như thế nào cũng đã biết trước, lúc nào cũng nhanh hơn hắn một bước, tiếp tục phát động công kích lần tiếp theo vào đúng vị trí mà hắn tránh, làm hắn căn bản không biết phải ứng phó như thế nào.
Trận chiến bắt đầu được khoảng 10 phút thì Tống Vân Phong đã hoàn toàn rơi vào hạ phong, cho dù là người đứng ngoài như Băng Tuyết Liên nhìn bề ngoài rất bình tĩnh nhưng trong lòng lại kinh ngạc không thôi, nàng rất rõ ràng mấy tháng trước Ninh Tâm Tĩnh chẳng qua chỉ là một cổ võ giả phổ thông, nhưng chỉ mới vài tháng ngắn ngủi nàng cư nhiên đã trở nên cường đại như thế, điều này xác thực có chút khó tin.
Thời gian hơn hai năm gần đây Băng Tuyết Liên cho rằng bản thân tiến bộ đã đủ nhanh nhưng trên thực tế nàng hiện tại cũng chỉ có tu vi Trúc Cơ kì, các Kim Đan kỳ vẫn còn một đoạn khoảng cách, nhưng mà Ninh Tâm Tĩnh không những bước vào Kim Đan kỳ mà còn đánh cho kẻ đã sớm bước vào Kim Đan kỳ như Tống Vân Phong hoàn toàn không có lực hoàn thủ.
Băng Tuyết Liên vô thức vọng nhìn về phía Đường Kim một cái, tất cả những điều này dường như đều nhờ công lao của Đường Kim, hơn nữa càng làm nàng nghĩ không thông là sư phụ rốt cuộc có quan hệ đặc biệt gì với tên sắc lang kia? Tại sao sư phụ lại để ý tới hắn như thế? Hơn nữa còn dặn dò nàng không được xung đột với tên sắc lang kia?
-Không thể nào, sư phụ không thể nào có loại quan hệ kia với tên sắc lang đó được. – trong đầu Băng Tuyết Liên xẹt qua một ý niệm, nhưng rất nhanh đã bị nàng phủ định, nàng âm thầm quyết định nhất định phải điều tra rõ ràng chuyện này.
Trong lúc Băng Tuyết Liên đang mải mê nghĩ đến tâm sự của mình thì Tống Ngọc Đan lại lên tiếng hỏi Đường Kim:
-Từ khi vừa bắt đầu ngươi đã không thèm nhìn tình huống của song phương, ngươi đối với việc Ninh Tâm Tĩnh sẽ chiến thắng tự tin đến vậy sao? có phải là vì tu vi của Ninh Tâm Tĩnh cao hơn thúc thúc của ta, cũng chính là nói nàng hiện tại ít nhất đã có tu vi Kim Đan trung kì?
-Ngọc Mỹ Nhân, bản lĩnh tiên đoán của nàng quả là không tệ. – Đường Kim cười thật tươi:
-Nàng nói không sai, Tâm Tĩnh xác thực đã là Kim Đan trung kì, ờ, cao hơn ta một chút, bất quá nói cho cùng thì với loại phế vật như tam thúc kia của nàng, cho dù Tâm Tĩnh chỉ là kim đan sơ kì cũng có thể đánh bại hắn dễ như trở bàn tay.
-Ngươi thì sao? ngươi có thể đánh bại tam thúc không? – Tống Ngọc Đan tò mò hỏi.
-Ngọc Mỹ Nhân thân ái, nàng dẫm chết một con kiến có khó không? – Đường Kim hỏi ngược lại.
-Vậy có gì khó sao? – Tống Ngọc Đan hỏi ngược lại.
-Ờ, nếu đem so sánh thì việc đó khó hơn ta để ta làm thịt tên gia hỏa kia rất nhiều. – Đường Kim nghiêm trang nói, sau đó lập tức lái sang chuyện khác:
-Ngọc Mỹ Nhân, tam thúc của nàng sắp tạch rồi, còn vài phút nữa là nàng sẽ trở thành người của ta!
Tống Ngọc Đan sửng sốt, nàng vội vàng quay đầu về phía chiến trường, rất nhanh trên khuôn mặt xinh đẹp phi phàm của nàng đã xuất hiện một tia kinh ngạc, tam thúc thực sự không kham nổi một kích như vậy?
Phía bên kia Tống Vân Phong đang liên tục bại lui, bộ dạng thê thảm vô cùng, còn Ninh Tâm Tĩnh thì lại nhàn nhã phong phạm như đại gia, xuất thủ như nước chảy mây trôi, trấn định tự tin, lúc này nàng đã không còn là một mỹ nữ cổ võ của ngày xưa mà đã chiếm được một vị trí của tuyệt đại tiên tử trong Tiên môn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận