Vợ Ta Là Hoa Hậu Giảng Đường

Chương 924: nàng không thể phản kháng một chút sao?

Phương Lâm Quân suýt nữa thì hộc máu, cái đệt, không phải tên vương bát đản nhà ngươi bảo ta cởi sạch sao?
-Được rồi, đồ gay lọ chết tiệt, đến lượt ngươi tự cởi rồi đấy, cởi sạch cho ta. – Đường Kim lại hô lên.
Bị Đường Kim hành hạ đến thiếu chút nữa thì tan vỡ, Phương Lâm Quân rất nhanh đã cởi hết quần áo trên người mình,chỉ còn lại một chiếc quần sịp, lúc này mới yên tâm dừng lại.
-Đồ gay lọ, cởi tiếp a, ai bảo ngươi dừng đấy – Đường Kim lại bất mãn hô lên:
-ngươi có hiểu cái gì gọi là cởi sạch không hả?
Phương Lâm Quân thực sự muốn tan vỡ, hôm nay ra đường gặp ngay tên vương bát đản nửa mùa, nói lời xong lại nuốt lời.
-phì phì... – Lạc Phỉ Phỉ nhịn không được cười khúc khích.
Ê ấ-ÊI, cười cái gì mà cười, mỹ nữ, ta đang ăn cướp đó,nghiêm túc một chút. – Đường Kim bất mãn lườm Lạc Phỉ Phỉ một cái:
-Cô đợi không nổi nữa rồi à? vậy mau xuống xe đi,đến lượt cô rồi đấy.
Lạc Phỉ Phỉ lập tức ngoan ngoãn xuống xe, đi tới trước mặt Đường Kim cười quyến rũ:
-Cướp sắc là cướp kiểu gì vậy?
-Mỹ nữ, con gái phải biết giữ ý, cô không thể phản kháng một chút sao? – Đường Kim tựa hồ rất nhập vai, một tay hắn đã luồn vào trong quân phục của Lạc Phỉ Phỉ, nhanh chóng vươn tới trên chốc ngực nàng, bắt đầu dùng sức xoa nắn:
-Chính là như thế này nè, cô phải giãy giụa một chút mới đúng...
-Ư... - cả người Lạc Phỉ Phỉ mềm nhũn ra, ngả vào lòng Đường Kim, thanh âm vô cùng mị hoặc:
-Chồng, đừng đùa nữa....
Một tiếng chồng của Lạc Phỉ Phỉ cuối cùng cũng làm bạo lộ quan hệ của hai người, Phương Lâm Quân nhất thời mới kịp phản ứng lại, thất thanh hô lên:
-Các người quen nhau?
Đường Kim đột nhiên quay phắt lại, ném khẩu súng trên tay bay thẳng vào giữa háng Phương Lâm Quân.
-A... - Một tiếng gào kinh thiên động địa vang lên, sua đó chỉ thấy Phương Lâm Quân dùng hai tay ôm chặt lấy chỗ giữa đũng quần, lăn lộn không ngừng trên mặt đất.
-Đồ gay lọ chết tiệt, dám đánh chủ ý lên cả Phỉ PHỉ nhà ta, ta cho ngươi thành thái giám, muốn tìm gay cũng không được. – Đường Kim lẩm bẩm nói:
-Trước tiên trừng phạt ngươi một chút,đợi lát nữa làm thịt ngươi sau.
-chồng, đừng giết hắn, hắn là một tên phản đồ, phải giao cho quân đội thẩm vấn, còn có người kia có lẽ là mắt xích móc nối của hắn với bên ngoài. – Lạc Phỉ Phỉ vội vàng nói:
-Ta gọi điện cho cha để người an bài người khác tới đưa bọn chúng đi.
-Cũng được. – Đường Kim cũng không có ý kiến gì nữa, dù sao thì Phương Lâm Quân cũng đã thành thái giám.
Lạc Phỉ Phỉ lập tức lấy điện thoại ra gọi cho Lạc Kiến Quốc, chỉ là nàng vừa mới trần thuật xong tình huống bên này, cúp máy xong liền thấy cả người bỗng nhẹ hẫng một cái, đưa mắt nhìn xung quanh thì đã thấy mình ở trong giữa rừng.
Đường Kim đè Lạc Phỉ Phỉ vào một cái cây, một tay vẫn lưu luyến không chịu rời khỏi ngực nàng, một tay khác thì bắt đầu cởi thắt lưng của nàng, lúc trước dục hỏa bị Tiếu Thiền gợi lên bây giờ lại thấy thân hình nóng bỏng mê người của nàng thì Đường Kim đã không thể nào nhịn nổi nữa.
-Chồng, đừng mà...đợi lát nữa cha ta phái người tới đưa hai tên kia đi rồi...ư... – Lạc Phỉ Phỉ muốn bảo trì một tia lí tri nhưng lúc khoái cảm quen thuộc ập đến thì nàng đã không còn biết trời đâu đất đâu nữa.
-Không sao đâu, chúng ta ở đây cũng có thể giám sát hành động của hai tên kia. – Đường Kim thấp giọng thổi vào tai Lạc Phỉ Phỉ làm tia lí trí cuối cùng của nàng biến mất, nàng bắt đầu vô thức nhiệt tình đáp trả lại Đường Kim.
nắng sớm chói chang.
Trên một bãi cát ở bờ biển,một thân thể vô cùng mê người đang yên lặng nằm dài trên cát vàng, màu da lúa mạch khỏe khoắn được ánh ban mai chiếu rọi tán phát ra một loại quang sắc vô cùng mĩ lệ, một vẻ đẹp làm người ta phải kinh tâm động phách, bất kì nam nhân nào nhìn thấy mỹ cảnh này đều khó lòng mà kìm chế nổi.
Đường Kim cũng không thể kìm chế được cho nên hắn lập tức lại nhào lên.
Đây là một bãi biển không biết tên, rất yên tĩnh,không có bất kì người nào ở khu vực xung quanh, lần trước lúc Đường Kim cùng với Lạc Phỉ Phỉ tùy tiện thuấn di đã phát hiện ra nơi này, cho nên nó nghiễm nhiên đã trở thành lãnh địa tư nhân của hai người.
Sóng biển nhẹ nhàng vỗ vào bờ kết hợp với tiếng rên rỉ cao vút của Lạc Phỉ Phỉ làm cho buổi sớm ban mai ở đây trở nên càng mỹ diệu.
Khoảng một tiếng đồng hồ sau, Lạc Phỉ Phỉ đã mặc lại quần áo chỉnh tề ngồi tựa vào trong lòng Đường Kim, hưởng thụ bữa sáng Đường Kim đút cho nàng.
-Chồng, ta muốn hỏi chàng một chuyện. – Lạc Phỉ Phỉ đột nhiên nhớ ra một việc:
-Chàng nói ta thực sự không thích hợp làm quân nhân sao? tối qua tên phản đồ Phương Lâm Quân điên cuồng mắng ta, tuy ta cảm thấy đầu óc hắn có vấn đề nhưng ta đang nghĩ nữ nhân như mình không biết có nên xuất hiện trong quân doanh không?
-Thân ái, nàng hỉ cần minh bạch một việc là được. – Đường Kim cười hì hì nói:
-Việc nàng muốn làm cũng chính là việc nàng nên làm.
-Kì thực lúc trước ta cũng không muốn vào bộ đội lắm,, nhưng đây là truyền thống nhà ta, bất luận nam nữ đều phải theo nghiệp binh, những năm qua ta cũng đã quen với cuộc sống trong quân ngũ, gia gia nói người Lạc gai trong mình đều chảy xuôi dòng máu này, sinh ra là để làm quân nhân. – Lạc Phỉ Phỉ nhẹ nhàng nói, sau đó đột nhiên nhớ tới gì đó:
-Ai da, hỏng rồi, bây giờ là mấy giờ rồi? hình như đã tới giờ ta phải trở về!
-Thân ái, đừng lo lắng, nàng không cần trở về đâu, vì nàng đang bị người ta bắt cóc rồi, hehe... – Đường Kim tếu táo nói.
-A? – Lạc Phỉ Phỉ có chút dở khóc dở cười:
-Chồng, không phải chàng thực sự báo cho người ở căn cứ là ta đã bị bắt cóc rồi chứ?
-Đương nhiên là vậy rồi. – Đường Kim cười hì hì:
-Thân ái, nàng có thấy đây là cách tốt nhất để xin nghỉ phép không?
Lạc Phỉ Phỉ có chút cạn lời:
-Chồng, chàng làm như thế sẽ có rất nhiều người bị phái ra bên ngoài tìm ta đó.
-Chẳng sao cả, gia gia biết người bắt cóc nàng chính là ta, không có ai phải đi tìm nàng đâu. – Đường Kim có chút hùng hồn nói:
-Ta bắt cóc nàng một cách quang minh chính đại đó.
Lần này Lạc Phỉ Phỉ không còn gì để nói nữa,nam nhân nhà nàng đúng là thích náo loạn, chưa bao giơ chịu an phận cả.
Bất quá nghĩ đi nghĩ lại cũng thấy bình thường, tên gia hỏa này lần đầu tiên gặp nàng ở nhà xác đã phi lễ nàng, nếu như hắn hành động như người bình thường thì hai người chưa chắc đã đi tới được ngày hôm nay, nàng có thể khẳng định là 99% là không thể nào đến với nhau được.
-Thân ái, mấy ngày này ta phải giúp nàng đề thăng thực lực một chút. – Đường Kim nghiêm túc nói.
-Ừm. Lạc Phỉ Phỉ tự nhiên biết đây mới chính là lí do chân chính Đường Kim tìm mình, hắn luôn hi vọng nàng có được thực lực tự bảo vệ mình, còn nàng cũng hi vọng mình có thể trở nên càng cường đại hơn.
Mấy ngày tiếp theo đó Đường Kim đều ở cùng với Lạc Phỉ Phỉ, hắn hao phí mất một ngày một đêm để cho nàng hấp thu hết dược lực của Thiên Đạo Đan, sau đó mới bắt đầu giúp nàng thích ứng với lực lượng mới, đối với đặc công thường xuyên huấn luyện võ thuận tác chiến như Phỉ PHỉ thì muốn khống chế lực lượng mới này cũng không có gì là khó, không cần dùng tới ba ngày nàng đã có thể thích ứng hoàn toàn với lực lượng mới này.
Chỉ là Đường Kim vẫn chưa chịu trả nàng về đơn vị, bận bịu suốt mấy ngày giờ là lúc hắn phải hưởng thụ thành quả, còn về hưởng thụ cái gì thì không cần nói mọi người cũng hiểu đó...
Bạn cần đăng nhập để bình luận