Vợ Ta Là Hoa Hậu Giảng Đường

Chương 944: Đừng để Cha nuôi nghe thấy

-Cha nuôi, mau giúp chúng ta một việc, người có nhìn thấy tên hỗn đản đã bỏ rơi mẹ ta kia không? Hiện tại người mau giúp chúng ta đánh hắn! – bốn tiểu nha đầu trong clip lại hô lên:
-Cha nuôi, nhớ dùng chiêu siêu cấp mắt gấu trúc của chúng ta dạy người đấm hắn nhé! Đánh cho tên có mắt như mù kia thành gấu trúc luôn đi.,
Đồng thanh nói xong, bốn tiểu nha đầu lại tự mình lẩm bẩm:
-Không đúng a, chúng ta hình như chưa có dạy Cha nuôi chiêu đó a.
-ừ nhỉ, làm thế nào bây giờ?
-Không sao, Cha nuôi rất thông minh, người không cần dạy cũng biết mà.
-Phải đó, cha nuôi chỉ ngốc hơn chúng ta có một chút mà thôi.
Bốn tiểu nha đầu mỗi người một câu, cuối cùng chúng cùng đưa ngón trỏ lên trước miệng:
-Suỵt, đùng để Cha nuôi nghe thấy.
Đường Kim nhất thời tức hộc máu, bốn tiểu nha đầu này cả lúc không có mặt ở đây cũng có thể hố hắn một vố, thực không nghe lời, nếu các nàng ở đây hắn khẳng định sẽ đánh mông các nàng, nhưng mà vấn đề là với thực lực của các nàng thì muốn đánh cũng khó a…
Kiều An An và Diệp Tiểu Mạn đều có chút dở khóc dở cười, không biết nên nói gì cho phải.
Trình Lâm và Lâm Gia Minh thì thầm nghĩ, bốn tiểu nha đầu kia không hổ là cùng một nhà với Đường Kim, nếu như không phải Đường Kim tuổi còn nhỏ thì bọn họ thực sự nghi ngờ bốn tiểu nha đầu không phải con nuôi mà là con đẻ của hắn.
-WOW, Cha nuôi vẫn nghe được, có lẽ lúc này người đang rất buồn bực. – bốn tiểu nha đầu lại đồng thanh hô lên:
-Cha nuôi, người đừng buồn, bốn người chúng ta gộp lại nên tất nhiên thông minh hơn người rồi, người chỉ kém có một chút thôi, bất quá người là đẹp trai nhất… Cha nuôi cố lên, mau đánh cho tên hỗn đản kia một trận, đừng đánh chết là được, sau này chúng ta còn muốn đánh hắn.
-Đừng nói nữa, Cha nuôi tìm được chúng ta sẽ đánh mông chúng ta đó.
-Phải đó, mau chạy thôi.
-Cha nuôi, bye bye nhé.
-Tạm biệt ma ma!
… Bốn tiểu nha đầu mỗi người một câu sau đó đoạn clip cuối cùng cũng kết thúc.
-Hahaha, không hổ là con gái của Lâm Trí Vinh ta… - Lâm Trí Vinh lại bắt đầu cười lớn, chỉ là còn chưa dứt lời thì hắn đột nhiên cảm thấy trước mắt đầy sao, một trận đau đớn kịch liệt truyền tới.
-không phải ta muốn dùng bạo lực mà là do người khác nhờ ta đó nha! – Đường Kim cảm khái một câu rồi lại ra tiếp một quyền nữa đấm thẳng vào bên mắt còn lại của Lâm Trí Vinh.
-Ặc… - Lâm Trí Vinh hét thảm một tiếng rồi ngã ngửa ra đất ngất lịm đi, đôi mất hắn đã xưng lên như gấu trúc.
Đường Kim vừa bị bốn tiểu nha đầu là cho không vui nên ra tay cũng không nhẹ, tuy không đánh chết Lâm Trí Vinh nhưng cũng làm hắn mấy ngày không ra được khỏi cửa.
-Chúng ta đi giao thiệp một chút. – Trình Lâm có chút thở dài nói, việc đến nước này thì nàng cũng chỉ còn cách lôi ra thân phận của mình thôi, nếu không sợ rằng sẽ càng lớn chuyện.
Trình Lâm trực tiếp lấy thân phận là đặc công của Ám Kiếm liên lạc với cục trưởng cục cảnh sát phía tây Thiên Hải, sau khi được cục trưởng hạ lệnh, mấy người Đường Kim thuận lợi rời đi, cả quá trình tương đối điệu thấp, ngoài cục trưởng ra thì không ai biết đám người Đường Kim có lai lịch gì.
Còn về tên gia hỏa xui xẻo Lâm Trí Vinh tự nhiên là bị trực tiếp đưa vào viện rồi.
Lúc này Đường Kim cũng rõ ràng một chuyện đó là tin nhắn kia căn bản không phải do Diệp Tiểu Mạn gửi cho hắn mà là do bốn tiểu nha đầu làm, bọn nhỏ thông qua một vài thủ đoạn, cài đặt trước trong điện thoại của Diệp Tiểu Mạn, chỉ cần đoạn clip kia được mở ra thì điện thoại sẽ lập tức tự định vị vị trí của Diệp Tiểu Mạn và gửi tin nhắn cầu cứu cho Đường Kim, cũng chính là nói tất cả mọi thứ đều được bốn tiểu nha đầu tính toán an bài từ trước.
Điều này làm Đường Kim không thể không cảm khái, có bốn đứa con nuôi như thế đúng là gia môn bất hạnh a.
Lúc một hàng người rời khỏi cục cảnh sát thì đã là khoảng hơn 9 giờ sáng, Đường Kim nhìn Kiều An An nói:
-Thất tiên nữ, chúng ta trực tiếp về Ninh Sơn hay ở đây chơi một lát đã?
-Tiểu Mạn, ý cô thế nào? Muốn ở đây vài ngày không? – Kiều An An hỏi Diệp Tiểu Mạn.
Diệp Tiểu Mạn đưa mắt nhìn bốn phía một cái, tựa hồ như có chút hoài niệm, nhưng cuối cùng lại lắc đầu:
-Bỏ đi, ta muốn về Ninh Sơn thật nhanh.
-Hai người thì sao? – Đường Kim nhìn Lâm Gia Minh:
-Ngươi có muốn về thăm nhà một chút không?
-Không cần, chúng ta có thể lập tức an bài chuyên cơ, tối nay là có thể về đến Ninh Sơn. – Lâm Gia Minh nói.
-Ờ, nếu vậy thì hai người đưa Diệp Tiểu Mạn về trước đi, ta và Thất tiên nữ còn có chút chuyện sẽ về sau. – Đường Kim nói.
-Không thành vấn đề. – Trình Lâm lập tức gật đầu, Diệp Tiểu Mạn cũng không có ý kiến.
Rất nhanh Trình Lâm và Lâm Gia Minh đã đưa Diệp Tiểu Mạn tới sân bay,ba người vừa đi thì Đường Kim đã ôm Kiều An An trở về phòng ngủ trong kí túc ở Ninh Sơn nhị trung của hắn.
Cái gọi là có chút việc tất nhiên chỉ là cái cớ, còn về về đóa Hỏa Mai Khôi kia thì nếu như hắn ở lại Thiên Hải một thời gian dài có lẽ cũng sẽ gặp được nàng, nhưng mà nếu mọi việc đã giải quyết xong thì trước mắt hắn phải ăn thịt tiên nữ cái đã.
Tấm váy trắng của tiên nữ từ từ rời khỏi thân thể nàng, thân thể hoàn mĩ không tì vết của nàng yên lặng nằm ở trên giường, Đường Kim từ từ trườn lên trên, bắt đầu từ từ hưởng thụ…

Ngày 4 tháng 5, ngày lễ thanh niên, đáng tiếc là đối với tất cả mọi thanh niên trong Ninh Sơn nhị trung mà nói thì hôm nay lại éo phải ngày nghỉ, hơn nữa hôm nay lại còn là thứ hai, bất luận là đi học hay đi làm thì hôm nay đều không phải là một ngày tốt, bởi vì thứ hai đại biểu rằng mọi người vẫn phải chịu đựng thêm một thời gian khá dài nữa mới tới ngày nghỉ.
Kì thi đại học càng ngày càng đến gần, bầu không khí trong trường càng lúc càng khẩn trương, đối với tuyệt đại bộ phận học sinh thì đại học là một bước ngoặt lớn trong cuộc đời, cao hơn một điểm lên thiên đường, thấp hơn một điểm xuống địa ngục, để có thể thi vào một trường đại học tốt, mọi người đều đang liều mạng ôn thi.
Người ta thường nói gần mực thì đen, gần đèn thì chói mắt, mỗi người đều sẽ chịu ảnh hưởng từ hoàn cảnh xung quanh, đến cả Đường Kim là loại học sinh không bao giờ biết chữ học viết như thế nào khi thấy mọi người trong trường đều cắm đầu vào học, hắn cũng bắt đầu học, lúc này hắn đang nằm trên đỉnh Ninh Sơn, lôi điện thoại ra học tiếng Anh.
Tối qua vừa được nếm thử thịt tiên nữ, sáng nay vừa mới sớm ra Kiều An An đã tới bệnh viện, Đường Kim không còn việc gì làm nên lại nhớ tới giáo trình tiếng Anh mà Judy chuẩn bị cho mình, thế là vừa ăn sáng xong hắn đã lên núi học tiếng anh, hôm qua đoạn video đó hắn còn chưa có xem xong.
-Judy nhất định là cố ý. – nửa tiếng đồng hồ sau, Đường Kim đã bị Judy trong clip kia khơi lên dục hỏa trong lòng, hắn rất muốn tìm nàng đè ra làm một shot nhưng vừa nghĩ tới phong hiểm kia đè nàng ra hắn chỉ có thể tạm nhịn xuống ý định này, tắt video đi, Đường Kim lắc mình tới phòng làm việc của Diệp Tử Vận, lúc này hắn cần Diệp Tử Vận làm bình cứu hỏa cho hắn….
Bạn cần đăng nhập để bình luận