Vợ Ta Là Hoa Hậu Giảng Đường

Chương 949: Nguy cơ của Vân Môn.

Tuy rằng tổng nhân số trong Tiên Môn không nhiều nhưng lại có không ít môn phái, rất nhiều môn phái chỉ có vài chục thậm chí vài người, nếu những môn phái này bị diệt môn kì thực cũng chưa chắc đã tạo thành sóng gió lớn trong Tiên Môn, đừng nhìn người trong Tiên Môn ai ai cũng cao cao tại thượng, nhưng muốn tồn tại được trong Tiên Môn kì thực còn khó hơn cả ở thế tục
Tiên Môn tuy rằng có trưởng lão hội, có quy tắc, nhưng rất nhiều quy tắc kì thực chỉ dùng để làm cảnh mà thôi, suy cho cùng vẫn là mạnh được yếu thua, cường giả vi tôn là đạo lí vĩnh tồn, một vài môn phái không có chỗ dựa bị người ta diệt môn cũng sẽ không có ai quan tâm.
Giống như Độc tông bị Đường Kim diệt môn, sự kiện ấy cũng chẳng thể tạo ra sóng gió gì lớn ở trong Tiên Môn, rất nhiều người càng là cầu còn không được, một môn phái chuyên môn dùng độc trong Tiên Môn không được hoan nghênh chút nào.
Đương nhiên đám người này cũng không thể ngờ được rằng Độc tông vừa bị diệt thì lại mọc lên một Đường Môn, Đường Môn này cũng lấy dùng độc làm chủ đạo, hơn nữa Đường Môn lại hơn xa Độc tông về độ húng, diệt môn cả Độc tông xong còn diệt môn cả Cửu Hoa Sơn.
Cửu Hoa Sơn không phải là một môn phái bất nhập lưu, đó là một trong Tiên Môn cửu phái a! đối với người bình thường ở trong Tiên Môn thì Cửu Hoa Sơn giống như là thánh địa, tuy rằng không so được với Thiên Đạo Môn nhưng cách biệt cũng không xa.Nhưng việc Cửu Hoa Sơn bị diệt môn kèm them một chuỗi ảnh hưởng to lớn thật ra lại không liên quan gì mấy tới Đường Môn, mà là vấn đề về danh ngạch vào trong trưởng lão hội.
Trưởng lão hội trước giờ đều do 9 đại môn phái trông giữ, người có tư cách vào trưởng lão hội cũng chỉ có người của cửu đại môn phái mà thôi, hiện tại Cửu Hoa Sơn đã không còn, cũng chính là nói một cái ghế của trưởng lão hội vẫn còn đó,điều này cũng có nghĩa là những môn phái khác đều sẽ có cơ hội chiếm được vị trí đó, trở thành một trong cửu đại môn phái mới.
Trở thành Tiên Môn cửu phái, gia nhập trưởng lão hội đối với tất cả những môn phái khác trong Tiên Môn đều là một loại dụ hoặc không thể khước từ, địa vị của cửu đại môn phái so với những môn phái bình thường khác càng là cách biệt như trời với đất. Cứ như thế cả Tiên Môn đều vì việc này mà chấn động, đặc biệt là những môn phái trung đẳng càng là bắt đầu điên cuồng thôn tính những môn phái nhỏ hơn, ý đồ tăng cường thực lực của bản thân, trở thành một trong Tiên Môn cửu phái.
Bất quá người của Cửu Hoa Sơn cũng không phải là đều đã chết hết, lúc trước có một trưởng lão là Hoa Thiên Dưỡng thường chú tại trưởng lão hội, lúc này hắn đang nỗ lực bảo tồn địa vị của Cửu Hoa Sơn, một mặt hắn hiệu triệu tất cả những đệ tử may mắn còn sống sót, mặt khác hắn bất đầu tính đến việc thôn tính những môn phái khác. Kể từ khi có sự gia nhập của Hoa Thiên Dưỡng , tình hình tranh đoạt trong Tiên Môn càng trở nên điên cuồng hỗn loạn.
Nguy cơ của Vân Môn cũng từ đó mà tới.
Vân Môn nằm trong Vân Vụ sơn mạch, đó là một nơi rất thích hợp cho người tu tiên sinh tồn, thiên địa linh khí ở đây nồng hậu hơn rất nhiều địa phương khác, cũng chính vì nhưng thế trong cả phiến sơn mạch này không chỉ có một mình Vân Môn là môn phái tu tiên, trên thực thế nơi này có những năm môn phái tu tiên cùng tồn tại, ngoài Vân Môn ra thì 3 môn phái khác đều là môn phái nhỏ tương đương với Vân Môn, bất quá bên trong lại còn có một môn phái cỡ trung đẳng khác, đó chính là Thiên Vân Tông.
Trong quá khứ thì Thiên Vân Tông và 4 tiểu môn phái khác trong Vân Vụ sơn mạch đều là nước sông không phạm nước giếng, cùng chung sống hòa bình, nhưng kể từ khi cuộc tranh đoạt vị trí Tiên Môn cửu phái mở màn, Thiên Vân Tông cũng bắt đầu hành động, chỉ trong vòng hơn mười ngày ngắn ngủi, Thiên Vân Tông đã thôn tính ba tiểu môn phái khác trong Vân Vụ sơn mạch, sau đó phát đi thông điệp tối hậu cho Vân Môn.
Trong vòng ba ngày Vân Môn phải ra nhập Thiên Vân Tông, nếu không Thiên Vân Tông sẽ nghiền nát Vân Vụ sơn trang, đất không cỏ mọc, gà chó không lưu.
Thông điệp cuối cùng này được gửi tới từ lúc mười hai giờ đêm qua, hiện tại đã là mười hai giờ trưa, thời gian còn chưa có quá mười hai tiếng đồng hồ, theo lí mà nói Vân Môn vẫn còn rất nhiều thời gian, nhưng vấn đề là trên đời này lúc nào kế hoạch cũng không theo kịp biến cố.
Đang lúc mọi người của Vân Môn bắt đầu đợi Đường Kim tới thì lại có một đám người khác gióng chống khua chiêng chạy tới Vân Vụ sơn trang.
-Đỗ Trung Thiên, ngươi muốn làm gì? – bên trong sơn trang, mọi người của Vân Môn đi ra nghênh tới, nam tử dẫn đầu trầm giọng quát.
Trung niên nam tử này tướng mạo anh tuấn bất phàm, chính là môn chủ Vân Môn, phụ thân của Vân Vũ Tuyết, Vân Hạo.
Đám người vừa xông vào bên trong, người dẫn đầu là một trung niên nam tử dáng người cao lớn uy mãnh, chỉ là trên khuôn mặt lại có một chiếc mũi ưng cộng với ánh mắt hung ác làm người ta rất không thoải mái.
Phía sau hắn là ba nam thanh niên tướng mạo khá giống nhau.
Ngoài bốn người này ra còn có hai nam tử khoảng ngoài 30, mặt không biểu tình, thực lực nhìn rất bất phàm đứng phía sau.
Bốn người ở phía đối diện này cả Vân Môn không ai là không biết, kẻ dẫn đầu Đỗ Trung Thiên chính là môn chủ Đỗ Môn, bất quá mấy ngày trước bọn chúng vừa gia nhập Thiên Vân Tông cho nên hiện tại đã là người của Thiên Vân Tông.
Còn 3 thanh niên phía sau lưng Đỗ Trung Thiên tất nhiên là ba đứa con trai của hắn, Đỗ Đông, Đỗ Nam, Đỗ Tây.
Trên thực tế thì Đỗ Trung Thiên vẫn còn một đứa con trai khác tên là Đỗ Bắc, nhưng hai năm trước Đỗ Bắc có ý đồ làm nhục nữ đệ tử của Vân Môn nên bị Vân Vũ Tuyết xử tử tại chỗ, sau đó thì hai môn phái đã kết thành thù hận.
Lúc Vân Vũ Tuyết còn ở trong Vân Môn, Đỗ Môn tất nhiên là không dám tới báo thù, nhưng bây giờ bọn chúng đã cảm giác được cơ hội đang tới.
-Vân Hạo, hai vị này là hộ pháp của Thiên Vân Tông, đây là Tam hộ pháp, đây là Tứ hộ pháp, bọn họ muốn ở lại Vân Môn các người mấy ngày, ta nghĩ chắc các người không có ý kiến chứ? – Đỗ Trung Thiên không nhanh không chậm giới thiệu thân phận của hai nam tử phía sau, hiển nhiên hắn muốn mượn danh nghĩa của Thiên Vân Tông để trấn áp Vân Môn.
-hộ pháp của Thiên Vân Tông muốn tới bổn môn làm khách tất nhiên là không thành vấn đề. – Vân Hạo cố nhịn xuống bất mãn trong lòng, quay đầu về phía hai nam tử kia:
-Hai vị hộ pháp, mời vào.
Hai tên gọi là hộ pháp kia không nói một lời, bước thẳng vào trong, cha con Đỗ Trung Thiên cũng theo sát phía sau, nghênh nganh khệnh khạng đi vào trong đại sảnh của Vân Môn, ngồi xuống bên cạnh hai vị hộ pháp.
-Đưa trà lên cho hai vị hộ pháp. – Vân Hạo phân phó một tiếng, lập tức có người dâng trà lên, còn về cha con Đỗ Trung Thiên thì dường như đã bị lãng quên.
-Vân Hạo, xem ra ngươi không hoan nghênh người của Thiên Vân Tông chúng ta. – Đỗ Trung Thiên giở giọng nói.
-Đỗ Trung Thiên, Vân Môn chúng ta chỉ là không hoan nghênh ngươi mà thôi. – Vân Hạo hừ lạnh một tiếng:
-Còn về hai vị hộ pháp chúng ta tất nhiên là sẽ thịnh tình khoản đãi, không cần ngươi phải lo.
Đúng vào lúc này tam hộ pháp đột nhiên lên tiếng, trầm giọng nói:
-Vân Môn chủ, Đỗ Trung Thiên hiện tại đã là đệ tử của Thiên Vân Tông, ngươi không hoan nghênh hắn chính là không hoan nghênh chúng ta, hi vọng ngươi hiểu rõ điểm này.
-Ta hộ pháp nói phải, mong tam hộ pháp lượng thứ. – Vân Hạo có nhịn xuống nộ khí, sau đó vẫy tay một cái:
-Đưa trà lên.
-Trà thì không cần nữa. – Đỗ Đông đột nhiên lên tiếng:
-Đưa Vân Thải, Vân Hà ra đây!
Bạn cần đăng nhập để bình luận