Vợ Ta Là Hoa Hậu Giảng Đường

Chương 950: Nàng chỉ có thể bồi tiếp ta

-Vân Thải, Vân Hà?
Nghe thấy hai cái tên này, mọi người Vân Môn sắc mặt đều khẽ biến, bởi vì ai ai cũng biết hai nàng chính là hai người hai năm trước suýt chút nữa đã bị Đỗ Bắc làm nhục, hiện tại Đỗ Đông nhắc tới hai nàng rõ ràng là muốn gây chuyện mà.
-Thật ngại quá Vân Thải Vân Hà đều không có trong môn. – Vân Hạo tuy rằng rất tức giận nhưng vẫn cố nhịn xuống, bởi vì hắn biết hiện tại mình cần phải tận lực kéo dài thời gian.
-Không có trong môn? – Đỗ Đông hừ lạnh một tiếng:
-Vân Môn chủ, ông coi ta là kẻ ngốc hả? chỉ là hai nha hoàn mà thôi, ông không nỡ đưa chúng ra bồi tiếp hai vị hộ pháp sao? Các người rõ ràng là không đặt Thiên Vân Tông chúng ta ở trong mắt mà.
-Đỗ Đông, hình như đây chỉ là ý của ngươi, không đại biểu ý của hai vị hộ pháp! – Vân Hạo hừ lạnh:
-Hơn nữa Vân Thải Vân Hà các nàng không phải là nha hoàn mà đều là đệ tử bổn môn.
-Vân Môn chủ, Đỗ Đông cũng là đệ tử của Thiên Vân Tông, lời của hắn tất nhiên cũng là ý của Thiên Vân Tông ta. – vị tam hộ pháp kia lại lên tiếng, thanh âm vẫn âm trầm:
-Còn về Vân Thải và Vân Hà thì là nha hoàn cũng được, là đệ tử cũng được, có thể được phục thị đệ tử Thiên Vân Tông ta lẽ nào không phải là vinh hạnh của các nàng sao?
Lời này vừa nói ra cả Vân Môn lập tức trở nên ồn ào, người nào người nấy đều lộ rõ vẻ phẫn nộ trên mặt, lúc này cho dù là kẻ ngốc cũng minh bạch, kẻ gọi là tam hộ pháp của Thiên Vân Tông kia rõ ràng là tới để gây phiền toái cho Vân Môn, hơn nữa còn là chỗ dựa của mấy tên vương bát đản Đỗ tông kia.
-Tam hộ pháp, quý tông Cố tông chủ cho chúng ta thời gian ba ngày, hiện tại mới là ngày đầu tiên, ông làm như vậy hình như là đang làm trái với ý nguyện của Cố tông chủ thì phải? – Vân Hạo hít một hơi thật sâu, chậm rãi nói.
-Cho dù ta có diệt môn Vân Môn các người, tông chủ cũng sẽ không làm gì ta hết. – tam hộ pháp cười lạnh:
-Trong mắt của tông chủ, cả Vân Môn các người đều không quan trọng bằng một mình ta.
-Nếu như đại tiểu thư của chúng ta trở về, nàng nhất định sẽ không tha cho các ngươi. – có một đệ tử Vân Môn cuối cùng cũng không nhịn nổi nữa mà hô lên.
Tam hộ pháp đột nhiên vỗ ra một đạo trưởng phong, đệ tử Vân Môn kia lập tức phun máu bay ngược ra ngoài.
-Ta ngược lại rất muốn gặp đại tiểu thư nhà các ngươi, nghe nói nàng là Vân Môn đệ nhất mỹ nhân, xinh đẹp hơn hai nha hoàn kia vô số lần. – tam hộ pháp cười nhạt một tiếng, quay đầu nhìn Đỗ Đông:
-Có phải không hả?
-Tam hộ pháp, đúng là như thế, vị Vân đại tiểu thư kia chính là một đại mỹ nhân chân chính, trong Tiên Môn cũng được xếp vào hàng tiên tử. – Đỗ Đông lập tức nịnh nọt đáp.
-Vân Môn chủ, nếu mọi người đã xé rách da mặt thì ta cũng lười vòng vo tam quốc, hiện tại ông lập tức giao hai nha đầu kia ra hay để ta động thủ diệt môn cả Vân Môn các người? – tam hộ pháp nhìn Vân Hạo, lạnh lùng nói.
Cả Vân Môn chìm vào im lặng, Vân Hạo phẫn nộ không thôi nhưng cũng không thể làm gì hơn, cả Vân Môn ngoài Vân Vũ Tuyết ra thì bao gồm cả môn chủ là hắn tu vi đều thấp đến đáng thương, cho dù là hắn thì cũng mới chỉ miễn cưỡng tiến vào Trúc cơ kì mà thôi, trước mặt cao thủ của ThiênVân Tông, hắn quả thực không chịu nổi một kích.
-Sư phụ, để chúng ta bồi tiếp hắn đi. – một thanh âm đột nhiên truyền tới,theo thanh âm đó, hai thiếu nữ lần lượt xuất hiện trong đại sảnh.
Hai thiếu nữ vừa xuất hiện đã làm cho cả đại sảnh sáng sủa lên không ít, dung mạo của các nàng quả thật là xinh đẹp.
-Vân Thải, Vân Hà, mau trở về.- Vân Hạo sắc mặt đại biến, trầm giọng quát.
-Qủa nhiên là mỹ nữ! – tam hộ pháp cười lạnh một tiếng, duỗi tay một cái, hai thiếu nữ kia liền không tự chủ được bay về phía hắn.
Vân Hạo cuối cùng cũng không nhịn nhục nữa mà quát lớn một tiếng, một chưởng đánh về phía tam hộ pháp.
Mắt thấy chiến đấu sắp nổ ra, tiếp theo là một trận đồ sát không thể tránh khỏi, nhưng đúng vào lúc này một thanh mâ phi thường động nhân đột nhiên vang lên trong đại sảnh:
Dừng tay.
Đinh đinh đang đang…
Một trận âm thanh vui tai vang lên, trong đại sảnh đột nhiên xuất hiện một nữ tử, mà nữ tử này vừa xuất hiện lập tức đã khiến cho Vân Thải và Vân Hà trở nên thất sắc ảm đạm, trong khoảnh khắc ấy tam hộ pháp không kìm được thu về lực đạo của mình,động tác của Vân Hạo cũng bị đình chỉ, Vân Thải và Vân Hà lập tức đứng vững thân thể, lùi về phía sau Vân Hạo.
Mấy chục cặp mắt cùng rơi vào người nữ tử kia, lúc này tất cả mọi người ở đây mới hiểu được cái gì gọi là phong hoa tuyệt đại, xinh đẹp tuyệt trần, dung mạo kia, dáng người kia đều phải xưng là hoàn hảo không tì vết.
Đến cả những người trong Vân Môn lúc này đều không thể không thừa nhận, luận về dung mạo thì vị nữ tử tuyệt sắc này còn xuất sắc hơn cả đại tiểu thư Vân Vũ Tuyết.
-Các người muốn nữ nhân sao? – ngữ khí của nữ tử tuyệt sắc kia rất bình thản, bộ dáng không vui không buồn:
-Không bằng hãy để ta bồi tiếp các ngươi đi!
Vừa dứt lời thì 6 phiến ngọc liền bắn ra từ trên người nàng, bay thẳng về phía bốn cha con Đỗ Trung Thiên và hai vị hộ pháp của Thiên Vân Tông, tốc độ nhanh đến cực điểm.
6 người này vốn đang bị mỹ mạo tuyệt sắc của nữ tử kia làm cho ngây ngốc, đặc biệt là tam huynh đệ họ Đỗ càng là bị mê đảo đến thần hồn xuất thể, chỉ là bọn chúng còn chưa kịp hoàn hồn thì đã cảm nhận được sát khí lẫm nhiên ào tới, sau đó bao gồm cả hai tên hộ pháp, 6 người đều phát hiện ra ngọc phiến đã gần ngay trước mắt!
Nhưng mà lúc này bọn chúng muốn phản xạ cũng đã không kịp, ngọc phiến kia không chỉ tốc độ cực nhanh mà còn đem theo một cỗ lực lượng vô cùng mạnh mẽ, đối mặt với hoàn cảnh này cả 6 người chỉ cảm thấy nỗi sợ hãi của tử vong bao trùm lấy mình.
Nhưng chính lúc bọn chúng nghĩ mình nhất định phải chết thì trước mắt chúng bỗng xuất hiện một cánh tay, cánh tay kia đột nhiên túm lấy cả 6 phiến ngọc, nguy cơ của 6 người phút chốc đã bị hóa giải, nhưng cho dù như thế bọn chúng vẫn bị dọa cho mặt tái mét, mồ hô lạnh tuôn ra ròng ròng.
-Ngọc Mỹ Nhân thân ái, sao có thể để nàng bồi tiếp chúng được? – lúc này một thanh âm đột nhiên truyền vào tai mọi người:
-Nàng đã là người của ta, nàng chỉ có thể bồi tiếp ta, còn về đám ngu ngốc này thì không cần phải phiền nàng làm bẩn y phục, để ta xử lí là được rồi!
Theo thanh âm đó, một nam tử nhìn bề ngoài không tới hai mươi tuổi xuất hiện ngay cạnh nữ tử tuyệt sắc lúc nãy, hắn cười hì hì một cái rồi thuận tay ôm lấy vòng eo của nữ tử kia, làm mọi người đều hâm mộ đến mức chỉ muốn hung hăng chốt ngay vào mặt hắn vài quyền.
-Thân ái, trả nàng này! – nam tử kia đem 6 phiến ngọc trả lại mỹ nhân trong lòng, sau đó mới quét mắt nhìn bốn phía:
-Ờ, thuận tiện hỏi một chút, trong các ngươi ai là Vân Thất?
Vân Thất?
Mọi người Vân Môn nhất thời đều nhìn về một phía, nơi đó có một trung niên nam tử đang đứng, hắn tướng mạo bình thường, không hề có gì đặc sắc.
Vân Thất lúc này cũng đang nhìn chằm chằm vào Đường Kim, đầu tiên là có chút nghi hoặc sau đó là đại hỉ, hắn vội vàng đi lên phía trước cúi đầu hành lễ với Đường Kim:
-Vân Thất gặp qua Đường thiếu gia.
-Các người rốt cuộc là ai. – lúc này tên tam hộ pháp kia bỗng trầm giọng quát.
Cùng với lúc đó Vân Hạo cũng đầy mặt kinh hỉ nhìn về phía nam tử vừa xuất hiện kia:
-Ngươi chính là đệ đệ kết nghĩa của Vũ Tuyết, Đường Kim?
Bạn cần đăng nhập để bình luận