Vợ Ta Là Hoa Hậu Giảng Đường

Chương 952: Kết quả không quan trọng, quan trọng là quá trình.

Cố Khuynh Thành hiển nhiên là cảm thấy rất bất ngờ trước câu hỏi của Đường Kim, khuôn mặt anh tuấn của hắn giẽ giật giật vài cái, nhưng rất nhanh đã trở lại bình thường, hắn khẽ cười rồi không nhanh không chậm đáp:
-Đường Môn chủ, tuy tướng mạo của tại hạ có chút giống nữ nhân nhưng tại hạ xác thực là một nam nhân chân chính.
-Nam nhân sao lại tên là Khuynh Thành? Nghe cứ ái ái thế nào ấy. – Đường Kim không cho là đúng, sau đó lại có chút thất vọng nói:
-Thật tiếc là ta còn chưa được gặp qua cú có gai, hôm nay tưởng được gặp một cái, ai ngờ ngươi lại không phải.
Đám người của Vân Môn rất muốn cười, Tống Ngọc Đan cũng không biết phải nói gì cho phải, tên gia hỏa này nói thế chẳng khác gì mắng Cố Khuynh Thành là cú có gai.
Càng làm Tống Ngọc Đan cạn lời là Cố Khuynh Thành vậy mà vẫn nhịn được, ngoài mặt vẫn là tươi cười đối đáp, tựa hồ không hề để ý việc bị Đường Kim đá xoáy.
-Ngọc Mỹ Nhân, nàng muốn đi xem cú có gai không? – Đường Kim quay đầu nhìn Tống Ngọc Đan, cười hì hì hỏi.
-Ta không có sở thích buồn nôn đó. – Tống Ngọc Đan trắng mắt liếc nhìn Đường Kim, ở cùng một chỗ với hắn thì bình thường nàng có điềm đạm đến đâu bây giờ cũng bắt đầu không thể điềm đạm nổi nữa.
-Đúng là đáng tiếc. – Đường Kim lần nữa biểu thị đáng tiếc, hắn nhìn Cố Khuynh Thành rồi nói:
-Vốn định đem ngươi biến thành cú có gai để Ngọc Mỹ Nhân hân thưởng một chút, tiếc là nàng không thích thì thôi vậy.
Cơ mặt Cố Khuynh Thành khẽ giật vài cái, tên vương bát đản này quá là khi dễ người khác.
Chỉ tiếc là không đợi Cố Khuynh Thành lên tiếng, Đường Kim lại nói tiếp:
-Cố nhân yêu, ta thực không hiểu tính khí ngươi thế nào, hay là ngươi tuổi rùa rụt cổ, nếu như có người dám đá xoáy ta như vậy cho dù có đánh không lại hắn ta cũng phải liều mạng với hắn, sao ngươi vẫn chưa liều mạng với ta chứ? Lẽ nào ngươi thích bị người khác nói mình là cú có gai sao?
Lời này vừa nói ra mọi người nhất thời đều minh bạch ý đồ của Đường Kim chính là mắng chửi đá đểu đến lúc Cố Khuynh Thành không thể nhịn được nữa mà ra tay.
Khuôn mặt Cố Khuynh Thành khẽ vặn vẹo vài cái, động tác rõ ràng đến mức mọi người xung quanh đều nhìn rõ:
-Đường Môn chủ, với thân phận của người nếu muốn động thủ thì cần gì phải kích cho ta động thủ trước chứ? – Cố Khuynh Thành vẫn cố miễn cưỡng nặn ra một nụ cười.
-Không có biện pháp, từ trước tới giờ ta vẫn luôn là người lương thiện, ta không thích dùng bạo lực, động thủ trước không phải là tác phong của ta, cho nên Cố nhân yêu, không bằng ngươi giúp ta một cái, động thủ trước đi, ta có thể đảm bảo sau khi ngươi chết sẽ không biến ngươi thành cú có gai đâu. – Đường Kim bày ra một bộ dáng nghiêm túc thương lượng:
-Nếu ngươi động thủ trước ta sẽ cho ngươi toàn thây, nói không chừng còn cho ngươi vào viện bảo tàng làm một cỗ xác ướp khuynh quốc khuynh thành đó.
Xác ướp khuynh quốc khuynh thành.
Cả đám người dùng ánh mắt như nhìn dị nhân nhìn Đường Kim, tên gia hỏa này có sở thích thật là mặn vl.
Tống Ngọc Đan cũng bắt đầu hoài nghi Đường Kim là một kẻ tâm lí biến thái, nếu không lần đầu tiên thấy nàng sao lại không chú ý đến dung mạo của nàng mà chỉ chăm chăm vào kiện ngọc y trên người nàng?
Nụ cười trên mặt Cố Khuynh Thành cứng lại, ngữ khí cũng trở nên mất tự nhiên:
-Đường Môn chủ, giữa chúng ta hình như có chút hiểu lầm…
-Ta và ngươi không có hiểu lầm gì hết. – Đường Kim lập tức ngắt lời Cố Khuynh Thành:
-Hơn nữa cho dù có hiểu lầm thì ta đây cũng là người nói lời giữ lời, ta nói muốn diệt Thiên Vân Tông thì nhất định sẽ diệt Thiên Vân Tông.
Cuối cùng Đường Kim còn cảm khái một câu:
-Con người ta ưu điểm lớn nhất là nói lời giữ lời đó.
-Vậy chàng nói tới đưa sính lễ rước ta về thì sao? – Tống Ngọc Đan đột nhiên chen vào một câu.
Đường Kim khẽ ngẩn ra, nhưng rất nhanh hắn đã kịp phản ứng lại, mặt không đổi sắc nói:
-Ngọc Mỹ Nhân, nàng đừng gấp, không phải là ta vẫn đang đi tìm sính lễ đó sao?
Không đợi Tống Ngọc Đan kịp tiếp lời, Đường Kim nhanh chóng quay sang phía Cố Khuynh Thành:
-Tóm lại là hôm nay ta nhất định phải diệt Thiên Vân Tông các ngươi, bất quá ta vẫn sẽ cho ngươi cơ hội để lựa chọn, các ngươi có thể phản kháng nhưng tất cả những hành động của các ngươi sẽ là bằng chứng trước tòa, à quên, phản kháng thì các ngươi cũng sẽ chết nhưng nếu các ngươi không phản kháng thì ta sẽ cho các ngươi mồ yên mả đẹp.
Mọi người thầm nghĩ như vậy thì khác gì nhau đâu? Kết quả đều là chết.
-Ta biết các ngươi khẳng định sẽ muốn nói kết quả đều giống nhau, nhưng tục ngữ nói kết quả không quan trọng, quan trọng là quá trình… - Đường Kim lại bắt đầu nói đạo lí…
Tống Ngọc Đan không biết phải nói gì hơn, tên gia hỏa này hình như bị mắc bệnh nói nhiều? nếu thực muốn diệt Thiên Vân Tông thì không nhanh dứt khoát động thủ đi, nhiều lời làm chi?
Nếu như Tống Ngọc Đan hỏi Đường Kim như vậy nhất định hắn sẽ trả lời là do rảnh quá không có việc gì làm mà thôi.Bất quá Tống Ngọc Đan không hỏi Đường Kim, ngược lại lúc này Cố Khuynh Thành lại lên tiếng:
-Đường Môn chủ, ngài đã diệt Thiên Vân Tông rồi, không cần phải làm gì thêm nữa.
-Ách. – lần này tới lượt Đường Kim ngẩn ra, hắn qauy đầu hỏi Tống Ngọc Đan:
-Thân ái, ta diệt Thiên Vân Tông lúc nào thế?
-Bắt đầu từ bây giờ Thiên Vân Tông không còn tồn tại nữa, trên dưới 137 người của Thiên Vân Tông sẽ gia nhập Vân Môn, vì thế từ lúc này trở đi Thiên Vân Tông đã chân chính bị diệt vong. – Cố Khuynh Thành không nhanh không chậm nói:
-Đường Môn chủ, nếu đã như vậy thì ngài cũng đã nói lời giữ lời, Thiên Vân Tông xác thực đã bị diệt.
-A? – mọi người Vân Môn liền một trận ồn ào, Thiên Vân Tông cư nhiên muốn quy thuận Vân Môn? Việc này thật là kì lại, Thiên Vân Tông rõ ràng là một môn phái trung đẳng, Vân Môn chẳng qua chỉ là một môn phái nhỏ mà thôi.
-Đường Kim trừng mắt nhìn Cố Khuynh Thành, tên tiểu tử này thật là có phách lực, đại thủ bút như thế cũng làm ra được!
-Đường Môn chủ, nàng không cần phải lo lắng vấn đề chúng ta không thành tâm quy thuận, cho dù hiện tại thực lực của Vân Môn chưa mạnh nhưng chỉ cần Vân tiên tử vẫn còn trên đời, hơn nữa Vân Môn lại có tầng quan hệ này với ngài, ta tin rằng một ngày không xa Vân Môn sẽ thu hút vô số môn phái tới đầu quân kết thành minh hữu, nói không chừng còn có thể trở thành một trong Tiên Môn cửu phái. – Cố Khuynh Thành vô cùng trấn định:
-Càng hơn nữa, có Tống tiên tử của Thiên Đạo Môn làm chứng, ta tin Vân Hạo môn chủ cũng sẽ yên tâm.
Tống tiên tử của Thiên Đạo Môn, mấy từ này vừa nói ra thì mọi người đều kinh ngạc nhìn Tống Ngọc Đan, hiển nhiên đến bây giờ bọn họ mới biết mỹ nữ tuyệt trần này cư nhiên lại có thân phận bất phàm như vậy.
-Cố nhân yêu, ngươi ngược lại rất thông minh đó. – Đường Kim cuối cùng cũng lên tiếng:
-Được rồi, nếu như ngươi đã thành tâm gia nhập Vân Môn như vậy thì ta sẽ tạm thời thay Vũ Tuyết tỷ tỷ đáp ứng ngươi, bất quá chỉ là tạm thời thôi, đợi Vũ Tuyết tỷ tỷ trở vê nếu như nàng không chịu thu nhận ngươi thì các ngươi sẽ quy cho nàng xử trí.
Một viên thuốc đột nhiên xuất hiện trên tay của Đường Kim, búng tay một cái, viên thuốc bay thẳng về hướng Cố Khuynh Thành:
-Cố nhân yêu, mau ăn viên thuốc độc này đi!
Bạn cần đăng nhập để bình luận