Vợ Ta Là Hoa Hậu Giảng Đường

chương 959: Ta muốn ăn kem của nàng

-Thân ái, ta từng đáp ứng nàng rất nhiều chuyện, nàng đang nói là chuyện nào nhỉ? – Đường Kim hỏi lại.
-Chàng đáp ứng ta, muốn đưa ta đi du lịch vòng quanh thế giới. – Hàn Tuyết Nhu dựa vào người Đường Kim, ánh mắt xinh đẹp đầy mong đợi nhìn hắn:
-Chàng nói nếu có thời gian sẽ đưa ta đi khắp những nơi nổi tiếng trên thế giới, hiện tại có thời gian rồi, chúng ta đi du lịch có được không hả?
-Được chứ, nàng muốn đi đâu? – Đường Kim đáp không cần nghĩ.
-Để ta nghĩ xem, trước ngày 25 sẽ có điểm thi và điểm chuẩn, đến lúc đó chúng ta phải điền nguyện vọng, tối hôm đó còn có cả đại lễ tốt nghiệp với dạ hội, cũng chính là nói chúng ta chỉ có thời gian nửa tháng, ừm , nửa tháng cũng không tới được nhiều nơi. – Hàn Tuyết Nhu giống như là tự lẩm bẩm một mình, sau đó đột nhiên đề cao thanh âm:
-Phải rồi, ta có ý này, trong nửa tháng đó chúng ta sẽ đi chơi trong tỉnh thôi, tự mình lái xe đi giống như những cặp đôi bình thường, chàng thấy có được không?
-Chỉ cần nàng thích là được. – Đường Kim vẫn đáp ứng rất sảng khoái.
-Thế thì cứ quyết định như vậy đi, ngày mai chúng ta xuất phát! – Hàn Tuyết Nhu tỏ ra phi thường hưng phấn.
-Được, không vấn đề. – Đường Kim đổi sang chủ đề khác:
-Thân ái, ngày mai chúng ta phải đi du lịch rồi, tối nay có phải là nên nghỉ ngơi sớm một chút không?
-Ta mới không cần , chúng ta vào công viên đi dạo trước đi. – Hàn Tuyết Nhu trắng mắt nhìn Đường Kim một cái:
-Đại sắc lang, lúc nào cũng nghĩ tới chuyện đó, ta cứ không chiều chàng đó.
-Nam nhân đúng là số khổ a. – Đường Kim mặt như quả mướp đắng.
-Chàng còn dám kêu khổ sao, cẩn thận mọi người dùng nước bọt dìm chết đó. – Hàn Tuyết Nhu yêu kiều hừ một tiếng, tên gia hỏa này sung sướng vậy mà còn than khổ thì những người khác phải sống sao?
-Thân ái, ta nghĩ tương đối dùng nước bột để dìm chết ta tỷ lệ thành công còn không cao bằng để ta chét tại một nơi khác. – Đường Kim cười hì hì nói.
-Nơi nào. – tuy rằng Hàn Tuyết Nhu biết Đường Kim không có ý tốt nhưng nàng vẫn có chút hiếu kì.
-Thân ái, nàng có thể dùng vòng ngực bao la của mình để dung nạp ta, sau đó để ta chết ngạt trong đó mà. – Đường Kim nghiêm trang nói.
-Hừm, ta thà để chàng chết thèm còn hơn. – Hàn Tuyết Nhu hờn dỗi nói.
Hai người vừa đi vừa nói chuyện, đợi lúc bọn họ tới công viên Ninh Sơn thì đã là 5 giờ chiều, hiện tại nhiệt độ bên ngoài khá cao, trong công viên chẳng có mấy người, ngược lại là buổi tối sẽ có rất nhiều người tới đây hóng mát.
Đi vào bên trong khoảng một trăm mét có một quầy bán đồ lạnh, Hàn Tuyết Nhu kéo Đường Kim tới đó:
-Ta muốn ăn kem, chàng muốn ăn không?
-Thân ái, ta muốn ăn kem của nàng cơ. – Đường Kim cười thâm ý nói.
-Hừ, không cho chàng ăn. – Hàn Tuyết Nhu cười vũ mị một cái rồi đi tới trước quầy hàng:
-Bán cho ta một chiếc kem.
Mua kem xong Hàn Tuyết Nhu đang ăn một mình thì đột nhiên phát hiện phía không xa có một tiểu nữ hài đang thèm thuồng nhìn chiếc kem trên tay mình.
Tiểu nữ hài nhìn bề ngoài chỉ khoảng 7 8 tuổi, mặc một bộ váy hoa rẻ tiền, thân váy hơi lem luốc nhàu nhĩ, mặt nàng cũng lấm lem bẩn bụi giống như vừa chui lên từ đống bùn, bé gái đi chân đất, phần chân không được váy che đi còn mờ mờ nhìn thấy có vết thương.
-Tiểu muội muội, muốn ăn kem không? – Hàn Tuyết Nhu cười hiền hòa với tiểu nữ hài.
Tiểu nữ hài không lên tiếng, chỉ liều mạng gật đầu.
-Bán cho ta thêm một cái nữa. – Hàn Tuyết Nhu mua thêm một cái kem rồi đưa cho tiểu nữ hài:
-Này, tỷ tỷ mời muội ăn.
Tiểu nữ hài vội vàng chạy lại lấy chiếc kem trên tay Hàn Tuyết Nhu rồi mút lấy mút mút để một cái sau đó liền quay người rời đi, giống như sợ bị Hàn Tuyết Nhu đòi lại, hoặc là sợ bị người khác cướp mất.
Hàn Tuyết Nhu cảm giác có chút buồn cười nhưng cũng có chút vô nại, bất quá nàng không nói gì, chỉ quay đầu nhìn Đường Kim cười quyến rũ:
-Chàng thực không muốn ăn kem sao?
-Ăn chứ, thân ái, nàng muốn cho ta ăn của nàng sao? – Đường Kim nghiêm trang nói, vừa nói vừa nhìn ngực Hàn Tuyết Nhu không chớp mắt.
-Cho chàng ăn kem của ta. – Hàn Tuyết Nhu khẽ hừ một tiếng rồi cầm chiếc kem nàng vừa ăn dở đút ngay vào miệng Đường Kim.
Đường Kim vậy mà thực sự cắn một miếng, sao đó mới làm bộ như không nói:
-Ừm, thân ái, tuy rằng cái này mùi vị cũng kha khá nhưng không có ngon bằng chỗ đó của nàng đâu.
-Sắc lang, không thèm để ý đến chàng nữa! – Hàn Tuyết Nhu hờn dỗi nói rồi cầm chiếc kem chạy về phía trước.
-Thân ái, đợi ta với. – Đường Kim lập tức đuổi theo.
Hai người cứ vòng quanh công viên chơi trò đuổi bắt như thế, tựa hồ không hề để ý bên trong còn có những người khác, ngẫu nhiên còn tự nhiên ôm hôn một cái làm không ít người phải lắc đầu cảm thán, giới trẻ ngày nay thật là dễ dãi.
Đang lúc hai người chơi đùa vui vẻ thì phái không sau bỗng truyền tới một tiếng mắng của nữ nhân, đồng thời còn có tiếng trẻ con khóc, Hàn Tuyết Nhu vô thức nhìn về phía kia một cái, động tác của nàng nhất thời dừng lại.
-Hình như là bé gái vừa rồi khóc thì phải. – Hàn Tuyết Nhu nói với Đường Kim, rồi mới kéo tay hắn:
-Chúng ta đến đó xem có chuyện gì đi.
Phía xa mấy trăm mét, một thiếu phụ khoảng ba mười tuổi đang cầm một chiếc roi đánh tiểu nữ hài, vừa đánh vừa mắng:
-Nha đầu thối, ngươi dám ăn trộm tiền,ta đánh chết ngươi, đánh chết nha đầu vô dụng ngươi….
Chiếc roi kia tuy không lớn nhưng đánh trên người tiểu nữ hài làm cho cô bé khóc òa lên, thiếu phụ kia tựa hồ không chút mềm lòng, nhìn tình hình và lực đạo của ả dùng thì giống như hận không thể đánh chết tiểu nữ hài.
-Mau dừng tay, sao lại đánh tiểu hài tử?
-Thật là thiếu đạo đức, cho dù đứa bé có làm gì sai thì cũng không được đánh nói.
-Vị đại tỉ kia, đừng đánh nữa, đánh nữa sẽ đánh chết cháu bé mất.

Một vài người trong công viên nghe được động tĩnh cũng vây tới khuyên can, có vài người còn chỉ trích thiếu phụ, chỉ tiếc là thiếu phụ hoàn toàn làm như không thấy, vẫn tiếp tục đánh tiểu nữ hài:
-Nha đầu chết tiệt, nói mau, sau này còn dám trộm tiền không?
-Ta không có… - tiểu nữ hài vừa khóc vừa mếu máo.
-Ngươi còn không nhận? ngươi không ăn trộm thì tiền đâu mà mua kem? Ta đánh chết ngươi! - thiếu phụ kia càng dùng sức mạnh hơn, chân tiểu nữ hài lập tức bị đánh cho muốn tóe máu.
Nghe được hai từ mua kem mọi người mới phát hiện trên tay tiểu nữ tử đang nắm chặt chiếc kem còn đang ăn dở, cho dù là bị đánh cũng không nỡ buông tay.
Tất cả mọi người xung quanh đều cảm thấy một trận chua sót trong lòng, hài tử chỉ muốn ăn cái kem mà thôi, có cần phải đánh nó như vậy không?
-Này, ngươi đã đánh đủ chưa? – một cánh tay duỗi ra đem chiếc roi của thiếu phụ đoạt lấy, chính là Hàn Tuyết Nhu đã kịp thời chạy tới:
-Có người đánh hài tử như ngươi sao? Có phải ngươi muốn đánh chết em nhỏ này? Còn nữa, chiếc kem trên tay em ấy là ta mua đó!
Bạn cần đăng nhập để bình luận