Vợ Ta Là Hoa Hậu Giảng Đường

Chương 961: Ngươi nhảy lầu ngươi là lão đại.

Bốn phía một phen tĩnh lặng, mọi người đều trừng mắt há miệng nhìn Đường Kim, tên gia hỏa này thật là thần kinh, người ta khó khăn lắm mới một lần nhảy lầu không chết, bây giờ lại còn định xúi người ta nhảy lần nữa?
Vương Thành Công nhìn Đường Kim, nhất thời có chút mơ mơ hồ hồ, tại sao mình vẫn chưa chết?
-Aiz.. đừng ngẩn ra đó nữa, đừng lãng phí thời gian, muốn nhảy thì nhảy cmn đi, mọi người đang đợi xem ngươi biểu diễn đó. – Đường Kim thúc giục nói.
-Đường Kim, em… - Tô Vân Phi nhịn không được nữa, nàng gọi tên gia hỏa này tới đây để cứu người chứ không phải để làm loạn.
-Nhảy thì nhảy, sợ đếu gì! – Vương Thành Công dường như thật bị Đường Kim khích tướng, hắn từ dưới đất bò dậy lại tiếp tục leo lên trên lầu.
-Mau ngăn cậu ta lại. – Tô Vân Phi vội vàng hô lớn, vài nam sinh cũng vội vã chạy lại muốn ngăn Vương Thành Công.
-Ê, không ai được ngăn hắn hết, nếu không ta sẽ cho các người nhảy lầu cùng hắn đấy. – Đường Kim hời hợt nói.
Nghe được câu nói này mấy nam sinh vốn định ngăn Vương Thành Công kia đều vô thức dừng bước lại, lời của người khác bọn họ có thể không nghe nhưng con hàng Đường Kim này không biết nói đùa bao giờ cả.
Cả đám kí giả thì có chút khó hiểu, tên gia hỏa này rốt cuộc là ai, lời của hắn còn có tác dụng hơn cả giáo viên?
-Đường Kim, em rốt cuộc muốn làm gì? – Tô Vân Phi có chút lo lắng nhỏ giọng hỏi.
-Tô lão sư, lẽ nào cô không biết nhân loại chính là động vật phức tạp nhất thế giới? việc gì chưa thử qua lúc nào cũng muốn thử một chút, có những việc sau khi nếm thử rồi thì muốn dừng lại cũng không được, ví dụ như loại hoạt động thể dục nào đó mà cả nam nhân và nữ nhân đều thích ý, Tô lão sư cô hiểu chứ? – Đường Kim cười hì hì nói, vừa nói vừa quét mắt khắp người Tô Vân Phi.
-Nói trọng điểm. – Tô Vân Phi có chút bất đắc dĩ, nàng bắt đầu hối hận việc gọi Đường Kim tới tiếp cứu.
-Tô lão sư, trọng điểm là có những việc thử qua vài lần sẽ không muốn thử nữa, ví dụ như nhảy lầu, thông thường mà nói thử qua một lần sẽ không dám thử nữa. – Đường Kim nghiêm trang nói sau đó mới ngẩng đầu nhìn lên trên lẩm bẩm:P
-Ờ, giống như Vương Thành Công kia nhảy một lần rồi còn muốn nhảy nữa thì thuộc loại hơi dị một tí.
Đang nói thì Vương Thành Công đã leo lên tới tầng thượng, ngồi tại chính vị trí lúc trước hắn nhảy, chỉ là lần này hắn không nhảy ngay mà có chút do dự.
-Êi, Vương Thành Công, lần này ngươi mà nhảy xuống nhất định sẽ chết đó, ta hỏi ngươi một chuyện, đi học là việc buồn chán như vậy mà ngươi còn kiên trì được suốt ba năm, bây giờ khó khăn lắm mới tốt nghiệp, ngươi nên tìm một nữ nhân đi nhà nghỉ ăn mừng một chút, tại sao phải nhảy lầu chứ? Loại việc não tàn như vậy ngươi cũng làm ra được sao? – Đường Kim lại bắt đầu hô lên.
Cả đám người đều đồng tình sâu sắc với quan điểm này, Đường Kim nói chuẩn cmn luôn, khó khăn lắm mới vượt qua hết 3 năm cấp 3, cuộc đời tươi đẹp chốn đại học đang rộng mở phía trước, nói thế nào thì bây giờ cũng nên đi ăn mừng một chút chứ không phải là nhảy lầu tự vẫn.
-Môn tiếng Anh của ta xịt cmnr. – Vương Thành Công cuối cùng cũng lên tiếng:
-Ta không phải là ngươi, ta cũng tìm không ra mỹ nữ nguyện ý cùng ta đi thuê phòng.
-Tiếng Anh đơn giản như thế mà ngươi còn làm không được sao? – Đường Kim ngạc nhiên nói:
-Vậy được, ta không khuyên ngươi nữa đâu, nhảy đi!
-Khụ khụ… - vô số người đều cùng sặc sụa, suýt nữa thì bị Đường Kim trọc cho mắc cười chết, thật là vl, con hàng này cũng có ngày dám mở miệng ra nói tiếng Anh đơn giản?
Mịa nó, một tên gia hỏa trường kì ăn trứng môn tiếng Anh mà dám lớn tiếng phát ngôn như vậy? thế giới đảo lộn hết rồi sao?
Đến cả Tô Vân Phi cũng có chút dở khóc dở cười, nàng nhịn không được hỏi Đường Kim:
-Đường Kim, em thấy đề thi tiếng Anh lần này rất đơn giản sạo?
Thấy Tô Vân Phi hỏi như vậy mọi người đều quay mặt nhìn Đường Kim, chờ đợi câu trả lời của hắn, đến cả Vương Thành Công đang ở trên lầu cũng nghiêm túc lắng nghe, nữ kí giả lúc trước phỏng vấn Đường Kim càng là trực tiếp chĩa thẳng máy quay phim về phía hắn.
-Đúng là khá đơn giản, ta nghĩ ta hoàn toàn có thể đủ điểm đạt. – Đường Kim dõng dạc nói.
-Cái đệch, là thật sao?
-Đến Đường Kim cũng thi qua được?
-Thật đơn giản như vậy?
-Sao ta cứ thấy nó khó vl ấy nhỉ…
-Nhưng đến Đường Kim còn thi đạt được thì có khó không?

Một đám người phân phân nghị luận, đến Tô Vân Phi cũng cảm thấy khó tin, nàng nhìn Đường Kim nói:
-Em thực sự có thể đủ điểm đạt?
-Tô lão sư, không bằng chúng ta cá cược một phen đi? Cược xem điểm tiếng Anh của ta có đủ đạt hay không? Thế nào hả? – Đường Kim cười xán lạn nói.
-Cược, mau cược với hắn!-Tô lão sư, người nhất định sẽ thắng!
-Tô lão sư chúng ta ủng hộ cô!
… Cả đám học sinh hưng phấn hò reo, Tô lão sư nhất thời cưỡi hổ khó xuống, chỉ đành hỏi theo:
-Em muốn cược cái gì?
-Tô lão sư, mấy năm nay cô vì muốn ta học tốt tiếng Anh có thể nói là đã tận tâm tận lực, hao tổn tâm tủ chỉ thiếu chút lấy thân báo đáp… -Đường Kim bắt đầu tổ lái.
-Ngừng! – Tô Vân Phi tức gần chết:
-Em nói linh tinh gì đó?
-Khụ khụ.. tóm lại là cô vì muốn cho ta học tiếng Anh đã phải lao tâm khổ tứ rất nhiều, nếu như ta không thi qua được thì sao còn mặt mũi gặp cô nữa, từ này về sau ta sẽ không xuất hiện trước mặt cô nữa, cứ coi như là một loại trừng phạt đối với ta đi. – Đường Kim nghiêm trang nói.
-Đáp ứng hắn, mau đáp ứng hắn. – cả đám người lại đồng thanh hò reo, đây quả là một chuyện tốt, tên vương bát đản này từ này về sau sẽ không được gặp mỹ nữ lão sư nữa rồi.
-Vậy nếu Đường Kim có thể thi qua thì sao? – trong đám người có một giọng nữ sinh yếu ớt vang lên.
-Cái này à, đơn giản lắm, nếu như ta có thể thi qua, vậy ta nhất định phải cảm tạ công ơn dạy dỗ của Tô lão sư, nhưng mà ta không có gì để báo đáp, chỉ có tâm thân này, ta sẽ lấy thân báo đáp cho nàng. – Đường Kim cười hì hì đáp.
-Đệch, vô sỉ!
-Con hàng này quả nhiên có ý đồ bất lương với Tô lão sư.
-Qúa vô sỉ!
-Không thể đáp ứng hắn!
… -
Đường Kim, ngươi có phải là người không hả? lão tử sắp nhảy lầu rồi mà người còn nhân cơ hộ để tán tỉnh mỹ nữ lão sư! – trên lầu Vương Thành Công đột nhiên thét lớn, bộ dáng vô cùng tức giận.
Mọi người nhất tề gật đầu đồng tình, con hàng này không phải là người mà, người ta nhảy lầu có dễ dàng đâu, đến làm loạn thì thôi đi, đằng này còn định nhân cơ hội tán cả lão sư, hành vi này đáng bị thiên lôi đánh.
-Bạn học Đường Kim, ta không thể cá cược với em. – lúc này Tô Vân Phi mới lên tiếng, khuôn mặt xinh đẹp của nàng khẽ đỏ lên, tuy rằng thường xuyên bị Đường Kim trọc ghẹo nhưng trọc ghẹo nàng trước mặt bao nhiêu học sinh thế này thì đâu mới là lần đầu, nàng có chút không tiếp nhận nổi.
-Tô lão sư, cô thật làm ta rất thất vọng đó. – Đường Kim tỏ vẻ đầy tiếc nuối, sau đó mới ngẩng đầu nhìn Vương Thành Công:
-Được rồi, hôm nay ngươi nhảy lầu ngươi là lão đại, cho ngươi làm nhân vật chính một lần đó, nếu Tô lão sư đã không cược với ta vậy không bằng chúng ta cược một ván đi?
-Cược cái gì? – Vương Thành Công lớn hỏi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận