Vợ Ta Là Hoa Hậu Giảng Đường

Chương 964: Sau này đừng thật thà ngây thơ như thế nữa.

-Đứng lại, các ngươi đứng lại cho ta. – đang lúc Đường Kim vừa lái xe vừa cố gắng chịu đựng thì phía sau bỗng truyền tới một thanh âm phẫn nộ.
Tiểu Đậu Nha ngoái đầu nhìn về phía sau một cái phát hiện có hai nam thanh niên đang đuổi theo, một tên cao gầy trong đó vừa đủa vừa hét lớn:
-Mau đứng lại cho lão tử, đâm vào người ta giờ tính chạy hả?
-Đường Tinh Ca, người kia hình như đang nói chúng ta đó. – Tiểu Đậu Nha cuối cùng cũng không nhịn được mà lên tiếng.
Đường Kim dừng xe lại, vừa lúc đó thì hai nam thanh niên kia cũng đã chặn trước đầu xe, tên cao gầy trừng mắt nhìn ba người, bộ dáng hung thần sát ác nói:
-Các ngươi đâm vào gia gia ta xong còn định chạy sao? Không muốn sống nữa phải không?
Nam tử cao gầy vừa mấng xong thì mới nhìn rõ bộ dáng của Hàn Tuyết Nhu làm tròng mắt hắn thiếu chút nữa thì rớt ra ngoài, tên nam nhân đi cùng hắn cũng nhìn chằm chằm vào Tiểu Đậu Nha, hai mắt phát sáng.
-Này, ngươi có bệnh à? Ai đâm vào gia gia ngươi? – Hàn Tuyết Nhu có chút không vui nói.
-Không muốn thừa nhận? – anh bạn của ta vừa tận mắt nhìn thấy, chỗ kia cũng có camera nữa, không nói nhiều, chúng ta trực tiếp tới cục cảnh sát! – nam tử gầy còm hừ lạnh một tiếng.
Tên nam tử còn lại thì nhìn Tiểu Đậu Nha:
-Tam Tử, chính là cô ta vừa đâm phải gia gia, ta còn nhìn thấy cô ấy đỡ gia gia đứng dậy nữa.
-Các người nói là vị lão nhân gia vừa rồi? là ông ấy tự ngã, ta không có đâm phải ông ấy, hơn nũa ông ấy cũng đã nói không cần đi viện rồi. – Tiểu Đậu Nha nhịn không được lên tiếng.
Hàn Tuyết Nhu cũng có chút cạn lời, Tiếu Ngọc Đình đúng thật là quá ngây ngô, nàng vừa nói như vậy đối phương nhất định sẽ không dễ dàng bỏ qua.
-Nói như vậy là các người thừa nhận rồi? tóm lại là gia gia ta tại các ngươi nên mới bị ngã, điều này ngươi thừa nhận rồi nhé, gia gia ta tuổi cao sức yếu, ngá một cái không phải là chuyện nhỏ đâu, tiền viện phí cộng với tiền thuê người chăm vân vân cộng lại cũng là một khoản lớn.- nam tử gầy còm nhìn Hàn Tuyết Nhu không chớp mắt:
-Hoặc là các ngươi trả tiền hoặc là bây giờ tới bệnh viện, nếu không thì lên phường giải quyết à nhầm lên đồn cảnh sát…
-Ngươi muốn bao nhiêu tiền? – Tiểu Đậu Nha nhỏ giọng hỏi:
-Ta, ta chỉ có 1000 tệ…
Hàn Tuyết Nhu đầy đầu hắc tuyến ( đen mặt), Tiếu Ngọc Đình nếu có một ngày bị người ta lừa bán sang Tàu thì sợ rằng còn giúp họ đếm tiền cũng nên.
-1000 tệ? ngươi muốn đuổi ăn mày à? Mau nôn 10 vạn ra đây thì chuyện này coi như xong! – nam tử cao gầy phẫn nộ nhìn Tiểu Đậu Nha, bộ dáng giống như vừa bị người khác ô nhục.
-Ê, trước tiên không nói cô ấy có đụng phải gia gia ngươi hay không, nếu có thực sự đụng vào thì cũng không tới lượt ngươi đòi tiền, gọi gia gia của ngươi tới đây đi, ai biết được ngươi có thấy sang bắt quàng làm họ hay không? – Hàn Tuyết Nhu hừ lạnh nói.
-Gia gia ta bị người đụng cho không đi được nữa rồi, làm sao tới được chứ? một câu thôi, rốt cuộc các ngươi có chịu bồi thường hay không? – nam tử gầy còm bất đầu giở thói lưu manh:
-Đừng có lằng nhằng, nếu không đừng trách lão tử không khách khí…á hự…
Chưa kịp nói hết câu, nam tử gầy còm đã ăn ngay một cước của Đường Kim vào giữa bụng, trực tiếp nằm đo đường.
-Kẻ đần độn ta gặp qua nhiều rồi mà chưa thấy ai đần độn như ngươi cả, định ăn vạ tới cả trên đầu lão tử rồi sao? – Đường Kim rất không vui, vừa nói vừa đạp thẳng về phía nam tử còn lại:
-Các ngươi muốn tiền à, được, này thì tiền này!
Nam tử kia cũng hét thảm một tiếng, trên tay Đường Kim nhiều thêm hai đồng 100 tệ đồng thời ném ra:
-Này thì tiền này!
Hai đồng tiền giấy trở nên cứng như đá đập thẳng vào đầu hai tên kia, lại hai tiếng kêu thảm vang lên rồi tắt hẳn, hiển nhiên cả hai đều đã ngất đi.
-Tiểu Đậu Nha, sau này đừng có thật thà như vậy nữa nhé. – Đường Kim nhịn không được quay đầu nhìn Tiểu Đậu Nha một cái:
-Thật thà thẳng thẳng thường thua thiệt, sau này gặp phải loại chuyện như thế này, à, bất luận gặp phải chuyện gì đều có thể trực tiếp tìm ta.
-Đường Tinh Ca, ta biết rồi. – Tiểu Đậu Nha ngại ngùng gật đầu/
-Được rồi, chúng ta đi thôi. – Đường Kim lại tiếp tục đạp xe đưa Tiểu Đậu Nha và Hàn Tuyết Nhu tới quán bar, đồng thời vừa hưởng thụ vừa chịu đựng khoái cảm mà Hàn Tuyết Nhu mang lại kia.
Quán ba Mộng Huyễn tối nay người đông nghìn nghịt, vừa thi Đại Học xong nên có ít nhất vài trăm học sinh đều chạy đến đây để “xõa” một lần cho biết, bởi vì trên đường gặp phải chút sự cố nên ba người Đường Kim tới muộn mất khoảng mười lăm phút, đợi ba người tới nơi thì bên trong đã chật kín người, mà lúc này quán bar vừa mới chỉ mở cửa được có nửa tiếng đồng hồ mà thôi.
-Hàn Tuyết Nhu, Tiếu Ngọc Đình, bên này! - một nữ sinh cất tiếng gọi, nàng chính là Đặng Bình Bình, lúc này mấy người trong cùng kí túc của nàng đang tụm lại cùng nhau, bất quá xung quanh lại đang có rất nhiều nam nhân xăm xoe, phải biết rằng tuy các nàng không bằng Hàn Tuyết Nhu nhưng dung mạo cũng không tệ, những lúc như thế này rất được hoan nghênh.
Tối nay là đêm hội liên hoan, dịp như thế này làm sao có thể thiếu nữ nhân, rất nhiều nam nhân cũng bắt đầu tính đến việc ăn cỏ gần hang.
-Ta đi chơi với các nàng đây. – bỏ lại Đường Kim, Hàn Tuyết Nhu hướng về phía Đặng Bình Bình, những nam nhân vây xung quanh đều từ giác lùi sau nhường đường.
-Làm gì đó, tối nay các cậu muốn tìm nam nhân sao? – Hàn Tuyết Nhu cười hì hì:
-Vậy để ta tới bên kia ngồi với Đường Kim còn hơn.
-Aizz, đừng mà, cậu là bùa hộ mệnh của chúng ta, chúng ta chỉ tới đây chơi thôi, không muốn thất thân đâu. – Đặng Bình Bình vội vàng nói.
-Cạn nào cạn nào, dù sao hôm nay có Hàn Tuyết Nhu ở đây chúng ta có uống say cũng không sợ. – Ngô Mỹ Phương bắt đầu nâng li.
-Tiếu Ngọc Đình, tới đây cùng ngồi đi. -Hàn Tuyết Nhu quay ra gọi Tiểu Đậu Nha.
Tiểu Đậu Nha có chút do dự nhìn Đường Kim một cái nhưng không hề có ý động.
-Tiểu Đậu Nha, tới ngồi cùng các nàng đi, cùng các nàng rất an toàn, muốn uống hay vui đùa kiểu gì cũng được. – Đường Kim nhẹ giọng nói.
-Ân, ta tới bên đó. -Tiểu Đậu Nha ôn thuận gật đầu rồi mới đi về phía Hàn Tuyết Nhu.
Nhìn đám nam nữ đang điên cuồng uốn éo dưới hồ, rồi lại nhìn mấy người Hàn Tuyết Nhu các nàng đang chơi oẳn tù tì uống rượu, Đường Kim bắt đầu cảm thấy buồn chán, đi ba không phải sở thích của hắn, sở thích của hắn là tấn gái.
Đúng vào lúc này Đường Kim đột nhiên cảm giác được bên cạnh truyền tới một mùi vị quen thuộc, quay dầu lại hắn liền thấy nữ cảnh sát chân dài Đường Thanh Thanh.
-Thanh tỷ, tỷ tới đây chơi với ta à? – Đường Kim lập tức cười tít mắt:
-Ta phát hiện tỷ và Tiểu Đậu Nha thật sự có một điểm tương đồng đó nha, Tiểu Đậu Nha mặc đồng phục tới quán bar, tỷ cũng mặc cảnh phục tới? lẽ nào không thể thay một bộ đồ khác sao?
-Tiểu đệ, đừng nói nữa, ta tới đây để bắt người. – Đường Thanh Thanh trắng mắt nhìn Đường Kim.
Bạn cần đăng nhập để bình luận