Vợ Ta Là Hoa Hậu Giảng Đường

Chương 994: Kẻ ngốc cũng biết đào góc tường.

-bạn trai?
Mã Hiểu Phương nhắc nhở làm Khương Lãng chú ý tới nam sinh bên cạnh nữ sinh xinh đẹp kia, hắn nhìn dkmột cái, tự tin mười phần nói:
-Không sao, ta đẹp trai hơn hắn.
-Thôi đi, người ta đẹp trai hơn cậu nhiều. – Mã Hiểu Phương bĩu môi:
-đừng bảo ta không nhắc nhở cậu, cứ nhìn chằm chằm bạn gái người ta thế cẩn thận người ta lại đánh cho.
- Mã Hiểu Phương, cậu nói thế là không đúng rồi, có ai mà không yêu cái đẹp đâu, ta chỉ dùng ánh mắt thưởng thức nhìn nàng ta mà thôi. – Khương Lãng không hề để ý đến việc này:
-Nói đi cũng phải nói lại, cho dù bạn trai của nàng có đẹp trai hơn ta cũng không sao, tục ngữ nói chỉ cần chăm chỉ quay tay thì vận may sẽ tới, tay khỏe rồi thì góc tường nhà ai chẳng đào được....ựa.
Khương Lãng đang chém gió nước bọt bắn tung tóe thì đột nhiên cảm giá được cổ tay đau nhói, cảm giác này vừa đột ngột vừa kịch liệt làm hắn không nhịn được phải kêu lên.
-Lãng tử, ngươi làm sao thế? – Khương Ba vội vã hỏi.
-Tay ta tự nhiên đau vl, không biết có phải hôm nay xách nhiều hành lí quá hay không...au....Á Đù, đau voãi, bên này cũng đau luôn rồi. - cổ tay bị đau của Khương Lãng từ tay này đã truyền luôn sang cả tay kia.
- Khương Lãng, cậu không sao chứ?có cần đi viện kiểm tra không? – Đổng Yến lúc này cũng lên tiếng hỏi, tuy rằng nàng không mấy vừa mắt với Khương Lãng nhưng hôm nay tên gia hỏa này đã rất nhiên tình lao động công ích nên nàng vẫn phải hỏi han một câu.
Khương Lãng đang định nói gì đó thì chợt nghe thấy một thanh âm:
-Thân ái à, nàng mau nhìn xem, người kia nhìn mắc cười chưa kìa, tay hắn run run nhìn như tên ngốc ấy....
-Không được kì thị người trí lực kém, người ta cũng có nhân quyền đấy. - một tiếng nói điềm mật tiếp lời.
-Thân ái, nàng nói xem tên ngốc kia sao lại bị như thế? Có phải là do tối qua làm chuyện gì xấu không? Ví như đi đào góc tường nhà người khác ý?
-Kẻ ngốc cũng biết đào góc tường sao? – thanh âm điềm mật tỏ ra khá là kinh ngạc:
-Có phải là do hắn đào nhầm chỗ rồi không?
Cuộc trò chuyện của hai người hoàn toàn lọt vào tai mấy người Khương Lãng, bốn người ngươi nhìn ta ta nhìn ngươi, trong lòng đều cảm thấy vô cùng quỷ dị, bên này Khương Lãng vừa mới nói định đào góc tường thì hai người kia cũng nói về chuyện đào góc tường, hơn nữa tựa hồ còn đang cười nhạo Khương Lãng?
Việc này cũng thật là trùng hợp quá đi?
-Học tỷ, ta là sinh viên mới của học viện quản lí công thương, tới đây để đăng kí nhập học. - bốn người đang phát ngốc thì nữ sinh kia đã tới trước mặt Đổng Yến và nói.
-Ờ, chào mừng em tới đại học Thiên Hải, ta là Đổng Yến, sinh viên năm 3, xin hỏi học muội tên là gì? – Đổng Yến rất nhanh đã kịp phản ứng lại, khẽ mỉm cười đáp.
-Ta là Hàn Tuyết Nhu. - nữ sinh xinh đẹp cười đáp.
- Hàn Tuyết Nhu...ừ, kí túc của em ở lầu 8 phòng số 312, tới kí tên vào đây ta sẽ đưa em lên kí túc. – Đổng Yến vừa đưa danh sách cho Hàn Tuyết Nhu kí tên vừa hỏi nam sinh bên cạnh nàng:
-Xin hỏi vị đồng học này, bạn là sinh viên của khoa nào?
-Khoa tiếng Trung. – nam sinh này tất nhiên là Đường Kim, hắn tùy ý đáp bừa.
-Khoa tiếng Trung? – Đổng Yến khẽ ngẩn ra:
-Ờ, điểm đón sinh viên mới của khoa tiếng Trung ở bên kia kìa bạn.
Đổng Yến tốt bụng chỉ cho Đường Kim một vị trí, bất quá hắn lại làm ngay một câu:
-Ta không phải sinh viên trường này.
-Ách. – Đổng Yến ngẩn ra, không phải trường này sao?
Ba người khác cũng cứng họng, con hàng này không phải sinh viên ở đây thì tới đây làm quái gì?
-Học tỷ, đây là bạn trai ta, đặc biệt đưa ta tới đây nhập học. – Hàn Tuyết Nhu kí xong tên liền kéo tay Đường Kim:
-ĐI thôi, chúng ta tới xem thử kí túc xá.
-Ta dẫn em đi. – Đổng Yến đứng dậy chủ động giúp Hàn Tuyết Nhu kéo một kiện hành lí, sau đó dẫn hai người đi vào bên trong:
-Kí túc xá ở hơi xa, đại khái phải đi bộ tầm mười phút mới tới.
-Cảm ơn học tỷ. – Hàn Tuyết Nhu bày ra một bộ dáng con ngoan trò giỏi, giọng ngọt như mía lùi nói.
lùi nói.
Còn lại ba người Khương Ba, Khương Lãng, Mã Hiểu Phương nhìn theo bóng lưng Đường Kim và Hàn Tuyết Nhu, lại bắt đầu nghị luận.
-Cơ hội tới rồi, cơ hội tới rồi, vị học muội tên Hàn Tuyết Nhu kia, bạn trai nàng không học ở đây, yêu xa kiểu gì cũng không có tiền đồ.... – Khương Lãng vô cùng hưng phấn nói.
- Ý, Lãng tử, tay ngươi không đau nữa à? – Khương Ba ngạc nhiên hỏi.
-đúng a, không đau nữa, ta cũng thấy vậy. – Khương Lãng hơi có chút kinh ngạc:
-Tóm lại là ta nghĩ học muội Hàn Tuyết Nhu sớm muộn gì cũng chia tay bạn trai, đến lúc đó sẽ là cơ hội cho chúng ta đào góc tường...au...au... Cái đệch, tay của ta lại đau rồi.... Áy... Aaaa....đau, đau vl...
Khương Lãng vừa nhăn nhó vừa gào thét, Khương Ba và Mã Hiểu Phương thì bốn mắt nhìn nhau, tên gia hỏa này cứ nói đến đào góc tường là tay lại đau, lẽ nào quả báo đến nhanh như vậy?
....
Diện tích của đại học Thiên Hải khá là lớn, chiếm lĩnh khoảng 1 vạn mẫu đất, từ cổng bắc đến cổng nam nghe nói đi bộ có khi phải mất tới một tiếng đồng hồ, trên thực tế thì nơi này chẳng khác gì một khu dân cư, cái gì cần có đều có, bao gồm cả siêu thị, bệnh viện, vv...
Kí túc xá của đại học Thiên Hải không tập trung hết tại một chỗ mà phân thành rất nhiều khu, kí túc của Hàn Tuyết Nhu là một khu cách cổng khá gần, sau mười phút đi bộ, Đường Kim và Hàn Tuyết Nhu đã tới dưới khu kí túc xá nữ sinh.
-Học muội, thật ngại quá, theo quy định của nhà trường thì nam nhân không được vào trong kí túc của nữ sinh, vậy nên cho dù hôm nay có là ngày đầu nhập học thì bạn trai em cũng không được lên kí túc cùng em. – Đổng Yến dừng bước nói với Hàn Tuyết Nhu.
Ngừng một chút, Đổng Yến lại quay sang giải thích với Đường Kim:
-Nhiệt độ ở Thiên Hải quanh năm đều khá cao, cả năm cũng chẳng có mấy ngày trời lạnh, mọi người ở trong phòng đều ăn mặc rất thoáng, nếu để cho nam sinh vào thì nữ sinh bên trong sẽ cảm thấy rất bất tiện.
- không sao, ta không vào theo là được. – Đường Kim lúc này cũng rất dễ nói chuyện, nếu như bên trong toàn cá sấu mà lại thích khoe hàng thì chẳng phải người chịu thiệt thòi sẽ là hắn sao?
-Vậy ta vào trước đây, chàng ở đây đợi ta một lát nhé, ta vào rồi ra nhanh thôi- Hàn Tuyết Nhu nói.
-Thân ái, nàng yên tâm, ta sẽ đợi nàng ở đây. – Đường Kim cười hì hì đáp.
Hàn Tuyết Nhu cười cười một cái rồi quay đầu đi theo Đổng Yến vào trong, còn Đường Kim thì bất đắc dĩ phải đợi ở bên ngoài.
Vừa đợi vừa buồn chán ngắm nhìn mấy nữ sinh ra ra vào vào, sau đó Đường Kim liền phát hiện chất lượng nữ sinh ở đây cũng không tệ, xinh đẹp cũng có không ít, dáng người lồi lõm cũng khá nhiều, đặc biệt là đại bộ phận đều ăn mặc khá là mát mẻ, nhìn rất là bổ mắt, điều đáng tiếc duy nhất là không có ai so được với bạn gái của hắn.
-Vẫn là Tuyết Nhu nhà ta xinh hơn. – Đường Kim tự hào lẩm bẩm.
-Đang đợi bạn gái sao? - một thanh âm vô cùng dễ nghe từ phía sau truyền lại.
Bạn cần đăng nhập để bình luận