Vô Thượng Thần Đế

Chương 1015: Cửu Nguyên Tụ Thiên Kình

Giờ phút này, Mục Vân lại không tâm tư đi quản Quy Nhất nghĩ thế nào.
Lại nói nhảm cùng Quy Nhất, Phong Nguyên liền muốn bay.
Con vịt đến miệng bay đi, Mục Vân nhất định phải tát mình bạt tai.
Ầm!
Một tiếng vang vang lên, Phong Nguyên đụng ngã bong bóng phía trên.
Răng rắc một tiếng.
Giờ phút này, bong bóng thế mà xuất hiện một tia vết rách.
Thấy cảnh này, Mục Vân nhất thời sững sờ, vội vàng bước ra một bước, trường kiếm vung lên, hướng phía chém tới Phong Nguyên.
Uy lực một kiếm kia cũng không mạnh, thế nhưng lực lượng toàn thân Phong Nguyên giờ phút này đều tập trung ở bích chướng trước người, nơi nào có lực lượng đi kháng một kiếm kia.
Bích chướng trước đó bởi vì Mục Vân cùng Ngũ Hành Ngọc Minh công kích, có phần yếu ớt, hiện tại không chạy ra, nó sẽ một mực bị vây ở chỗ này, không thấy ánh mặt trời.
Thế nhưng trước mắt một kiếm đơn giản của Mục Vân, nó không có bất kỳ phòng bị gì, tuyệt đối có thể trọng thương nó.
Cuối cùng, Phong Nguyên cắn răng, vẫn triệt thu hồi lực lượng, trở lại đón lấy một kiếm kia.
- Ngươi đang tìm cái chết!-
- A, nguyên lai ngươi biết nói chuyện!
- Nói nhảm, bản tôn chính là thế giới sinh ra, thân phận địa vị, không thể kém hơn nhân loại các ngươi, tiểu tử, ngươi vừa rồi giao chiến cùng tên ngu xuẩn kia, thực lực không được đầy đủ, ngươi không thể nào là đối thủ của ta.
Phong Nguyên ngạo nghễ nói:
- Ngươi thả ta rời khỏi nơi này, ta không tính toán với ngươi.
- Không được!
- Ừm?
- Ngươi coi ta là đồ ngốc?
Mục Vân ha ha cười nói:
- Ngươi chính là Phong Nguyên, Phong Nguyên như thế nào? Vạn phong chi nguyên, để ngươi đi, chỉ sợ Ngũ Hành tiểu thế giới, ngươi khẽ động, thiên địa sụp đổ, trời long đất lở, ai có thể chế phục được ngươi? Ta có thể cảm giác được, bong bóng này chuyên môn đối phó ngươi, chắc hẳn năm đó, ngươi cũng là bị người cầm tù phía trên Phong Vẫn đại lục, là sủng vật chuyên môn cho người ta thưởng thức.
- Ngươi khiêu chiến sự chịu đựng của ta.
Phong Nguyên lạnh lùng nói:
- Tiểu tử, ngươi đây là muốn chết!
- Vậy thì tốt, ta cầu ngươi tới giết ta!
Mục Vân cười quỷ dị nói.
- Ngươi cho rằng, ngươi có thể thu phục ta sao? Ngươi không thấy được kết cục Ngũ Hành Ngọc Minh? Nếu không phải ta, ngươi nghĩ rằng mình dễ dàng như vậy giết chết hắn? Căn bản không có khả năng!
Mục Vân đáp:
- Là không thể, cho nên ta cảm tạ ngươi, sau khi đưa ngươi thu vào trong!
- Ngươi muốn chết!
Nghe đến lời này, Phong Nguyên triệt để phẫn nộ, hóa thành một bóng người, hiện ra trạng thái trong suốt, lao thẳng tới Mục Vân.
Phong, vốn không có bất kỳ nhan sắc gì.
Sở dĩ vừa rồi Ngũ Hành Ngọc Minh thi triển phong nhận màu xám, đó là bởi vì hắn căn bản không có triệt để khống chế Phong Nguyên, cuối cùng cũng là bị Mục Vân oanh sát, cùng với Phong Nguyên phản kháng bên trong, mới khiến cho hắn bỏ mình.
Lòng tham không đáy.
Ngũ Hành Ngọc Minh ngay từ đầu có nắm chắc thu Phong Nguyên, thế nhưng có nắm chắc là một chuyện, có thể biến nắm chắc thành thực tế hay không là một chuyện khác.
Ngũ Hành Ngọc Minh không nghĩ tới, Mục Vân nhanh như vậy lao đến nơi này, chủ quan.
Kết quả chủ quan, chính là chết.
Giờ khắc này, Phong Nguyên hóa thành hình người, đánh tới.
- Ngươi cho rằng, ta sẽ ngớ ngẩn giống như Ngũ Hành Ngọc Minh, dùng thực lực mình đi trấn áp ngươi?
- Ừm?
- Ngươi chẳng lẽ không thấy được, trên người ta có cái gì à? Phong Nguyên, cac huynh đệ tỉ muội của ngươi đang triệu hoán ngươi đây.
Mục Vân cười ha ha, giết ra.
Tiếng ong ong ong vang lên, giờ khắc này, trên người hắn xuất hiện không phải cửu nguyên, mà là bát nguyên.
Tử Liên Yêu Hỏa, Phệ Hồn Tâm Hỏa, Vạn Kiếp Quỷ Hỏa, hình thành hỏa nguyên.
Vĩnh Hằng Chi Kim, hình thành kim nguyên.
Vạn Hóa Chi Thụ, hình thành mộc nguyên.
Bổ Thiên Thạch, hình thành thổ nguyên.
Hắc Ngục Ngân Thủy, hình thành thủy nguyên.
Thất Vũ Thải Điện, hình thành điện nguyên.
Cửu Thiên Chân Lôi, hình thành lôi nguyên.
Mà huyết mạch Mục Vân thì hình thành huyết nguyên.
Bát nguyên lực lượng, làm thành một vòng tròn, lại thiếu một bộ phận.
Chính là phong nguyên!
Mà thời khắc này, Tru Tiên Đồ chậm rãi lơ lửng trong bát nguyên.
Tình cảnh như thế như là một vị thánh hiền, khai sáng thế giới, đứng tại đỉnh thế giới, nhìn hết thảy thuộc về mình, sớm thoả thuê mãn nguyện, kiến tạo đế quốc của mình.
- Cửu Nguyên Tụ Thiên Khí, chỉ kém ngươi.
Mục Vân hiểu rõ, trước đó Tru Tiên Đồ thay thế phong nguyên, mặc dù lực lượng cường hoành, nhưng cuối cùng Tru Tiên Đồ chỉ là một kiện thần binh, mà không phải nguyên chân chính.
Chỉ có phong nguyên chân chính xuất hiện mới xem như chân chính thay thế.
Mà lúc kia, Cửu Nguyên Tụ Thiên Khí mới thật sự là cửu nguyên.
Hiểu rõ điểm này, ngón tay Mục Vân hơi động, bát nguyên làm thành một vòng tròn, hướng phía Phong Nguyên.
- Từ đây về sau, thế gian lại không có Phong Nguyên, chỉ có phong nguyên, ngươi, sẽ thành một thành viên bên trong Cửu Nguyên Tụ Thiên Khí của ta.
Ngón tay Mục Vân chỉ ra, bát nguyên bao trọn Phong Nguyên.
Giờ khắc này, Phong Nguyên chịu đựng lấy tám loại nguyên lực nhất đẳng trong thiên địa quay xung quanh.
Dưới tình huống bực này, Phong Nguyên bị triệt để khống trụ.
Giống như một nữ tử yếu đuối bị tám tráng hán cứng rắn đưa lên xe ngựa, kéo vào rừng sâu núi thẳm.
- Vô sỉ, vô sỉ đến cực điểm!
- Ngươi chỉ là một tiểu tử nhân loại ti tiện, làm sao có thể khống chế được những thiên địa chi vật nhất đẳng này, ngươi đây là vi phạm Thiên Đạo, sẽ bị thiên khiển.
- Thời điểm ngươi tu thành, ta cũng sẽ không khuất phục ngươi.
Nhìn Phong Nguyên cuồng loạn, Mục Vân ha ha cười.
- Ta không cần ngươi khuất phục, ta chỉ cần xóa đi ý thức ngươi sở hữu, ta, chính là Phong Nguyên, Phong Nguyên, chính là ta.
Bàn tay Mục Vân vung lên, cửu nguyên quy vị.
- Không không không, không muốn, ta nguyện ý phục tùng ngươi, ngươi không thể mạt sát ta.
Nghe thấy Mục Vân nói lời này, Phong Nguyên triệt để sửng sốt.
Cho tới giờ khắc này, nó mới hiểu được sự ngu xuẩn của mình.
Nó nghĩ Mục Vân căn bản không có biện pháp đối phó mình, thế nhưng nó không nghĩ tới, Mục Vân không có cách nào đối phó nó, nhưng lại có thể dựa vào lực lượng bát nguyên tới đối phó nó.
Tên này quả thực âm hiểm độc ác.
- Thật có lỗi, không thuận theo ta, ta không cách nào cam đoan, không xóa đi trí nhớ của ngươi.
Mục Vân mỉm cười, cửu nguyên triệt để quy vị.
- Tốt, xem như ngươi lợi hại, xem như ngươi lợi hại, ngươi lợi hại, ngươi không nguyện ý giữ lại ý thức của ta, vậy cứ nhìn, hai người chúng ta, ý thức ai càng mạnh.
Phong Nguyên giờ phút này cũng triệt để bị Mục Vân chọc giận.
Mục Vân không có ý định bỏ qua hắn, hắn dứt khoát cùng Mục Vân quyết chiến đến cùng.
- Thật có lỗi, ta cũng không có ý định cứng đối cứng với ngươi.
Mục Vân lần nữa vung ra một câu.
- Tước đoạt ý thức của ngươi, ta nghĩ ta không cần tự mình xuất thủ, bởi vì bọn họ là khát vọng viên mãn.
Ngón tay Mục Vân vung lên, nhất thời, bát nguyên khác luyện thành một đường dây.
Mà trong đó, Phong Nguyên lại là kháng cự từng tia từng tia, căn bản không để ý tới.
Bạn cần đăng nhập để bình luận