Vô Thượng Thần Đế

Chương 1016: Phong Vân đại điện (1)

Thế nhưng dần dần, Phong Nguyên lại rơi vào đường cùng phát hiện, hắn căn bản không có cách kháng cự.
Lực lượng kia sóng sau cao hơn sóng trước, nhấc lên, hướng phía hắn chen chúc mà tới.
Dần dần, Phong Nguyên chỉ cảm thấy hô hấp của mình đều trở nên co quắp.
Hắn rất mệt mỏi, rất muốn ngủ đi, ngủ không cần tỉnh lại.
Thế nhưng hắn càng có thể cảm giác được, một khi mình giờ phút này ngủ, sẽ thật sự không thể tỉnh lại.
- Không, ta không thể ngủ!
Nương theo một tiếng quát khẽ, đầu Phong Nguyên mê man, ngủ thiếp đi.
- Tiểu tử ngươi, làm sao hay vậy?!
Thấy cảnh này, Quy Nhất sững sờ nói.
- Đơn giản!
Mục Vân ha ha cười nói:
- Bởi vì ta lĩnh ngộ được phong chi ý cảnh!
- Ngươi trâu!
Nghe đến lời này, Quy Nhất mắng.
Nguyên lai Mục Vân sớm đã lĩnh ngộ được phong chi ý cảnh.
Thế mà hắn cũng không biết.
Bàn tay Mục Vân vung lên, trong lòng bàn tay xuất hiện một gió lốc.
Gió lốc nhìn cực kì đương nhiên, lại rất nhỏ yếu.
- Tiểu tử ngươi đã sớm làm tốt kế hoạch, đúng hay không?
Quy Nhất căm giận nói.
- Lão quy, lão quy đừng nóng giận!
Mục Vân vội vàng an ủi:
- Ta cũng chỉ là tại thời điểm vừa rồi giao chiến tiếp xúc đến chỗ lợi hại của Phong Nguyên, để ta hiểu ra, mới có thể lĩnh ngộ, không phải trước đó tận lực giấu diếm.
- Hiểu ra?
Quy Nhất không còn gì để nói.
Cái đồ chơi này, nói là bỗng nhiên thông suốt, liền có thể bỗng nhiên thông suốt?
Giờ khắc này, hắn đã không biết nên như thế nào hình dung Mục Vân.
Gia hỏa này, càng thêm khó mà suy đoán như hắn tưởng tượng.
- Tiểu tử ngươi, tranh thủ thời gian dung hợp cửu nguyên, một ít bí kíp liên quan tới Cửu Nguyên Tụ Thiên Khí, ngươi cũng có thể tu luyện.
Cái gì?
Bí kíp?
Lần này, ngược lại là đến phiên Mục Vân triệt để sững sờ.
- Mẹ nó chứ!
Mục Vân cuối cùng vẫn nhịn không được, đột nhiên mắng
- Lão quy, đây chính là ngươi không trượng nghĩa!
- Ta đối với ngươi thế nhưng là thẳng thắn, trừ lúc cùng thê tử của ta phong bế ngươi ra, thời gian khác, ta làm gì ngươi đều biết?
Mục Vân tức giận nói:
- Ngươi bây giờ thế mà nói cho ta, Cửu Nguyên Tụ Thiên Khí vẫn có bí kíp?
- Vậy làm sao!
Quy Nhất lại lý trực khí tráng nói:
- Tiểu tử ngươi biết cái rắm, trước ngươi tu luyện cửu nguyên, là cửu nguyên không viên mãn, mà bây giờ, mới thật sự là cửu nguyên, sau đó ta lại dùng Tru Tiên Đồ làm hạch tâm cửu nguyên, ngươi tiếp xúc đến, mới gọi là Cửu Nguyên Tụ Thiên Khí chân chính, ngày sau, ngươi có thể dựa vào Cửu Nguyên Tụ Thiên Khí, tu luyện ra Cửu Nguyên Tụ Thiên Kình, đây là một loại lực lượng siêu thoát chân nguyên, không phải bất kỳ thuộc tính gì, là lực lượng độc nhất vô nhị thuộc về ngươi!
- Dùng Cửu Nguyên Tụ Thiên Kình làm lực lượng, so với dùng chân nguyên làm lực lượng, cường hãn mấy lần mấy chục lần không thiếu, đến thời điểm đó ngươi lại bộc phát ra võ kỹ bên trong Cửu Nguyên Tụ Thiên Khí, lực bộc phát chân chính của ngươi, là mấy lần, mấy chục lần thường nhân, ngươi hiểu không?
Nghe đến lời này, Mục Vân thật muốn phun máu!
Hắn vốn cho rằng mình tu luyện Cửu Nguyên Tụ Thiên Khí, ngưng kết cửu nguyên, đã đại công cáo thành.
Thế nhưng lời Quy Nhất lại giống như nói cho hắn, đây mới là chân chính bắt đầu thôi!
Chỉ là loại lừa gạt này, đáy lòng Mục Vân lại tràn ngập cảm giác hướng tới.
Đây chính là chứng minh Cửu Nguyên Tụ Thiên Khí còn có lực bộc phát càng lớn càng cường đại hơn, sẽ trở nên càng mạnh.
Hiểu!
Mục Vân giờ phút này đứng dậy, dâng trào nói:
- Chỉ là Cửu Nguyên Tụ Thiên Khí, chỉ là bắt đầu, ta hiểu rõ!
- Đã như vậy, vậy ngươi bây giờ bắt đầu truyền thụ cho ta một môn võ kỹ trong Cửu Nguyên Tụ Thiên Khí đi.
- Nằm mơ!
-...
- Muốn tu luyện, trước dung hợp Phong Nguyên thành phong nguyên đi.
-...
Rơi vào đường cùng, Mục Vân đành phải ngồi xuống.
Cửu nguyên hợp nhất, đây mới là Cửu Nguyên Tụ Thiên Khí hoàn chỉnh.
Mà bát nguyên đã bị của mình triệt để thu phục, chính xác mà nói, mình là hạch tâm hết thảy của bát nguyên.
Cho nên giờ khắc này, Mục Vân chỉ cần an tĩnh chờ đợi.
Chỉ là, trong lúc Mục Vân chờ đợi, ngoại giới,lại phát sinh biến hóa nghiêng trời lệch đất.
Nói đúng ra, ngoại giới sớm đã phát sinh ra biến hóa nghiêng trời lệch đất.
Toàn bộ võ giả phía trên Phong Vẫn đại lục giờ khắc này đã tụ tập cùng một chỗ.
Trước một tòa đại điện rộng rãi hùng vĩ.
Đại điện này, toàn thân lấp lánh thanh quang (ánh sáng màu lam), mang theo từng đạo thanh văn, núi giữa không trung cho dù cách vài dặm đều có thể có thể thấy rõ ràng.
Nhìn thấy mặt đất xung quanh đại điện nứt toát, lại không khó phán đoán, đại điện này là từ dưới mặt đất chui lên.
Nhưng đại điện này như thế nào chui lên, không người biết được.
Thế nhưng từng tiếng ầm ầm lại đủ để hấp dẫn tất cả mọi người đến chỗ này.
Phong Vân đại điện!
Phong Vân đại điện bên trong Phong Vẫn đại lục.
Tất cả mọi người hiểu rõ, tòa đại điện này, mới là chỗ mà đám người cho tới nay chờ đợi cùng sùng kính.
Bởi vì nơi này, trước đó là hạch tâm đại điện của vương giả Phong Vẫn đại lục - Phong Vẫn môn.
Trước kia phía trên Phong Vẫn đại lục, Phong Vẫn môn một nhà độc đại, những tòa đại điện bọn hắn trước đó tiến vào chỉ là một ít phân tông Phong Vẫn môn lưu lại phía trên Phong Vẫn đại lục mà thôi.
Chân chính bảo tàng, tại nơi này.
Nhưng chân chính nguy cơ là tại nơi này.
- Trải qua mấy chục vạn năm, đại điện này vẫn hoàn chỉnh như lúc ban đầu, quả thực không thể tưởng tượng.
Giờ phút này, phía trước cung điện, một thân ảnh ngạo nghễ đứng thẳng, hai tay chắp ra sau, yên lặng nói.
- Đúng vậy, không hổ là một khối đại lục di tích cổ, tồn tại mấy chục vạn năm, không biết kinh lịch bao nhiêu không gian cắt đứt, nhưng đến bây giờ, vẫn lưu lại ở đây, mà lại quan trọng nhất là, tòa đại điện này, hoàn toàn không giống cung điện khác, bị bánh xe lịch sử nghiền ép, ngược lại hoàn chỉnh như lúc ban đầu, quả thực không thể tưởng tượng nổi.
- Tư Minh, Ngọc Minh cùng Hóa Vũ hai người đâu?
Thanh niên kia cau mày nói:
- Lần này hai người đi về phía hai địa phương khác, Phong Linh Đỉnh cùng Phong Nguyên hẳn là tới tay mới đúng.
- Hóa vũ đã bị Mục Vân chém giết, mà Ngọc Minh, hiện tại không biết tin tức!
Trần Tư Minh chắp tay đáp.
Thân là một trong bát đại đệ tử hạch tâm, thực lực Trần Tư Minh đủ để xếp vào vị trí tứ đại hạch tâm đệ tử, thế nhưng đối mặt Ngũ Hành Động Thiên, hắn vẫn cảm thấy tim đập nhanh.
- Phế vật!
Ngũ Hành Động Thiên lạnh lùng nói:
- Lại bị Mục Vân giết chết, hắn không phải một mực la hét, muốn thôn phệ khí vận tất cả thiên tài, thành tựu tiên nhân à? Hiện tại thế mà là bị người thôn phệ khí vận, quả thực là một phế vật.
Nghe đến lời này, Trần Tư Minh chỉ cười khổ.
- Lần này, xem ra ngũ đại thế lực đã liên thủ, mà đám người Ma Quỷ thảo nguyên kia, cũng lòng mang ý đồ xấu, thế mà liên hợp lại.
Bạn cần đăng nhập để bình luận