Vô Thượng Thần Đế

Chương 1034: Vẫn có thể chịu đựng

Oanh...
Một tiếng đạo tạc vang lên, nơi Ngũ Hành Ngọc đang đứng triệt để vỡ ra.
- Khụ khụ!
Trọn vẹn cách nửa ngày, một tiếng ho khan đột nhiên vang lên.
Ngũ Hành Ngọc áo quần rách nát, bước ra từ bên trong phế tích.
- Đáng ghét, đáng ghét!
Nhìn thấy mặt ngoài trên người mình, vết thương chồng chất, Ngũ Hành Ngọc bạo tẩu.
Mặc dù những vết thương kia không có khả năng bị thương đến căn bản hắn, thế nhưng bị Mục Vân, một chỉ tiểu tử là Vũ Tiên cảnh cửu trọng, lưu lại vết thương trên người mình, quả thực vô cùng nhục nhã.
Đây quả thực là trần trụi vũ nhục.
- Ngươi chết chắc, chết chắc.
Ngũ Hành Ngọc nhìn Mục Vân, rống giận, hai tay dần dần nâng lên.
Ngũ Hành Thần Ấn, lần nữa ngưng tụ.
Chỉ là lần này, Ngũ Hành Thần Ấn ngưng kết từ trong tay Ngũ Hành Ngọc ra quả thực là có cách biệt một trời một vực với mấy người Ngũ Hành Động Thiên, Ngũ Hành Ngọc Minh thi triển.
Ngũ sắc ấn tại lúc này như một đạo cầu vồng, che kín toàn bộ thân thể Ngũ Hành Ngọc.
To lớn thần ấn ngưng tụ tại trước người Hành Ngọc như là một áng mây, cho người ta một loại cảm giác áp bách cực kì mãnh liệt.
Giờ khắc này Mục Vân mới cảm giác được, loại cảm giác áp bách cường đại.
Cái này, mới thật sự là Ngũ Hành Thần Ấn.
Thấy cảnh này, Mục Vân trong lúc nhất thời thở một hơi thật dài.
Dần dần, thân thể của hắn trở nên căng cứng.
Huyết Mệnh Thiên Luân lúc này chậm chạp ngưng tụ.
Mà quanh người hắn, Cửu nguyên cầu, bắt đầu dần dần hội tụ.
Dưới tình huống bực này, Mục Vân căn bản không dám khinh thường chút nào.
Huyết Mệnh Thiên Luân cùng Cửu nguyên cầu lần nữa tụ hợp thành Cửu Nguyên Huyết Luân.
Mục Vân giờ khắc này chính là đang đi xiếc trên dây.
Ngũ Hành Thần Ấn mạnh mẽ như thế, hắn căn bản không có nắm chắc đón đỡ.
Sinh Tử cảnh sở dĩ được xưng là đại năng, là bởi vì vi Sinh Tử Cảnh quả nhiên là nắm giữ khả năng khai sơn bổ sông.
Ngũ Hành Ngọc thi triển ra Ngũ Hành Thần Ấn, rốt cuộc mạnh cỡ nào, ai có thể biết.
- Hỗn trướng, ta để ngươi chết phía dưới tuyệt kỹ Ngũ Hành thiên phủ ta, để ngươi biết, ngươi ở trong mắt Ngũ Hành thiên phủ ta, bất quá là một con giun dế mà thôi.
- Sâu kiến thôi à?
Mục Vân ha ha cười nói:
- Chỉ là con kiến cỏ này lại để ba tôn tử của ngươi bỏ mình, ngay cả tư cách quỳ xuống đất cầu xin tha thứ cũng không có.
- Ngươi muốn chết!
Ngũ Hành Ngọc quát lên một tiếng lớn, giết ra.
Ngũ Hành Thần Ấn to lớn, phô thiên cái địa, mang theo khí thế thiên địa lao thẳng tới Mục Vân.
- Ai muốn chết, còn chưa nhất định!
Mục Vân sâm nhiên cười một tiếng, Cửu Nguyên Huyết Luân trong tay lúc này bỗng nhiên giết ra.
Một chiêu này, có thể làm cho Ngũ Hành Động Thiên bỏ mình, ngay cả cơ hội phản kháng cũng không có, đối đầu Ngũ Hành Ngọc, đến cùng kết quả như thế nào, Mục Vân không được biết.
Chỉ là giờ phút này, đã không có thời gian cho hắn đi suy nghĩ.
Giữa hai người đã va chạm đến cực hạn.
Ầm ầm...
Trong khoảnh khắc, toàn bộ bên trong Ma Quỷ thành, từng từng tiếng ầm ầm lúc này bỗng nhiên vang lên.
Mặt đất xuất hiện từng vết rách, những vết rách kia không ngừng mở rộng ra, hóa thành từng đạo địa mạch.
Tường thành xung quanh Ma Quỷ thành lúc này bỗng nhiên sụp đổ, toàn bộ Ma Quỷ thành, diện tích rộng lớn, có thể dung nạp mấy triệu người, thế nhưng là giờ phút này lại sấp sỉ một phần mười bị triệt để hủy đi.
Thùng thùng...
Hai đạo tiếng vang trầm muộn xuất hiện, hai thân ảnh, lại trải qua giằng co lâu dài, đột nhiên tách ra.
Nhìn hai đạo thân ảnh tách ra, cách đó không xa, Ngũ Hành Thanh Vân cùng Ngũ Hành Thanh Phong hai người thủy chung nhìn chằm chằm nơi này thật sâu nhìn lẫn nhau, đều thấy được biểu lộ rất rung động từ trong mắt của đối phương.
Ngũ Hành Ngọc cho dù ở bên trong Ngũ Hành thiên phủ không tính là mạnh nhất, thế nhưng ít nhất là Sinh Tử cảnh cường giả, ai có thể nghĩ đến, Mục Vân vẻn vẹn bằng vào sức một mình có thể chống cự lại Ngũ Hành Ngọc thời gian lâu như vậy.
Kẻ này, quả nhiên là bất phàm.
Chỉ là dần dần, hai người nhìn Mục Vân cùng Ngũ Hành Ngọc, lại phát hiện có cái gì không đúng.
Mục Vân giờ phút này toàn thân cao thấp, áo quần rách nát, cả người hô hấp cũng là trở nên cực kỳ nặng nề.
Thế nhưng chính là như vậy, hắn vẫn gắt gao đứng ở nơi đó, không nhúc nhích, chỉ là ngực kịch liệt thở dốc, khóe miệng tràn ra máu tươi.
Nhưng một bên khác, Ngũ Hành Ngọc lại vững vàng đứng tại chỗ, không nhúc nhích.
Cảnh tượng như thế này, nhìn thực sự quá mức rung động.
- Ngọc trưởng lão!
Hơn nửa ngày sau, Ngũ Hành Ngọc vẫn y đứng tại chỗ, không nhúc nhích, Ngũ Hành Thanh Vân cùng Ngũ Hành Thanh Phong lúc này mới phát hiện chỗ không đúng.
- Ngọc trưởng lão, ngươi thế nào rồi?
Ngũ Hành Thanh Vân vội vàng lao như bay, rơi vào bên cạnh Ngũ Hành Ngọc.
Chỉ là một trận gió nhẹ quét qua, thân thể Ngũ Hành Ngọc lại phù phù một tiếng, ngã xuống đất.
Tại mi tâm hắn, một điểm đỏ nhỉ xíu bỗng nhiên xuất hiện.
Ngũ Hành Ngọc, chết!
Thấy cảnh này, Ngũ Hành Thanh Vân chỉ cảm thấy trái tim của mình kịch nhúc nhích một chút.
Ngũ Hành Ngọc chết rồi, thế mà chết!
Làm sao có thể!
Vô luận như thế nào, hắn cũng không thể tin tưởng, Mục Vân có thể giết chết Ngũ Hành Ngọc, nhưng bây giờ, Ngũ Hành Ngọc thế mà chết ở chỗ này.
Mà ở mi tâm, nhìn lỗ máu vô cùng sắc bén, căn bản không phải Hư Tiên khí có thể làm được!.
- Ngươi giết Ngọc trưởng lão.
Cho tới giờ khắc này, Ngũ Hành Thanh Phong cũng kịp phản ứng, nhìn Mục Vân, trong mắt bắn ra sát cơ.
Nhưng một tiếng kinh hô này lại khiến cho toàn bộ chiến trường trở nên im ắng một cái quái lạ.
Ngũ Hành Ngọc bị Mục Vân, giết rồi?
Cường giả Sinh Tử cảnh nhất trọng uy tín lâu năm chết trong tay cảnh giới Vũ Tiên cảnh cửu trọng, làm sao có thể?
Chỉ là giờ phút này, hiển nhiên đã không có thời gian cho đám người suy nghĩ.
Mục Vân cười ha ha, miệng toét ra, máu tươi lại ùng ục ục thuận theo cổ chảy xuống.
- Lão quỷ này, hạ thủ thật đúng là hung ác.
Mục Vân không ngừng lau máu tươi trên khóe miệng, cười khổ nói.
- Đáng chết!
Ngũ Hành Thanh Vân hùng hùng hổ hổ nói:
- Sớm biết liền không nên để lão quỷ này cậy mạnh.
Chỉ là lời tuy như thế, thế nhưng chính Ngũ Hành Thanh Vân cũng không nghĩ tới, Mục Vân thế mà giết Ngũ Hành Ngọc.
Đó căn bản là chuyện không thể tưởng tượng.
Thế nhưng lại thật sự phát sinh.
- Giết hắn!
Ngũ Hành Thanh Vân giờ phút này giận không kềm được.
Một tên cường giả cảnh giới Sinh Tử cảnh nhất trọng đối với Ngũ Hành thiên phủ mà nói, cũng là tổn thất khó có thể chịu đựng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận