Vô Thượng Thần Đế

Chương 1050: Phá trận (2)

Nhìn Mục Vân cơ hồ đi một vòng toàn bộ Ngũ Hành thành, Bạt Thiên lão tổ không nhịn được nói.
- Ngươi gấp cái gì?
Mục Vân cười nói:
- Nếu như ta vừa nhìn đã có thể phá đại trận này của các ngươi, vậy Ngũ Hành thiên phủ ngươi thật nên cây đổ bầy khỉ tan là vừa.
- Ngươi...
- Chờ một chút!
Lạc Thiên Vương nhìn Mục Vân, có chút hăng hái nói:
- Ta cũng rất muốn nhìn, kẻ này đến cùng tìm đâu ra tự tin.
- Tìm được!
Ngay tại giờ phút này, một tiếng kinh hô vang lên, trên mặt Mục Vân đột nhiên lộ ra một vòng tiếu dung.
- Tìm được? Tìm được cái gì?
Nghe đến lời này, đám người sững sờ.
- Tìm tới chỗ bài trừ trận pháp rồi?
Mục Vân cười ha ha, một tay nhô ra.
Bàn tay của hắn như lợi khí sắt thép, xé mở một đường vết rách ở vị trí cao hơn nửa người, lần nữa đâm vào, phía trên thành tường, bất ngờ xuất hiện một lỗ hổng.
- Ngươi...
Thấy cảnh này, mấy vị trưởng lão Ngũ Hành thiên phủ đều sững sờ.
- Trận pháp, phá!
Bàn tay xuất hiện tại một điểm, Mục Vân ngẩng đầu nhìn phía trên, cười nói.
Ông...
Trong chốc lát, phía trên toàn bộ Ngũ Hành thành, một tiếng vù vù vang lên.
Nhìn kỹ lại, quang mạc phía trên bao trùm xuống lúc này thế mà từng tầng từng tầng yếu bớt, từng tầng từng tầng tiêu tán.
Thẳng đến cuối cùng, tốc độ tiêu tán giảm mạnh, thế nhưng vẫn có thể nhìn thấy trận pháp, thật bị phá giải.
Nhìn thấy quang mạc tiêu tán, nhất thời, bên trong toàn bộ Ngũ Hành thành, rối bời một mảnh, võ giả bên trong thành hoảng sợ ngẩng đầu nhìn phía trên.
hộ thành đại trận Ngũ Hành thành thế mà bị phá.
Thật phá!
Thấy cảnh này, Bạt Thiên lão tổ cùng Lạc Thiên Vương hai người triệt để ngốc.
Bọn hắn chỉ muốn để Mục Vân thử một lần, chỗ nào nghĩ đến, Mục Vân thế mà thật phá tan đại trận.
Cái này sao có thể.
Đi một vòng, nhìn một chút, dỡ xuống một khối gạch trên tường thành, đại trận liền phá?
Đây chính là hộ thành đại trận bọn hắn vẫn lấy làm kiêu ngạo.
Giờ khắc này, thấy cảnh này, hai vị lão tổ tông triệt để kinh ngạc đến ngây người.
Ngũ Hành Cực đứng ở phía sau, nhìn Mục Vân, trong mắt càng lướt qua một tia sợ hãi than.
Kẻ này, lần này thật sự có thể đạt tới yêu cầu của Đại Đế.
Tiếng bá bá bá xé gió lúc này vang lên, lần lượt từng thân ảnh phá không mà tới.
- Lão tổ!
Một tên nam tử cầm đầu nhìn hai vị lão tổ tông, chắp tay, nói:
- Lão tổ, Đại Đế để cho ta tới nghênh đón hai vị lão tổ!
- Tốt!
Lạc Thiên Vương thu thập tâm tình kinh ngạc, nhẹ gật đầu.
- Đi thôi!
Lạc Thiên Vương nhìn Mục Vân, trên mặt mang thêm cảm xúc như có điều suy nghĩ.
- Lão tổ!
Đầu lĩnh nam tử lúng túng nói:
- Đại trận này bị phá ra, vị này có thể hay không...
- Tiểu tử!
Bạt Thiên lão tổ nhìn Mục Vân quát:
- Ngươi phá đại trận, tu sửa lại cho ta.
Mục Vân trợn trắng mắt, nói:
- Để ta phá trận, lại không có trận pháp để ta tái hợp, ta tái hợp không được!
- Ngươi....
- Thôi!
Lạc Thiên Vương phất phất tay nói:
- Vẫn trước đi nhìn Đại Đế một chút.
- Hừ, tiểu tử, gặp Đại Đế trở về, ngươi cũng phải tu hảo đại trận cho ta.
- Đến thời điểm đó có thể còn sống rồi nói sau!
Mục Vân không thèm để ý phất phất tay, dậm chân vào thành.
Trận pháp có thể phá, hắn đương nhiên có thể khép lại, chỉ là hắn mới lười nhác làm cái này!
Tiến vào bên trong Ngũ Hành thành, đám người lui tới nối liền không dứt.
Những người này, đại đa số là đệ tử bên trong Ngũ Hành thiên phủ, còn có một bộ phận thì là người nhà những đệ tử này.
Dù sao, chỉ có Vũ Tiên cảnh tứ trọng ích cốc không ăn, mới có thể không ăn cơm cũng có thể sống tiếp, cho nên chuyện chỗ cần cho thường ngày vẫn muốn có người tới làm.
Đệ tử Ngũ Hành thiên phủ lui tới nhìn thấy tông chủ đứng tại sau lưng hai vị lão giả, đứng lại ven đường, cung cung kính kính hành lễ.
- Ngươi vì cái gì hành lễ?
- Ngươi không thấy được người khác đều đang hành lễ sao?
- Bọn hắn vì cái gì hành lễ?
- Ta cũng không biết!
Những đệ tử ngoại thành bất quá là đệ tử bên ngoài phạm vi Ngũ Hành thiên, ngay cả mặt Ngũ Hành Cực đều căn bản chưa từng thấy.
Chỉ là nhìn thấy ven đường có người một mặt nghiêm nghị hành lễ, còn có người quỳ lạy, cũng học theo.
Một ít nội thành đệ tử nhìn thấy cảnh này, quả thực còn muốn cẩn thận hơn đệ tử ngoại thành, quỳ trên mặt đất.
Bọn hắn chưa thấy qua phủ chủ, thế nhưng mấy vị hạch tâm trưởng lão bên cạnh phủ chủ, bọn hắn lại gặp qua.
Trung niên nam tử có thể làm cho mấy vị hạch tâm trưởng lão đi sau, thân phận nhất định không đơn giản.
Nhưng trước người trung niên nam tử lại có hai vị lão giả, thân phận chỉ sợ càng không đơn giản.
Quan trọng nhất là, một tên thanh niên đứng trước người hai vị lão giả, hai tay chắp ra sau, dạo bước mà đi, dáng vẻ hững hờ, nhìn qua tựa hồ càng là có lai lịch lớn!
Đoạn đường này đi tới, trên một đường thật dài, đám người liên tiếp quỳ xuống lạy.
Chỉ là đại đa số người lại không biết, bọn hắn đang quỳ lạy cái gì.
Mục Vân đi ở phía trước, nhìn những người này, cũng buồn cười không thôi.
Khó được một lần, thể nghiệm khí chất một đại nhân vật, thật đúng là hưởng thụ, nhất là quỳ lạy đều là đệ tử Ngũ Hành thiên phủ.
Nếu như những đệ tử này biết, mình giết nhiều người Ngũ Hành thiên phủ bọn hắn như vậy, không biết có thể bạo tẩu lên, chém giết của mình hay không.
Mà hai vị lão tổ sau lưng giờ phút này cũng không tiện phát tác.
Bọn hắn biết những đệ tử này quỳ lạy bọn hắn, Mục Vân xem như tù phạm liên đới lấy bị quỳ lạy, tính toán chuyện gì.
Chỉ là nhiều đệ tử như vậy ở nơi này, thực sự không tiện phát tác.
Thật vất vả nhịn đến bên trong nội thành, những hạch tâm đệ tử nhìn thấy hai vị lão tổ, sắc mặt nhất thời đại biến, không nói hai lời, lại là một trận bịch bịch quỳ rạp xuống đất.
- Hai vị lão tổ, xem ra Ngũ Hành thiên phủ vẫn rất hoan nghênh ta.
Mục Vân xoay người, cười ha ha một tiếng nói.
- Tiểu tử thúi, thành thành thật thật đi con đường của ngươi.
Những hạch tâm đệ tử này nhận biết hai vị lão tổ bọn hắn, giờ phút này càng không tiện phát tác.
Chỉ là lúc này, trong lòng Bạt Thiên lão tổ nhưng sắp tức giận đến nổ tung.
Môn hạ đệ tử nhìn thấy bọn họ hai vị lão gia hỏa liền muốn quỳ lạy.
Lần này lại để Mục Vân chiếm tiện nghi không, toàn bộ Ngũ Hành thiên phủ, lên tới hạch tâm đệ tử, xuống đến ngoại thành đệ tử, cơ hồ đều quỳ lạy Mục Vân.
Nhất là một ít đệ tử nghe được tin tức, còn tranh thủ thời gian sang đây xem náo nhiệt, gia nhập đại quân quỳ lạy.
Đồ đần!
- Đi vào đi!
Rốt cục đi đến một đại điện tòa nội thành, sắc mặt Bạt Thiên lão tổ đã xanh xám.
Qua hiện tại, hắn nhất định muốn ra lệnh, ngày sau, đệ tử Ngũ Hành thiên phủ, nhìn thấy trưởng lão trưởng bối bên trong tông môn, không cho phép quỳ lạy, chỉ cần hành lễ là được.
Bạn cần đăng nhập để bình luận