Vô Thượng Thần Đế

Chương 1067: Tinh huyết huyết châu

Lúc ấy mình dẫn động Đại Tác Mệnh Thuật, đánh với Vân Lang một trận, cuối cùng bị Vân Lang dùng một kiện Tiên khí làm cái giá lớn, đưa hắn từ Thương bên trong Hoàng tiểu thế giới ra, đưa vào đến bên trong không gian loạn lưu vô cùng vô tận.
Một kiện Tiên khí làm cái giá lớn.
Bên trong các đại tiểu thế giới, nội tình đều trên vạn năm, Mục Vân không rõ ràng, trong bọn hắn có phải có tông môn hoặc là vị nào đại năng trong tay, nắm giữ Tiên khí hay không.
Nếu như có người coi đây là đại giới, phá vỡ không gian bích chướng cùng kết giới, hết thảy, liền khó nói chắc.
Hắn trước mắt chỉ hi vọng, mình suy nghĩ nhiều.
- Đế Văn hiện tại đối đãi ngươi hẳn không kém, thời điểm khi đó ngươi bị bắt, ta đã nghĩ, hắn sẽ để cho ngươi đại biểu Ngũ Hành thiên phủ, tham gia bách giới chi chiến, cho nên, hẳn sẽ không giết ngươi.
- Chỉ là, ngươi cũng cần phòng bị, khi ngươi tham gia xong bách giới chi chiến, hắn sẽ đối đãi ngươi như thế nào.
- Ta hiểu rõ!
Mục Vân chắp tay một cái nói:
- Phần lão yên tâm, Đế Văn hiện tại lại còn không đụng đến ta, cho dù tham gia xong bách giới chi chiến, hắn cũng sẽ không đụng đến ta.
Nhìn thấy Mục Vân tự tin, Phần lão cũng có chút kinh ngạc.
Thế nhưng ở cùng Mục Vân một đoạn thời gian, hắn biết, Mục Vân không phải loại người mù quáng tự đại.
Hắn có nắm chắc, tất nhiên có nắm chắc.
- Bất quá, ngươi cũng đừng nghĩ rằng bách giới chi chiến dễ dàng.
- Xin lắng tai nghe!
Phần lão thở dài một hơi, nói:
- Bách giới chi chiến, đệ tử thiên tài chín trăm chín mươi chín tiểu thế giới, hội tụ một đường, địa phương mỗi một năm tham gia đều ở trong tứ nguyên phong địa!
Tứ nguyên phong địa?
- Không sai, tứ nguyên phong địa, nơi đó, là một mảnh địa phương kì lạ, không phải thế giới, cũng không phải đại lục, đến tột cùng đến từ nơi đâu, không người biết được, thế nhưng nơi đó, qua nhiều năm như vậy, địa điểm các đại tiểu thế giới lựa chọn bách giới chi chiến chưa hề sửa đổi.
- Ở trong đó bảo bối, mật địa, chẳng phải bị người đào móc không còn?
- Không không không!
Phần lão lắc đầu cười nói:
- Nơi này rất kỳ quái, chẳng hiểu tại sao, tứ nguyên phong địa, thủy chung ở nơi đó, thế nhưng hình dạng mặt đất địa hình, thậm chí bao gồm bảo tàng, mật địa bên trong mỗi giờ mỗi khắc đều đang phát sinh lấy biến hóa, thường thường năm mươi năm, một lần biến hóa lớn, đây cũng là vì cái gì, bách giới chi chiến, năm mươi năm một lần.
- Cho nên mỗi một lần, mấy ngàn tiểu thế giới, đều sẽ tranh đoạt kia chín trăm chín mươi chín cái danh ngạch, bất kỳ người nào đều không ngoại lệ, mặc dù nói chín mươi chín tiểu thế giới cùng một chỗ, nguy hiểm rất lớn, thế nhưng làột khi thu hoạch được một kiện bảo bối, hoặc là Tiên khí, tuyệt đối sẽ khiến cho thực lực tiểu thế giới đạt được đề thăng to lớn.
- Cái gọi là xếp hạng đâu?
- Tiến vào tứ nguyên phong địa về sau, trên người mỗi người đều sẽ có một mã số, giết càng nhiều người, dãy số bài điểm tích lũy càng cao, càng có thể xếp vào trước bảng, mà giết người, cũng phải nhìn ngươi giết người nào.
Mục Vân tiếp lời:
- Giết người thực lực càng mạnh, điểm tích lũy càng cao.
- Không sai!
Nghe đến lời này, thần sắc Mục Vân quái dị.
- Ngươi cũng không cần chú ý, thật ra, tứ nguyên phong địa chính là một lò sát sinh, đệ tử các môn phái phóng tới bên trong, cường giả là lão hổ voi, mà kẻ yếu chính là a miêu a cẩu, ở bên trong, một là tìm bảo tàng mật địa, hai là giết người, gặp người giết người, không lưu tình chút nào.
Từ miệng Phần lão, Mục Vân dần dần sáng tỏ, bách giới chi chiến, thật ra chính là các các đại thế lực bên trong đại tiểu thế giới dùng đệ tử mạnh nhất trong tông môn làm quân cờ.
Giữa lẫn nhau tiến hành va chạm, sau đó quyết đoán ra đệ tử thế lực nào xuất sắc nhất, nhờ vào đó đến quyết định xếp hạng từng tiểu thế giới.
Mà bài danh này, càng ảnh hưởng tài nguyên phân phối ngày sau.
Cường giả, sẽ chỉ càng mạnh, mà kẻ yếu, sau khi tổn thất thiên tài bên trong môn, lại trải qua thêm trăm năm thời gian, thì là sẽ yếu hơn.
Biến tướng mà nói, bảo tàng mật địa kia hấp dẫn những tiểu thế giới nhỏ yếu, đồng thời sao lại không phải đẩy bọn hắn đến thời điểm bị nô dịch.
- Phần lão, ta còn có một chỗ cuối cùng không hiểu.
- Cái gì?
Mục Vân mỉm cười, lời nói xoay chuyển, đột nhiên nói:
- Sao ngài gì quen thuộc đối với mấy chuyện này như thế?
- Ha ha... Tiểu tử ngươi!
Phần lão cười ha ha nói:
- Ngày sau ngươi đương nhiên sẽ biết, được rồi, trời đã khuya, sớm nghỉ ngơi đi.
Phần lão cười ha ha, quay người rời đi, lưu lại Mục Vân một người.
- Ngược lại là một lão đầu kỳ quái.
Hắn lúc ấy biết rõ, Phần lão chính là người Hỏa Hành sơn, nghe nói bởi vì vài ngàn năm trước từ chối tiến vào Ngũ Hành thiên phủ, bị phế đi tu vi.
Thế nhưng lần trước, rất rõ ràng, Phần lão cũng không phải toàn thân không có tu vi.
Mà hiện tại, lão gia hỏa này lại biết nhiều chuyện liên quan tới bách giới chi chiến, thấy thế nào, đều không giống như một lão giả vô cùng đơn giản.
Chỉ là giờ khắc này, Mục Vân cũng lười nhác nghĩ nhiều như vậy.
Tối nay đã khuya, chuyện gặp Hỏa Lân, mai rồi lại nói.
Nhưng hiện tại, Mục Vân cấp tốc không kịp cần làm một việc.
Tu hành huyết mạch!
Hắn hôm nay đã đến Vũ Tiên cảnh thập trọng, lại qua một trọng chính là Sinh Tử cảnh.
Vừa vào sinh tử, chân hồn cùng huyết nhục toàn bộ có thể biến hóa.
Mà trước mắt, hắn cần bức thiết tăng lên chính là Vạn Cổ Huyết Điển.
Vạn Cổ Huyết Điển, ba tầng lớn, chín tầng nhỏ, hắn đã nắm giữ toàn bộ.
Có thể nói, huyết mạch lực lượng của hắn cũng bằng vào Vạn Cổ Huyết Điển đề thăng, bắt đầu từng bước đề cao.
Chỉ là đề cao này, bên ngoài đến xem, lại không có gì tốt chỗ, nhưng chân chính trên ý nghĩa mà nói, lại có ích vô tận.
Quan trọng nhất, một khi tu tập hoàn thành Vạn Cổ Huyết Điển, hắn có thể bắt đầu chuẩn bị tu luyện Bất Diệt Huyết Điển.
Bất Diệt Huyết Điển, hắn trằn trọc mấy lần, mấy chuyến vào sinh ra tử mới đạt được.
Từ Thương Hoàng tiểu thế giới, đến Ngũ Hành tiểu thế giới, Cửu Linh Đoạt Thiên Bi xuất hiện quái dị, mà hắn càng thêm có hứng thú dành cho môn huyết điển này.
- Bây giờ ta đã toàn bộ nắm giữ tam đại tầng, tiếp theo, liền hợp tất cả lĩnh ngộ làm một thể, mở ra huyết mạch linh thuẫn của ta.
Mục Vân tâm tư trầm định, phi thân bay lên, đi tới trên nóc nhà.
Phía dưới trăng sáng, quang huy vung vãi tinh huy, đầy trời, hào quang rực rỡ, từng đạo lưu tinh xẹt qua tinh không.
Bạn cần đăng nhập để bình luận