Vô Thượng Thần Đế

Chương 1101: Dung Thiên Quyết

Oanh...
Mục Vân vừa dứt lời, trong khoảnh khắc, một tiếng nổ vang, vang lên.
Trong nháy mắt tiếng nổ vang vang lên, sắc mặt Lạc Tuyết trắng bệch.
- Cuồng Long Khải Giáp!
Lạc Tuyết đột nhiên quát:
- Đó là bản mệnh khải giáp của sư huynh ta, không phải vạn bất đắc dĩ, hắn sẽ không mở ra khải giáp, ta muốn đi qua nhìn.
Lạc Tuyết vừa dứt lời, căn bản không để ý Mục Vân ngăn cản, vút không mà đi.
- Ngu!
Mục Vân mắng thầm:
- Không tìm được sinh môn, cho dù cứu sư huynh của ngươi, cuối cùng vẫn chết!
- Giết!
Nhưng ngay tại giờ phút này, trong lúc đó, một đạo quanh quẩn tại toàn bộ đại điện bốn phía.
Xong! Đã có người, xúc động chốt mở trận pháp này.
Ầm ầm, ầm ầm!
Bộ pháp đều nhịp lúc này bỗng nhiên vang lên.
Mục Vân đi đến một bên lối vào khác của đại điện, nhìn phía sau, bên trong cung điện lớn nhỏ, từng pho tượng đều nhịp bước đi, sắc mặt Mục Vân đại biến.
Những pho tượng phổ thông kia thực lực đều Vũ Tiên cảnh, cầm đầu một ít càng là khí tức cường đại Sinh Tử cảnh.
- Mấy tên ngu ngốc này!
Mục Vân thầm mắng một tiếng, lại phi thân mà đi, đuổi kịp Lạc Tuyết.
Mà giờ khắc này, lộ thiên đại điện.
Từng đạo bóng người đã bắt đầu chém giết.
Võ giả Luân Hồi tiểu thế giới được Luân Vũ cùng Luân Sơn Nhạc hai người dẫn đầu, ngăn cản tất cả mọi người tiến công.
Mà võ giả Tử Viêm tiểu thế giới bốn tiểu thế giới lại do Tử Vô Tẫn dẫn đầu phóng tới đám người Luân Hồi tiểu thế giới.
ĐÁm người Đấu Khải tiểu thế giới thì xông về phía đám người Luân Hồi tiểu thế giới.
Ba bên võ giả, một ánh mắt chính có thể thấy được, tứ đại tiểu thế giới cùng Đấu Khải tiểu thế giới liên thủ với nhau.
Chỉ là giờ phút này cường giả Sinh Tử cảnh nhất trọng Luân Hồi tiểu thế giới có mấy người, cho dù hai phe liên thủ cũng căn bản không cách nào chống cự.
Mà Luân Vô Thường Giờ khắc này đứng phía trên một tòa đài cao trung ương, hai tay vờn quanh, tứ phương kết ấn xuất hiện, đem một quả cầu ánh sáng trên đài cao kia, bao phủ lại.
Ngay trong nháy mắt này, một tiếng giết vang lên, ngay sau đó chính là tiếng ầm ầm vang.
Thế nhưng dưới tình huống bực này, nơi nào có người sẽ để ý những thứ này.
Tất cả mọi người nhìn chằm chằm Luân Vô Thường phía trên.
Mặc dù bọn hắn không rõ lắm bên trong quả cầu ánh sáng kia đến cùng là cái gì, thế nhưng một đường đi tới, cũng không có gặp được bảo bối kia, trong đó, nhất định là chí bảo, có quan hệ chặt chẽ cùng Sa cung này.
- Đấu sư huynh!
Lạc Tuyết kinh hô một tiếng, chạy tới chỗ này.
- Lạc Tuyết sư muội!
- Tiểu sư muội!
Nghe được tiếng của Lạc Tuyết, trên mặt người Đấu Khải tiểu thế giới lộ ra nét hưng phấn.
Lạc Tuyết ở trong bọn họ, tuổi tác nhỏ nhất, mà tâm địa tốt nhất.
Đồng thời tâm tư đơn thuần, vốn không thích hợp để lúc lục đục với nhau.
Thế nhưng hết lần này tới lần khác vị tiểu sư muội này, tính tình hoạt bát nhảy thoát, thiên phú lại cực mạnh.
Cho nên lần này, tông chủ mới để cho bọn hắn mang theo Lạc Tuyết.
Chỉ là trước đó Lạc Tuyết rơi vào đến phía dưới lưu sa, trong lòng bọn họ lại rất lo lắng.
- Ngươi không sao, quá tốt rồi!
Đấu Thiên Đô toàn thân khải giáp chiếu sáng rạng rỡ, cả người nhìn qua càng là hổ hổ sinh uy.
- Ta có thể có chuyện gì!
Lạc Tuyết giương lên nắm đấm, ngạo nghễ nói:
- Ta thế nhưng là cảnh giới Sinh Tử cảnh nhất trọng, đương nhiên không sao!
- Ừm!
Nhìn thấy Lạc Tuyết không sao, đám người cũng thở ra một hơi.
Đấu Thiên Đô càng có thể toàn tâm toàn ý giao chiến cùng đối thủ.
- Đấu sư huynh, đến cùng xảy ra chuyện gì?
Nhìn đối thủ, Lạc Tuyết nghi ngờ hỏi.
- Lúc đầu chúng ta tới đến nơi đây, là võ giả bốn tiểu thế giới cùng Luân Vô Thường đang tranh luận, tựa hồ Tử Vô Tẫn bọn hắn nói, Luân Vô Thường giết Trí Nhạc, chỉ là Luân Vô Thường lười nhác giải thích, một lời không hợp liền xuất thủ.
Đấu Thiên Đô giải thích:
- Sau khi hai phía hai người bọn họ đánh lên, lại về sau, Luân Vô Thường phát hiện bí mật trung ương, cướp đoạt bảo bối, cho nên chúng ta cũng gia nhập.
- Chỉ là đáng ghét, Luân Hồi tiểu thế giới là tiểu thế giới xếp hạng thứ tư, trừ Luân Vô Thường, võ giả Sinh Tử cảnh nhất trọng cảnh giới có sáu, bảy người, ngũ đại tiểu thế giới chúng ta liên thủ cũng công không nổi, Luân Vô Thường kia bây giờ còn chưa xuất thủ.
Nhìn Luân Vô Thường trên đài cao hết sức chuyên chú phá vỡ hình cầu quỷ dị, trong mắt Lạc Tuyết hiện lên một tia giảo hoạt.
- Ngươi làm gì!
Nhìn thấy Lạc Tuyết muốn đi đánh lén, Đấu Thiên Đô quát:
- Đừng làm chuyện điên rồ, ngươi không thấy được, Luân Vũ kia, một mực canh giữ ở bên người Luân Vô Thường à, chính là vì bảo hộ hắn không phân tâm, tên kia, thế nhưng là Sinh Tử cảnh nhị trọng.
Đấu Thiên Đô vừa dứt lời, Lạc Tuyết quả nhiên phát hiện, Luân Vũ mặc dù cũng đang giao thủ, thế nhưng ánh mắt lại từ đầu đến cuối hữu ý vô ý hướng về Luân Vô Thường trên trên đài cao.
Hiển nhiên, gia hỏa này một mực đang chú ý Luân Vô Thường.
Thấy cảnh này, Lạc Tuyết thành thành thật thật đứng bên cạnh Đấu Thiên Đô.
- Sắp thành công!
Đột nhiên, trên trán Luân Vô Thường rơi xuống mồ hôi, nhìn quang cầu trong tay xuất hiện từng đạo vết rách, hưng phấn nói.
Mà cùng lúc đó, mấy vị Sinh Tử cảnh cường giả quay xung quanh người hắn đều không lưu lực, ứng phó đối thủ của mình.
Lúc này, võ giả bên trong ngũ đại tiểu thế giới lại từng người mặt lộ vẻ vẻ không cam lòng.
Nếu như cứ như vậy bị Luân Vô Thường thành công, vậy bọn hắn cũng thực sự quá kém.
- Giết!
Sắc mặt Tử Vô Tẫn phát lạnh, bước ra một bước.
Thật làm cho Luân Vô Thường nhẹ nhàng như vậy hoàn thành, vậy bọn hắn cũng tuyệt không có đường sống.
Hiện tại là cơ hội cuối cùng.
Quát khẽ một tiếng vang lên, hai tay Tử Vô Tẫn bộc phát tử mang càng sâu, nâng lên một quả cầu ánh sáng màu tím, màu tím gieo rắc, lực bộc phát khủng bố để người ta vô cùng kiêng kỵ.
Mà cùng nhất thời, Lôi Phong, Song Thư Vũ hai người cũng bắt đầu thi triển thủ đoạn của mình, mấy thân ảnh lúc này tựa hồ bắt đầu triệt để triển lộ lá bài tẩy của mình, muốn đánh gãy Luân Vô Thường.
- Bằng các ngươi? Bảo bối như thế, là các ngươi nên đạt được sao?
Luân Vô Thường nhìn thấy đám người xuất thủ, quát khẽ một tiếng, bước ra một bước.
Từng tiếng ầm ầm lúc này vang lên, một bước kia bước ra, xung quanh mấy người công kích bị một đạo ba động vô hình, hóa giải.
- Đáng chết, lại là Luân Hồi Giới Pháp.
Tử Vô Tẫn chửi nhỏ một tiếng, rất bất đắc dĩ.
Luân Hồi Giới Pháp của Luân Hồi tiểu thế giới, uy lực mạnh mẽ không nói, có thể công kích và phản công kích, thực sự bá đạo không có đạo lý.
Huống chi, Luân Vô Thường vốn là Sinh Tử cảnh tam trọng, cảnh giới cao hơn bọn họ nhiều lắm.
- Một đám phế vật!
Nhìn đám người, Luân Vô Thường nói:
- Trong này, võ kỹ bảo tàng, là các ngươi có thể nhúng chàm sao? Chẳng lẽ coi là Luân Hồi tiểu thế giới ta xếp hạng thứ tư, không phải đứng hàng trước ba, các ngươi có thể liên thủ lại đối phó ta rồi?
Nghe đến lời này, đám người không thể không cúi đầu xuống.
Luân Vô Thường nói lời không giả.
Bọn hắn liên thủ lại, cũng chỉ là nhân số nhiều hơn một chút thôi.
Nếu thật đánh lên, một Luân Vô Thường đủ để bọn hắn chịu tội.
Bạn cần đăng nhập để bình luận