Vô Thượng Thần Đế

Chương 1117: Mới một ngàn (1)

- Tiểu tử, ngươi thúc thủ chịu trói đi, Bạch Lãnh sư huynh ta không giết hạng người vô danh, cho nên mệnh của ngươi, chỉ có ta đến thu lấy, ghi nhớ, tên ta là Vấn Ngữ.
- Nha!
Mục Vân thờ ơ nhẹ gật đầu, nói:
- Vậy ngươi ghi nhớ, tên ta là Mục Vân.
Vừa dứt lời, hai thân ảnh giết ra.
Vấn Ngữ tay cầm một búa nhỏ nhẹ nhàng linh hoạt, quán chú chân nguyên toàn thân, rìu kia tản ra ánh sáng trăm trượng, lao thẳng tới Mục Vân.
Mà cùng lúc đó, thấy cảnh này, khắp khuôn mặt Bạch Lãnh là thong dong.
Hắn vẫn có tự tin nhất định về thực lực của Vấn Ngữ.
Nghĩ đến đây, Bạch Lãnh không tiếp tục nhìn về phía hai người giao chiến, ngược lại nhìn về phía Ma Phàm, mở miệng hỏi:
- Ma Phàm, bên trong Điệp Không sơn, ngươi hẳn biết một số bí mật?
- Ta không biết!
- Ngươi không biết?
Nhìn Ma Phàm bà ỷa bộ dáng cứng rắn kiên cường, Bạch Lãnh hừ một tiếng nói:
- Vậy không có ý tứ, người vô dụng đối với ta, ta từ trước đến nay đều...
- A!
Chỉ là, Bạch Lãnh một câu còn chưa nói xong, một bên khác, một tiếng kêu thảm thiết lại đột nhiên vang lên.
Trong nháy mắt tiếng kêu thảm vang lên, Bạch Lãnh lại hơi hơi sững sờ.
Xảy ra chuyện gì?
Bạch Lãnh nhìn về phía sau lưng, đột nhiên phát hiện, chẳng biết lúc nào, ngực Vấn Ngữ thế mà cắm vào một thanh trường kiếm.
Trường kiếm kia quán xuyên tim Vấn Ngữ, đâm lồi ra cả trái tim của hắn.
Máu tươi, tích táp rung động.
- A? Không nghĩ tới còn có hơn ba trăm điểm tích lũy, còn nhiều hơn cả Tử Vô Tẫn kia không ít đây!
Mục Vân khẽ mỉm cười nói.
Thấy cảnh này, Bạch Lãnh đâu còn tâm tư so đo Ma Phàm, để người nhìn Ma Phàm, lại đi về phía Mục Vân.
- Ngươi, giết hắn!
Ngữ khí Bạch Lãnh lạnh lùng không thôi.
- Ngươi chẳng lẽ không có mắt?
Mục Vân không khách khí đáp lại.
Hắn xem như triệt để hiểu rõ, bên trong tứ nguyên phong địa, nắm tay người nào lớn, người đó là chân lý.
Bạch Lãnh có thể không nói một lời bắn lén, bắn giết võ giả tứ đại tiểu thế giới, kiếm điểm tích lũy.
Hắn chém giết Vấn Ngữ càng là đương nhiên.
Dù sao, gia hỏa này muốn giết mình.
- Mục Vân! Ta ghi nhớ ngươi!
Bạch Lãnh nhìn Mục Vân, một bước vượt ngang ra, toàn thân cao thấp, cương kình dũng đãng.
- Giết hắn, ngươi lấy mệnh đến bồi đi.
Bạch Lãnh quát khẽ một tiếng, một bước giết ra.
Tiếng lốp bốp bỗng nhiên vang lên.
Chỉ là tiếng lốp bốp loại này lại hoàn toàn khác biệt trước đó.
Theo tiếng kia vang lên, mặt ngoài thân thể Bạch Lãnh thế mà giống như xuất hiện từng cây cương châm, mang theo khí tức làm người ta sợ hãi.
Tạch tạch tạch!
Gai sắt chém ra, hướng phía mặt ngoài thân thể Mục Vân, phanh phanh phanh tiếng bạo tạc vang vọng khắp nơi.
Quanh người Bạch Lãnh đột nhiên xuất hiện từng đạo gai sắt thực chất hóa, những gai sắt kia bắn ra đâm về phía mặt ngoài thân thể Mục Vân.
Mà cùng lúc đó, trước mặt Mục Vân, tam thể cương khí hộ thân càn quét ra, trong nháy mắt những gai sắt kia chạm hộ thể cương khí, bị đón đỡ hết.
- Đỡ được rồi?
Thấy cảnh này, Bạch Lãnh cười lạnh một tiếng, đột nhiên, gai sắt những lúc này đột nhiên gia tăng mấy lần phẩm chất, lần nữa xâm nhập đến tam thể cương khí hộ thân mặt ngoài thân thể Mục Vân.
Răng rắc một tiếng vang lên, tam thể cương khí hộ thân của Mục Vân lúc này xuất hiện một vết nứt.
Thấy cảnh này, mọi người xung quanh sững sờ.
Bạch Lãnh công kích nhận được truyền thừa của Bạch Hổ sơn, rất lợi hại, giảng cứu chính là lôi lệ phong hành, vô cùng bá đạo.
Chỉ là, Mục Vân có thể tiếp nhận cũng để người căn bản khó có thể lý giải được.
Công kích như vậy đều có thể tiếp nhận?
Thấy cảnh này, trong lòng mọi người nhất thời kinh tiếc không thôi.
Chỉ là rung động thì rung động, thế nhưng giờ khắc này, phòng ngự của Mục Vân tựa hồ lần nữa bị tác động đến, trong lúc mơ hồ có xu thế bị phá vỡ.
Tiếng vù vù vang lên, trường kiếm chém ra, Thiên Minh Kiếm phát uy.
Tiếng khanh khanh khanh vang lên, thời khắc chém xuống một kiếm, tiếng lốp bốp vang lên, Mục Vân đánh ra một kiếm để cho gai sắt quanh người Bạch Lãnh đều đứt gãy.
Bất đắc dĩ, Bạch Lãnh không thể không lui lại.
Trong lúc lui lại, Bạch Lãnh nâng lên hai tay, trong miệng phát ra một tiếng rít.
- Long Hổ tướng minh!
Tiếng quát vang lên, trước người Bạch Lãnh, một đạo thân ảnh Bạch Hổ cao hơn một mét lóe sáng.
Trong nháy mắt thân ảnh Bạch Hổ lóe sáng, mãnh liệt âm ba hướng về phía Mục Vân công kích tới.
Âm ba này, Mục Vân cũng không có cảm giác được bạo liệt tổn thương dành cho thân thể, nhưng lại có trình độ công kích đáng sợ đối với linh hồn.
Nếu như đổi thành những người khác, chỉ sợ bị một tiếng gào thét này chấn thành ngớ ngẩn, chân hồn cho dù không tán loạn, cũng biến thành đồ ngốc.
Chỉ là đối với Mục Vân mà nói, lại dễ như trở bàn tay.
Trong nháy mắt sóng âm truyền đến, chân hồn Mục Vân ly thể, tiến vào trong bên trong Tru Tiên Đồ.
Âm ba công kích triệt để hóa thành hư vô.
Thấy cảnh này, Bạch Lãnh sững sờ.
Không chết?
Cũng không bị thương?
Nhìn thấy Mục Vân hoàn hảo không chút tổn hại đứng ở nơi đó, sắc mặt Bạch Lãnh âm lãnh.
Đây coi là chuyện gì?
- Cần tiếp tục công kích không?
Nhìn Bạch Lãnh, Mục Vân khẽ mỉm cười nói.
- Đương nhiên cần thiết!
Bạch Lãnh cười nói:
- Bên trong tứ nguyên phong địa, không phải sinh liền là tử, trên tay của ta có hơn một ngàn điểm tích lũy, ngươi nếu có bản lĩnh, đều có thể tới bắt, ngươi nếu không có bản sự, vậy cũng chỉ có chờ chết.
- Mới một ngàn!
Mục Vân đột nhiên bật cười nói:
- Thật có lỗi, trên người ta bây giờ tiếp cận bốn ngàn.
Bốn ngàn!
Con số tích lũy cỡ này, tuyệt đối là xếp hạng phía trước hai mươi.
Nghe đến lời này, trong mắt Bạch Lãnh lấp lánh vẻ hưng phấn.
Tứ Phương tiểu thế giới bọn hắn hiện tại cộng lại chỉ sợ cũng chỉ có hơn năm ngàn điểm tích lũy mà thôi.
Thế nhưng trên người Mục Vân một người đã có sấp sỉ bốn ngàn.
Đây quả thực không thể tưởng tượng.
Mà dù không thể tưởng tượng, Bạch Lãnh giờ phút này cũng đã mang nồng đậm hứng thú đối với Mục Vân.
- Hiện tại, ta ngược lại muốn nhìn một chút, điểm tích lũy trên người ngươi đến cùng là thật hay giả.
Bạch Lãnh khặc khặc cười một tiếng, toàn thân chợt hiện bạch mang.
Trong nháy mắt bạch mang xuất hiện, cả người Bạch Lãnh giống như Bạch Hổ chiếu lấp lánh, toàn thân trên dưới tản ra khí tức làm người ta sợ hãi.
Đây chính là điểm mạnh của Bạch Hổ sơn.
Nghe nói người khai sáng năm đó Bạch Hổ sơn trước kia may mắn đạt được thần thú Bạch Hổ di truyền, dốc lòng nghiên cứu, hoành không xuất thế, ở bên trong Tứ Phương tiểu thế giới thành lập Bạch Hổ sơn, từ đây Bạch Hổ sơn chính là cơ nghiệp vạn năm.
Bạn cần đăng nhập để bình luận