Vô Thượng Thần Đế

Chương 1127: Cho Ta Dùng Vừa Hay (2)

n cứu mạng của Lạc Tuyết, hắn nói muốn dũng tuyền tương báo, gặp phải nàng nguy nan, Mục Vân đương nhiên khó mà khoanh tay đứng nhìn.
- Tốt, ngươi tốt, ngươi rất tốt!
Nhìn Mục Vân, La Thiên Hành hừ lạnh một tiếng, bước ra một bước.
Địch Thiên Cầu cũng theo sát bên kia, giữa hai người, Tù Long Tỏa trói buộc thân thể Mục Vân.
- Cẩn thận, Mục Vân, đó là Tù Long Tỏa của Đại La tiểu thế giới, rất lợi hại, mà lại...
Oanh...
Chỉ là Lạc Tuyết còn chưa nói xong, hai tay Mục Vân đã giữ chặt thân thể hai bên Tù Long Tỏa, cười lạnh nói:
- Đồ tốt, cho ta dùng vừa đúng!
Cho ta dùng vừa đúng?
Nghe đến lời này, La Thiên Hành cùng Địch Thiên Cầu lại giận sôi.
- Giết hắn!
Hai người kéo Tù Long Tỏa, muốn bắt chước làm theo trước đó chế trụ Đấu Thiên Đô, phong tỏa Mục Vân.
Giờ phút này Ma Phàm lại mang theo Đấu Thiên Đô, đi tới bên cạnh Lạc Tuyết.
- Cho, đại sư huynh của ngươi!
Ma Phàm hờ hững nói.
- Ngươi nhanh đi hỗ trợ!
Nhìn thấy Ma Phàm không nóng không vội, Lạc Tuyết nhịn không được nói:
- Kia Tù Long Tỏa thế nhưng tam phẩm Hư Tiên khí, Mục Vân chỉ là Sinh Tử cảnh nhất trọng, chống cự không được.
- Hắn? Chống cự không được?
Ma Phàm lòng còn sợ hãi lắc đầu.
Trước đó tiềm tu, mượn nhờ Mục Vân chỉ đạo, hắn thế mà đột phá đến Sinh Tử cảnh nhị trọng.
Chỉ là hai người khôi phục thương thế, Mục Vân muốn cùng hắn luận bàn một chút.
Kết quả, thảm bại.
Ma Phàm thề, chuyện này, hắn đời này cũng sẽ không nói ra cho người khác.
- Yên tâm đi, nhìn là được!
- Ngươi thế nào dạng này?
Lạc Tuyết gấp, nói:
- Không phải là ngươi tùy tùng của hắn sao? Ngươi không giúp hắn, hắn... –
Oanh...
Lạc Tuyết còn chưa nói xong, tiếng oanh minh nổ vang.
Tiếng lốp bốp quanh quẩn trên bầu trời.
- A!
Một tiếng hét thảm, phần bụng La Thiên Hành bị móc ra một cái lỗ hổng lớn, dạ dày bị Tù Long Tỏa xuyên thấu.
Mà đổi thành một bên, Địch Thiên Cầu càng không chịu nổi, hai tay bị chấn nát, thân thể cả người bị một đầu khác của Tù Long Tỏa hấp thụ, căn bản là không có cách động đậy.
Thấy cảnh này, mọi người nhất thời kinh ngạc đến ngây người.
- Không có ý nghĩa!
Mục Vân lắc đầu, lấy ra Tù Long Tỏa, xoắn nát thân thể hai người.
Máu tươi chưa từng nhỏ xuống một giọt.
Yếu!
Thực sự quá yếu!
Mục Vân không thể không nói, hai người kia hoàn toàn không có tư cách trở thành đối thủ của hắn.
Tấn thăng Sinh Tử cảnh nhất trọng, hắn biến hóa rõ ràng nhất chính là thân thể bản thân.
Hết thảy căn nguyên đều là do huyết mạch của hắn biến hóa.
Thế nhưng võ giả Sinh Tử cảnh bình thường, một quyền lực lượng, bộc phát trăm vạn cân, Mục Vân hắn chính là mấy trăm vạn cân, thậm chí ngàn vạn cân.
Đây là một biến hóa về chất.
Năng lượng tiềm ẩn của huyết mạch thân thể, lần đầu tiên được khai thác, càng là kiên định Mục Vân tu hành Bất Diệt Huyết Điển.
Mà lần này trước đó đi qua đại chiến, lĩnh ngộ tất cả chiến đấu, quy về nhất thể, khiến cho bản thân hắn chưởng khống cùng thi triển lực lượng càng thêm viên mãn.
Sinh Tử cảnh cường hoành, lúc này mới bị hắn khai phát.
Nếu nói trước Sinh Tử cảnh là bản thân võ giả khống chế đối với lực lượng trong cơ thể mình, thế khi đến Sinh Tử cảnh, chính là khiến cho độ dung hợp thân thể và linh hồn tăng vọt, nhờ vào đó vận chuyển lực lượng bên trong thân thể của mình, khiến cho thân thể cùng linh hồn phù hợp hoàn mỹ, cảnh giới càng cao, độ phù hợp càng cao, thực lực bộc phát càng mạnh.
Mà bây giờ, lực bộc phát của Mục Vân thì ở vào Sinh Tử cảnh nhất trọng đỉnh phong, chân chính đỉnh phong.
Nhìn thấy hai đại trọng võ Sinh Tử cảnh nhất giả bỏ mình, mọi người nhất thời kinh ngạc đến ngây người.
Đám người Đại La tiểu thế giới cùng Địch Vương tiểu thế giới hoảng hốt chạy bừa, chật vật chạy trốn.
Chỉ là những người này đều là điểm tích lũy, Mục Vân đương nhiên bắt được mấy tên thì sẽ là kiếm thêm mấy điểm.
Giờ khắc này, nhìn điểm của mình, Mục Vân càng sững sờ.
Hơn sáu ngàn tám trăm, sắp đến đạt bảy ngàn.
Mà xếp hạng của Mục Vân thì lên cao đến hạng thứ mười một.
Hạng một vị.
Giờ khắc này, nhìn về phía phía trên bảng xếp hạng, Mục Vân lại phát hiện, thứ nhất đã là một vạn năm ngàn điểm tích lũy.
Một vạn năm.
Chính là Mục Vân, cũng không thể không kinh ngạc, bên trong toàn bộ tứ nguyên phong địa, ban đầu tiến vào hơn mười vạn võ giả, tên đứng hạng thứ nhất này vẻn vẹn đã chém giết một vạn năm.
Thứ hai một vạn, thứ ba hơn chín ngàn, thứ tư hơn tám nghìn.
Trước mười cộng lại, trọn vẹn sấp sỉ hơn tính mệnh của bảy vạn người.
Kia đủ để chứng minh, hiện tại bên trong toàn bộ tứ nguyên phong địa chỉ còn lại ba, bốn vạn người, thậm chí càng ít.
Dù sao có không ít người bên trong mật địa ở tứ nguyên phong địa.
Vị trí trước mười, chỉ sợ từng người đều là thiên tài khó gặp, bên trong tiểu thế giới xếp hạng trước năm, đoán chừng chiếm một bộ phận lớn.
Bên trong Vô Cực Hóa Thiên Cung Vô Cực tiểu thế giới, Vô Cực Tinh cùng Vô Cực Tuyết hai người, uy danh hiển hách.
Ma Ngọc tiểu thế giới Ngọc Khuynh Thiên.
Thánh Quang tiểu thế giới Minh Nguyệt Tâm.
Bốn người này nhất định là phía trước rất.
- Mục Vân, ngươi không sao chứ?
Nhìn thấy Mục Vân không có gì trở ngại, trong lòng Lạc Tuyết giống như thả xuống một khối đá lớn, sắc mặt cũng khôi phục lại.
- Nơi này quá nguy hiểm, đại sư huynh các ngươi bị thương nặng, tiếp tục lưu lại nơi này sẽ nguy hiểm, vẫn mau chóng rời đi đi.
- Ừm!
Lạc Tuyết hiểu rõ, lần này chuyến đi tứ nguyên phong địa, chỉ sợ Đấu Khải tiểu thế giới rất khó lấy được hạng trước mười.
Ngược lại là Ngũ Hành tiểu thế giới, hiện tại bởi vì Mục Vân tồn tại, chỉ sợ thế tất sẽ quật khởi.
Đưa mắt nhìn đám người Đấu Khải tiểu thế giới rời đi, Mục Vân đành phải bất đắc dĩ thở dài một hơi.
Giờ khắc này, bên trong tứ nguyên phong địa, không có một chỗ địa phương nào an toàn, chỉ bất quá bên trong Điệp Không sơn nhất định là dị thường nguy hiểm.
Nhìn đám người Đấu Khải tiểu thế giới rời đi, Mục Vân xoay người nhìn Ma Phàm.
- Ngươi thế nào không đi?
- A?
Nghe đến lời này, Ma Phàm sửng sốt một chút, chậm rãi nói:
- Ta không đi, Ma Phàm tiểu thế giới, chỉ còn lại một mình ta, ta muốn báo thù.
- Báo thù?
- Không sai, cho nên ta muốn đi theo ngươi, đi theo ngươi ta mới có thể báo thù!
Ma Phàm trấn định nói:
- Những người Vô Cực Hóa Thiên Cung kia, chết không yên lành.
Nghe đến lời này, Mục Vân lại khoát tay.
- Ta không có nói muốn đối nghịch cùng mấy người Vô Cực Hóa Thiên Cung kia, Đế Văn lão quỷ để ta lấy được hạng trước mười là được, ta làm gì nhàn rỗi không chuyện gì đi trêu chọc bọn hắn.
- Ngươi sẽ!
Chỉ là nhìn Mục Vân, Ma Phàm lại vô cùng kiên định nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận