Vô Thượng Thần Đế

Chương 1143: Quả Thật Là Người Quen

Một cây nấm, một thế giới.
Hiểu rõ đạo lý này, ánh mắt Mục Vân lộ ra một vòng ý cười.
Xem ra, Không sơn này, không chỉ nhìn qua như mặt ngoài, còn có từng mảnh từng mảnh không gian ở bên trong.
Minh Nguyệt Tâm tiến vào bên trong Không sơn, hướng thẳng đến mục tiêu của mình.
Đạt được truyền thừa, lập tức rời đi.
Vậy bên trong Không sơn, hẳn là không ít địa phương kì lạ.
Trong lòng hạ quyết tâm, Mục Vân đi vào từng cây nấm to lớn, tiện tay điểm phía trên một cây nấm, cả người Mục Vân nhất thời biến mất tại chỗ.
Trước mắt, là một mảnh đại hải xanh thẳm.
Dưới chân, toàn bộ là nước biển, sóng cả mãnh liệt, hung mãnh dị thường.
Mà trên mặt biển, từng dã thú hình thể khôi ngô to lớn lúc này bốc lên nhấp nhô, gây nên một trận sóng thần.
Mục Vân không có quá nhiều dừng lại, trực tiếp rời đi.
Cấm chế mảnh không gian này hiển nhiên đã bị người phá vỡ, cũng hẳn là bị người thăm dò qua.
Xoay người lần nữa, Mục Vân tiến vào bên trong một cây nấm khác.
Liên tiếp tiến vào bên trong từng cây nấm, Mục Vân phát hiện, trong lúc này đại đa số cây nấm tựa hồ đã bị người trực tiếp phá tan cấm chế, dò xét qua.
Thẳng đến tiến vào bên trong cây nấm thứ bảy mươi, Mục Vân mới dừng lại, cũng không có lập tức rời đi.
Thế giới bên trong một cây nấm này, từng gốc đại thụ xanh um tươi tốt, bàng bạc sinh trưởng.
Chỉ là trong đại thụ kia có một đạo khí tức yếu ớt lại bị Mục Vân bắt được.
- Cứu... Ta...
Tiếng cầu cứu rất yếu ớt hấp dẫn lực chú ý của Mục Vân.
Cẩn thận từng li từng tí, phi thân mà xuống, hành tẩu trong rừng cây, Mục Vân cách chỗ mà âm thanh kia truyền đến càng ngày càng gần.
Cuối cùng, Mục Vân xác định, tiếng kêu cứu kia đang ở ngay sau lưng mình.
Thế nhưng vô luận như thế nào, Mục Vân đều không thể tìm tới căn nguyên tiếng kêu cứu kia.
- Van cầu ngươi... Cứu cứu ta...
Âm thanh yếu ớt lần nữa vang lên, Mục Vân đột nhiên quay người, nhìn một gốc đại thụ phía sau mình.
Xuy xuy âm thanh vang lên, trên cây cự thụkia, một mảnh vỏ cây rơi xuống, một bóng người, phịch một tiếng, đập xuống đất.
Cho tới giờ khắc này, Mục Vân mới phát hiện, nguyên lai người này dùng đại thụ ngụy trang, đem thân thể của mình bằng vào pháp bảo ẩn nấp bề ngoài thân cây, thế mà ngay cả hắn đều không có phát hiện.
Đi đến phía trước, Mục Vân cẩn thận từng li từng tí đưa bàn tay đặt ở trong hơi thở nữ tử.
- Độc!
Cảm nhận được khí tức cực nóng giữa ngón tay, Mục Vân hơi sững sờ.
- Độc thật bá đạo, tựa hồ là thạch sùng chi độc.
Thạch sùng, chính là thạch sùng, chỉ là thạch sùng mà dân chúng tầm thường nhìn thấy trong nhà mình căn bản không có gì hại người, thế nhưng thạch sùng tu luyện thành tinh liền có độc tính khá mạnh.
Thạch sùng, cũng là một trong ngũ độc.
- Lại là người Ngũ Độc tiểu thế giới.
Mục Vân hiện tại cơ bản xác định, người Ngũ Độc tiểu thế giới tiến vào bên trong Không sơn, nhân vật lợi hại không chỉ là Hắc Đái Ngọc một người.
Khí tức nữ tử này yếu kém, nhưng lại là cảnh giới Sinh Tử cảnh nhị trọng.
Có thể để cho một nữ tử cảnh giới Sinh Tử cảnh nhị trọng trúng độc, thực lực nhất định không kém.
- Ngươi là ai?
Mục Vân nhìn nữ tử khí tức yếu ớt, mở miệng hỏi.
Chỉ là nữ tử kia từ trên cành cây rơi xuống, nhìn thấy Mục Vân trước mắt, lại là lao nhanh tới, hai tay bắt đầu xé rách lấy quần áo Mục Vân, không nói hai lời, hôn lấy cổ Mục Vân.
- Đáng chết!
Mục Vân chửi nhỏ một tiếng, đầu ngón tay đánh ra một đạo hỏa diễm.
Vạn Kiếp Quỷ Hỏa, có thể đốt cháy chân hồn võ giả, chân hồn thiêu đốt cùng nhói nhói cũng có khả năng để võ giả bảo trì thanh tỉnh.
- Lại là loại độc âm loạn này!
Mục Vân không thể không bội phục võ giả Ngũ Độc tiểu thế giới.
Vô luận nam nhân nữ nhân, khát vọng nguyên thủy nhất chính là loại chuyện này, cho nên mặc kệ là độc gì, có thể dẫn động kích thích ham muốn của nam nữ, là làm cho người khó lòng phòng bị nhất.
Loại độc này sẽ không cần nhân mạng, nhưng lại có thể khiến cho bên trong não hải nghĩ võ giả đều nghĩ đến những chuyện kia.
Nếu là độc trong người nam nhân, cho dù đứng trước người là một con heo mẹ, cũng có thể xem như tiên nữ.
Mà thân trúng loại độc này, chân hồn bị mê hoặc, căn bản không có bất kỳ năng lực gì phản kháng, ngược lại sẽ hội biến thành đồ chơi của người khác.
Dạng độc này, khó phòng nhất!
- Tỉnh táo một chút đi!
Mục Vân trực tiếp đánh một bạc tay lên trên mặt nữ nhân kia, một tát này đánh lên, Mục Vân lập tức sững sờ.
Nữ tử một thân váy dài màu lam, vốn trong lúc chạy trốn áo không đủ che thân, giờ phút này lộ ra một khuôn mặt, thanh thuần tuyệt mỹ, có tư vị khác, nhìn qua, càng mang theo một tia vũ mị.
Chỉ là nhìn gương mặt này, Mục Vân nhìn chằm chằm một hồi, lại là cảm giác rất quen thuộc.
Chỉ là không cho Mục Vân suy nghĩ nhiều, nữ nhân kia lần nữa nhào tới.
- Định!
Quát khẽ một tiếng, Vạn Kiếp Quỷ Hỏa trực tiếp xuất hiện, triệt để bao trùm cả người nữ nhân kia, từng sợi quỷ hỏa trực tiếp tiến vào bên trong não hải của cô nàng.
- A...
Một tiếng hét thảm vang lên, nữ nhân trong lúc bối rối, ý loạn tình mê hai mắt mở ra.
- Ngươi là...
Nhìn Mục Vân, nữ tử tinh thần bất định, chỉ nhìn của mình quần áo không chỉnh tề, nữ tử vội vàng chỉnh lý tốt quần áo.
- Ngươi là ai? Vì sao lại trúng độc?
Nữ tử còn chưa mở miệng hỏi thăm, Mục Vân đã dẫn đầu nói.
- Muội muội!
Chỉ là Mục Vân hỏi xong vấn đề, nữ tử kia lại lập tức sửng sốt, kinh ngạc lên tiếng nói.
Muội muội?
Mục Vân triệt để trợn tròn mắt.
Cái gì muội muội?
Mục Vân bị nữ tử đưa ra vấn đề triệt để mộng.
- Ngươi là ai?
Nữ tử tuổi trẻ lần nữa nhìn Mục Vân, cẩn thận nói.
- Uy, ngươi làm rõ ràng tình trạng chưa? Hiện tại là ta đang hỏi ngươi, ngươi là ai?
Mục Vân lần nữa mở miệng nói:
- Nói nhanh, ta cũng không có nhiều kiên nhẫn để chờ ngươi trả lời!
Vừa dứt lời, Mục Vân rất có tư thế ngươi không nói, ta trực tiếp đi.
- Chờ chút , chờ một chút!
Nhìn Mục Vân thật muốn đi, nữ tử sốt ruột.
- Ta đến từ Thiên Bảo tiểu thế giới, tên Diệu Linh Ngọc! Hiện tại, ngươi có thể nói cho ta ngươi là ai không?
- Ta tại sao phải nói cho ngươi biết?
Mục Vân dừng thân lại, nhìn nữ tử, ha ha cười nói:
- Bất quá, ngươi nếu là người Thiên Bảo tiểu thế giới, bảo bối trên người, đương nhiên rất nhiều, không bằng ta cứu ngươi, ngươi phân cho ta một chút bảo bối đi!
Mục Vân hiện tại đã đứng hàng trước mười, căn bản không nóng nảy điểm tích lũy, ngược lại là bảo bối.
Nghe nói võ giả Thiên Bảo tiểu thế giới, trên người mỗi người đều đeo vàng đeo bạc, kim ngân này chỉ cũng không phải hoàng kim hay bạc, mà là thiên tài địa bảo chân chính.
- Tốt!
Nghe thấy Mục Vân nói vậy, nữ tử lại chém đinh chặt sắt, không chút nào từ chối nói:
- Ta có thể cho ngươi, bất quá, ngươi đáp ứng giúp ta tìm một người.
- Ai?
- Muội muội của ta - Diệu Tiên Ngữ.
Oanh...
Nghe được lời của nữ tử, thân thể Mục Vân lập tức không tự chủ được tản mát ra từng đạo khí thế mạnh mẽ.
Muội muội Diệu Linh Ngọc - Diệu Tiên Ngữ?
- Ngươi lặp lại lần nữa!
Mục Vân không nhịn được hỏi.
- Ta nói, muội muội của ta, Diệu Tiên Ngữ, nàng bị người Ngũ Độc tiểu thế giới mang đi, ta không biết nàng bây giờ ở nơi nào, ngươi giúp ta tìm nàng, cứu nàng, bên trong Thiên Bảo tiểu thế giới, ngươi muốn cái gì, gia gia của ta đều sẽ đưa cho ngươi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận