Vô Thượng Thần Đế

Chương 1149: Không có đàm

Thời khắc này, Mục Vân hiển nhiên không có tâm tình nói đùa với người trước mắt.
Vô Cực Minh Giới, thiên chi kiêu tử Vô Cực tiểu thế giới.
Kẻ này, theo Ma Phàm nói, làm người âm trầm, hạ thủ tàn nhẫn, Sinh Tử cảnh nhị trọng cảnh, bên trong Vô Cực tiểu thế giới, được cho là một nhân vật.
Bên trong Vô Cực Hóa Thiên Cung, ba mươi sáu Thiên Cung, bảy mươi hai Địa Cung, hết thảy một trăm linh tám cung, thực lực mỗi một cung, đều dị thường cường hãn, Vô Cực Minh Giới tựa hồ là đến từ một trong bảy mươi hai Địa Cung.
Mặc kệ là thiên tài đến từ cung điện dưới lòng đất này, người này, đều không thể coi thường được.
- Ta nghĩ, Bạch Vi Thảo này là do ta liều mạng xuất thủ hái, ngươi lại ngồi ngư ông đắc lợi, tựa hồ có chút không ổn.
Mục Vân đè xuống tức giận, ha ha cười nói.
- Ồ? Tựa hồ đúng có phần không ổn.
Vô Cực Minh Giới ha ha cười nói:
- Bất quá thì tính sao? Vô Cực Minh Giới ta làm việc toàn bằng yêu thích, không hỏi nguyên do, cho nên Bạch Vi Hoa này, Vô Cực Minh Giới ta quyết định...
Nghe đến lời này, Mục Vân vẫn áp chế tức giận, nói:
- Ta biết tại hạ đến từ Vô Cực tiểu thế giới, chỉ bất quá bằng hữu của ta bị thương nặng, ta cần Bạch Vi Hoa, chỉ cần một cánh hoa là được, như thế nào?
- Diệu Tiên Ngữ của Thiên Bảo tiểu thế giới?
Ánh mắt Vô Cực Minh Giới rơi trên người Diệu Tiên Ngữ, sau đó mỉm cười cười nói:
- Bất quá, nói trở lại, nha đầu này chết sống có quan hệ gì tới ta?
- Bạch Vi Hoa có bốn cánh hoa, mỗi một cánh đều cực kỳ có giá trị, cho ngươi một cái, vậy ta hao tổn lớn.
- Cho nên không thể đàm phán rồi?
- Cũng không phải!
Vô Cực Minh Giới ha ha cười nói:
- Nếu như ngươi có thể đem thiên hỏa cho ta, ta ngược lại có thể cân nhắc, cho ngươi một đóa hoa.
- Tốt!
Mục Vân mỉm cười, Tử Liên Yêu Hỏa xuất hiện.
Tử Liên Yêu Hỏa hóa thành từng đạo tử liên lúc này nổ tung, vọt lao thẳng tới Vô Cực Minh Giới.
- Xem ra là không thể đồng ý.
Sắc mặt Vô Cực Minh Giới không thay đổi, bàn tay vung lên, trước người xuất hiện một màn trướng sáng mà lam, ngăn cản toàn bộ thiên hỏa bắn nổ ra.
Mà hậu chiêu chưởng lật một cái, trong tay hắn xuất hiện từng lệnh bài màu xanh.
Trong nháy mắt những lệnh bài màu xanh xuất hiện, hóa thành một trường kiếm màu xanh.
Trường kiếm giết ra, kiếm ra im ắng.
Tiếng lốp bốp bỗng nhiên vang lên.
Thân thể Mục Vân cũng giết ra.
Rầm rầm rầm...
Thân thể Mục Vân vọt thẳng vào đến trước người Vô Cực Minh Giới, Thiên Minh Kiếm torng tay, chém ra bảy đạo Sinh Tử Ấn.
Bảy Sinh Tử Ấn toàn bộ rơi vào trước người Vô Cực Minh Giới, nhưng mỗi một ấn đều bị giới lệnh trước người Vô Cực Minh Giới ngăn cản, căn bản không có làm bị thương Vô Cực Minh Giới nửa phần.
Giờ khắc này, sau khi kiếm chiêu giết ra, Mục Vân mới hiểu, Ma Phàm tại sao lại sợ hãi Vô Cực Minh Giới.
Gia hỏa này so với mấy người Tứ Phương tiểu thế giới cùng với Ngũ Độc tiểu thế giới trước đó, đúng là mạnh hơn rất nhiều.
Nói đúng ra, cùng là Sinh Tử cảnh nhị trọng, nhưng thủ đoạn và thực lực Vô Cực Minh Giới càng thêm cường hoành.
- Long hóa chi thân.
Khẽ quát một tiếng, toàn thân cao thấp Mục Vân hiện ra lân phiến, thân mang thất thải lân giáp, hổ hổ sinh uy.
- Lợi hại!
Thấy cảnh này, Vô Cực Minh Giới lại tán thán:
- Không nghĩ tới võ giả đi ra từ Ngũ Hành tiểu thế giới thế mà còn có thủ đoạn như thế, ngược lại để ta mở rộng tầm mắt.
Mặc dù tán thưởng, thế nhưng ánh mắt Vô Cực Minh Giới nhìn Mục Vân lại giống như nhìn ngớ ngẩn, mang theo vẻ khinh thường.
Mục Vân cũng không thèm để ý.
Vừa sải bước ra, toàn thân cao thấp Mục Vân bao phủ thất thải ánh sáng, song quyền tề xuất, lao thẳng tới Vô Cực Minh Giới.
Giữa hai người, vật lộn triệt để triển khai.
- Vô Cực Thiên Tâm Quyết.
Giờ khắc này, Vô Cực Minh Giới căn bản không cùng Mục Vân cứng đối cứng, chỉ là lá mặt lá trái, xảo diệu ứng đối.
- Mục Vân, nhanh lên, Tiên Ngữ sắp không chịu được nữa.
Tiếng hô của Diệu Linh Ngọc lúc này đột nhiên vang lên.
Nghe đến lời này, Mục Vân triệt để ngơ ngẩn.
Nếu như Diệu Tiên Ngữ không cách nào chèo chống, hắn làm hết thảy đều uổng phí.
- Địa Diệt Chưởng!
Mục Vân biến sắc, vỗ ra một chưởng.
- Ồ? Thẹn quá hoá giận? Ta thích!
Nhìn thấy Mục Vân sử xuất thủ đoạn chân chính, Vô Cực Minh Giới cười hắc hắc, bàn tay lăn lộn, đánh ra một đạo ấn pháp.
- Vô Cực La Thiên Ấn!
Oanh...
Ấn pháp đánh ra, hai tiếng oanh minh trong khoảnh khắc vang lên.
Một đạo Địa Diệt Chưởng của Mục Vân triệt để hóa thành hư vô, mà trước người Vô Cực Minh Giới, ấn pháp cũng đột nhiên tiêu tán.
Hai người thế mà đánh năm năm.
Một màn này để Mục Vân cũng sững sờ.
Địa Diệt Chưởng cường đại, hắn thật sâu biết được.
Đây là lần đầu tiên có người bằng vào thực lực cường đại của mình ngăn cản toàn bộ Địa Diệt Chưởng.
Quả thực không thể tưởng tượng nổi.
- Thiên Diệt Chưởng!
Nhưng Mục Vân căn bản sẽ không cho Vô Cực Minh Giới bất kỳ thời gian phản ứng nào.
Một chưởng lần nữa đánh ra, Vô Cực Minh Giới nhìn thấy sát cơ trong mắt Mục Vân, mỉm cười, lần nữa đánh ra một ấn.
- Vô Cực Hóa Thiên Ấn!
Lần này, ấn pháp Vô Cực Minh Giới đánh ra phát sinh biến hóa kì lạ, cường đại ấn ký thẳng tắp trải rộng.
Phía dưới một đạo ấn pháp, thân thể Vô Cực Minh Giới cũng triệt để thi triển ra.
Ấn pháp tầng tầng lớp lớp, lực lượng dần dần dành dụm, đến đỉnh phong.
Sắc mặt Vô Cực Minh Giới trắng nhợt, phun ra một ngụm tinh huyết.
Oanh...
Hai thân ảnh ầm vang lui lại sau lần đụng chạm này.
Oa oa hai tiếng phun máu vang lên, hai người trong khoảnh khắc cơ hồ đồng thời miệng phun máu tươi.
Nhìn thấy một bãi máu tươi trước người mình, hai mắt Vô Cực Minh Giới trừng to lớn, trong mắt rốt cuộc không có thần sắc trêu tức như trước kia, thay vào đó là một cảm giác áp bách cường hoành.
Phun máu!
Mục Vân thế mà là bức bách Vô Cực Minh Giới hắn phun máu.
Vô cùng nhục nhã!
Không thể tha thứ!
Vô Cực Minh Giới nhìn Mục Vân, triệt để điên cuồng.
Chỉ là giờ khắc này, Mục Vân càng sốt ruột.
Diệu Tiên Ngữ bởi vì lực lượng hoa hồn của Cửu Linh Diệu Thanh Liên, giờ phút này có thể ngăn cản được độc tố của Bách Túc Thiên Long, thế nhưng không biết lúc nào sẽ không thể chèo chống nổi nữa.
Hắn không có thời gian dông dài cùng Vô Cực Minh Giới.
- Là ngươi bức ta!
Mục Vân nhìn Vô Cực Minh Giới, lúc này bỗng nhiên nói.
- Là ngươi bức ta!
Vô Cực Minh Giới nhìn Mục Vân, đồng thời lên tiếng.
Hai người giờ khắc này giống như là túc địch tranh đoạt ngàn năm, nhìn chằm chằm hai bên, không mang bất kỳ tạp niệm.
- Ngũ Hành Phong Thiên Ấn - Nhất Ấn Sinh Tử.
Trong lúc đó, đáy lòng Mục Vân vang lên một tiếng.
Ngũ Hành Phong Thiên Ấn, chính là lĩnh ngộ đoạt được bên trong Ngũ Hành thiên phủ.
Chỉ là môn hư tiên pháp này có thể nói vô thượng tiếp cận Tiên pháp. Nhưng hiện nay Mục Vân cũng vẻn vẹn là Sinh Tử cảnh nhị trọng, muốn lĩnh ngộ tiên pháp này, còn kém xa lắm.
Thế nhưng hắn muốn chém giết Vô Cực Minh Giới, bí pháp bình thường căn bản không có tác dụng gì.
Bạn cần đăng nhập để bình luận