Vô Thượng Thần Đế

Chương 1173: Cười Ngươi Thật Đáng Buồn (2)

Nhìn Luân Nhiên, trên mặt Mục Vân lộ ra một tia kinh ngạc.
- Tiểu tử thúi, ngươi kinh ngạc như vậy làm gì? Lão phu không phải mới vừa nói cho ngươi, gia hỏa này đến Sinh Tử cảnh tứ trọng rồi à?
Quy Nhất ở bên trong Tru Tiên Đồ hùng hùng hổ hổ nói.
- Ta tự có tính toán!
Mục Vân cũng không để ý tới, nhìn Luân Nhiên, trở nên cẩn thận.
Giờ khắc này, đám người cũng không dám khinh thường, nhìn hai bên giao chiến, trái tim của từng người đều treo lên cổ họng.
Đều đã đến loại tình trạng này, mấy vị đại lão chỗ còn có tâm tư nội đấu, không nghĩ thế nào chạy trốn, ngược lại nghĩ đn làm sao giết chết đối thủ, tâm cảnh thật sự mạnh nha.
Không Sơn Ấn xuất hiện lần nữa trong tay Mục Vân, nhìn Luân Nhiên, ý cười trong mắt Mục Vân càng sâu.
- Cười? Một hồi ta sẽ để ngươi muốn khóc cũng khóc không được.
Luân Nhiên giương tay, trong chốc lát, hai tiểu kết giới vuông vức trong tay Luân Nhiên bỗng nhiên tăng lớn.
Trong nháy mắt kết giới tăng lớn, Luân Nhiên cũng lập tức vọt ra.
Oanh...
Tiếng nổ đùng đoàng cường đại đột nhiên vang lên, ngay khi tứ phương kết giới bay ra, mang theo chấn động mãnh liệt, không gian dọc đường thế mà bắt đầu xuất hiện sụp đổ, trực tiếp vạch ra một đường dây toàn thân đỏ choét.
- Lăn đi!
Trong tay Mục Vân, Không Sơn Ấn xuất hiện lần nữa, thạch ấn lập tức mở rộng, toàn bộ thạch ấn trong chớp nhoáng hóa thành đường kính năm trăm trượng dài rộng, sơn phong cũng hóa thành cao mấy trăm trượng.
Đạo thạch ấn này trực tiếp đập xuống, âm thanh vang vọng, hai tứ phương kết giới nhìn qua bất quá chỉ có đường kính mấy chục mét lúc này thế mà là cương ngạnh đón đỡ Không Sơn Ấn công kích.
Không Sơn Ấn ngay cả Ngọc Khuynh Thiên đều không thể không lép vế vô cùng đơn giản bị hai tứ phương kết giới thế đỡ lại.
- Phá!
Hét lớn một tiếng, Ngọc Khuynh Thiên bước ra một bước, tứ phương kết giới lúc này ầm vang va chạm, vọt thẳng ra.
Đinh đương một tiếng vang lên, Không Sơn Ấn trực tiếp bị đánh lui, bay trở về phía Mục Vân.
Nhìn thấy Không Sơn Ấn đánh tới, Mục Vân nhanh chóng tránh ra, một tay điều khiển pháp quyết, thu Không Sơn Ấn vào trong tay mình.
Đây là lần thứ nhất hắn thi triển Không Sơn Ấn bị đánh lui.
Không Sơn Ấn công kích sao mà bá đạo, Mục Vân nhất thanh nhị sở.
Mặc dù mình còn không có hoàn toàn chưởng khống, thế nhưng nhìn thấy bộ dáng Ngọc Khuynh Thiên bây giờ cũng đủ hiểu rõ, ấn tỉ này cường hoành ra sao.
Sinh Tử cảnh tứ trọng, quả nhiên không giống bình thường.
Sinh tử thất trọng, tam trọng sinh là lĩnh ngộ sinh áo nghĩa, sinh, bao hàm quá nhiều, hoa cây cỏ lá sinh trưởng mà sống, hài nhi xuất sinh mà sống, đoạn chỉ tái xuất mà sống.
Sinh áo nghĩa, nói không rõ, không nói rõ, nhưng lại thật sự rõ ràng quan hệ đến đến con đường võ đạo của võ giả.
Mà tử áo nghĩa, càng thêm huyền diệu.
Như thế nào tử?
Thân thể hư thối là tử? Lá rụng về cội là tử?
Thế nhưng nhục thân hư thối, lại hóa thành vạn vật, tiêu tán ở thế gian, lại có phong phú giòi bọ sinh trưởng, lá rụng về cội, hóa thành xuân bùn, thúc đẩy sinh trưởng năm sau tái sinh.
Sinh tử sinh tử, cho tới bây giờ đều không phải hai tồn tại tách ra độc lập.
Tam trọng sinh, lĩnh ngộ sinh, cảm ngộ sinh, tam trọng tử, lý giải tử, thể ngộ tử, cuối cùng nhất trọng sinh tử hợp nhất.
Nhưng Mục Vân lại hiểu rõ, sinh tử chuyển hóa cảnh giới này, Sinh Tử cảnh tứ trọng, lực lượng và phản ứng điều động của võ giả về thiên địa chân nguyên có thể nói là biến hóa về chất.
Chỉ là giờ phút này nhìn thấy tu vi Luân Nhiên cường hoành, ý cười trong mắt Mục Vân lại càng ngày càng thịnh.
- Ngươi cười cái gì?
Nhìn ý cười trong mắt Mục Vân, Luân Nhiên lạnh lùng nói.
- Ta cười ngươi thật đáng buồn!
ý Cười Mục Vân càng tăng lên.
- Ngươi thân là nhi tử của bá chủ Luân Hồi tiểu thế giới, thế nhưng bởi vì là con thứ, một mực bị Luân Vô Thường áp chế, nhưng Luân Vô Thường chết rồi, ngươi lần trước kém chút bị ta đè chết, nhưng bây giờ, ngươi cảm giác thực lực mình đề thăng, đến Sinh Tử cảnh tứ trọng, nhưng vẫn giết không được ta.
- Cho nên ta cười ngươi thật đáng buồn.
- Ngươi muốn chết!
Mục Vân lần nữa cười nói:
- Luân Nhiên, đừng hơi một tí chính là muốn chết, Mục Vân ta đang tìm cái chết, ngươi có thể giết được ta mới được.
- Ta hiện tại giết ngươi.
Luân Nhiên giờ phút này chỉ cảm thấy trong ngực đè ép lửa giận, rít lên một tiếng, bước ra một bước.
- Tứ phương liệp sát ấn!
Luân Nhiên hét lớn một tiếng, hai tay bất ngờ xuất hiện từng hất đạo ấn ký.
Ấn ký vốn hiện ra mặt phẳng, thế nhưng trong nháy mắt lao vùn vụt ra lại khuếch tán hóa thành một đạo kết ấn vuông vức.
Vẻn vẹn như thế vẫn chưa xong.
Ấn ký kia không ngừng khuếch tán ra, trực tiếp bao phủ toàn bộ thân thể Mục Vân.
Sau đó Luân Nhiên đằng không bay lên, lần nữa vung ra một chưởng.
Một bọt nước màu lam nhạt trực tiếp xuất hiện trước người hắn.
Trong nháy mắt bọt nước khuếch tán, Luân Nhiên đánh ra một tay, ấn ký nổ tung.
- Bích Thủy Liên Thiên.
Một tiếng quát khẽ, bên trong bọt nước, nước biển màu lam lao vùn vụt mà ra, thanh thế kinh người.
Thế nhưng phạm vi nước biển màu lam xông ra, toàn bộ rơi vào đến bên trong kết giới, căn bản không có một tia tản mát ra.
Ngay sau đó, Luân Nhiên khống chế kết giới không ngừng thu nhỏ, mặt ngoài tứ phương kết giới bị hơi nước tràn ngập, gắt gao vây khốn Mục Vân.
- Hiện tại còn mạnh miệng không?
Nhìn thấy Mục Vân bị nhốt, Luân Nhiên cười lạnh liên tục.
- Không mạnh miệng.
Mục Vân lần nữa cười nói.
- Ba người các ngươi, còn chưa lên.
Ngay tại giờ phút này, Mục Vân không tiếp tục để ý Luân Nhiên, ngược lại là quay người lại nhìn về phía tỷ muội Diệu Linh Ngọc và Ma Phàm ba người.
- Đến rồi!
Nương theo tiếng quát của Mục Vân, tam bóng người thẳng tắp bay lên trời.
Tam bóng người, vọt thẳng đến bên trong kết giới, tiếng nổ đùng đoàng, lập tức để tứ phương kết giới vì đó run rẩy.
- Ngươi muốn làm gì?
Nhìn thấy Mục Vân kéo Diệu Linh Ngọc, Diệu Tiên Ngữ và Ma Phàm ba người vào trong kết giới, Luân Nhiên sững sờ.
Gia hỏa này, chết cũng muốn kéo theo đồng bạn sao?
- Luân Nhiên công tử, đa tạ.
Mục Vân lại không để ý đến Luân Nhiên, hai tay xuất hiện Không Sơn Ấn.
Không Sơn Ấn trực tiếp mở rộng đến trăm mét, nằm ngang ở bên trong tứ phương kết giới.
Luân Nhiên vốn thao túng tứ phương kết giới không ngừng thu nhỏ, bao phủ Mục Vân vào trong đó, đè ép thành toái phiến.
Thế nhưng Không Sơn Ấn kia là thần vật bực nào, chớ nói Luân Nhiên là Sinh Tử cảnh tứ trọng thi triển Tứ phương liệp sát ấn, xem như Luân Động Thương của Luân Hồi tiểu thế giới đến cũng không có khả năng nghiền nát thành bột phấn.
Một tiếng lộp bộp vang lên, Tứ phương liệp sát ấn đang thu nhỏ bị mạnh mẽ ngăn cản được.
Mục Vân lần nữa phát ra tiếng cười, năm đầu Khốn Thiên Tỏa, trực tiếp rầm rầm vang lên, phá vỡ một góc của Tứ phương liệp sát ấn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận