Vô Thượng Thần Đế

Chương 1178: Phá Phong Mà Ra (2)

- Mục Vân, ngươi tên hỗn đản, Khuynh Thiên nếu không có ra, tiểu tử ngươi, ta sẽ đem ngươi chém thành muôn mảnh.
- Ngọc Huy Nhân, ngươi kiêu ngạo thật lớn.
Đế Văn mở miệng quát:
- Thế nào? Có phải cảm giác ngươi xếp hạng thứ hai trong thập đại Chí Tôn liền không nhìn quy tắc? Bên trong tứ nguyên phong địa phát sinh chuyện gì, ai cũng không nói chắc được, Ngọc Khuynh Thiên chết ở bên trong, là hắn vận khí không được.
- Đế Văn lão tặc, có muốn chúng ta tới thử một lần hay không?
- Tốt, thử xem liền thử xem, ai sợ ngươi.
Trong lúc hai đại Chí Tôn khẩu chiến, ánh mắt Mục Vân lại nhìn về phía Luân Nhiên.
Ngọc Khuynh Thiên xem như bị thương, dùng thực lực của hắn, tăng thêm bí bảo Ma Ngọc tiểu thế giới, không đến mức trốn không thoát.
Chỉ sợ, hơn phân nửa là Luân Nhiên động tay chân.
Chỉ là lúc kia, đoán chừng hỗn loạn tưng bừng, ai có thể đi chú ý những chuyện này!
Mục Vân giờ phút này cũng không có tâm tình đi quản những thứ này.
Trên tay hắn có không ít nhân mạng, những người còn thừa này, khẳng định có rất nhiều người sẽ đem tin tức nói ra, đoán chừng có không ít người nhìn hắn không thuận mắt, cũng sẽ tính toán lên trên đầu của hắn.
Những chuyện này, căn bản không có cách nào phòng bị.
- Hai vị!
Nhìn thấy Ngọc Huy Nhân cùng Đế Văn cơ hồ muốn đánh lên, Vô Cực Ngạo Thiên mới mở miệng:
- Quy tắc tranh tài, là chúng ta cộng đồng tuân thủ, nếu như đi ra tứ nguyên phong địa, tùy ý trả thù, vậy chúng ta còn tham gia thí luyện làm cái gì?
- Hiện tại việc cấp bách không phải so đo những thứ này, mà là bên trong còn có một hai vạn đệ tử, như thế nào cứu bọn hắn ra!
- Cứu? Thế nào cứu?
Ngọc Huy Nhân nói:
- Tứ nguyên phong địa, người cốt linh năm mươi trở lên, đi vào liền chết, chúng ta đợi căn bản không có cách tiến vào, chớ nói chi còn có Hỏa Minh tộc ở bên trong, mà quan trọng nhất là, còn không biết Hỏa Minh tộc nhiều hay ít người.
- Các ngươi cũng đừng quên, mấy vạn năm trước, vẻn vẹn đột nhiên xuất hiện một tên Hỏa Minh tộc đã khiến cho mấy ngàn tiểu thế giới chúng ta phá thành mảnh nhỏ, cơ hồ tan rã.
Nghe được lời Ngọc Huy Nhân, mọi người tại đây lần nữa thở dài.
Chỉ là bên trên thiên không, thỉnh thoảng có một tiếng xé gió rơi xuống, giờ phút này, một ít đại lão tiểu thế giới đã bắt đầu chú ý những các đệ tử trốn ra.
Bọn hắn đều rất muốn biết, đến cùng có đệ tử tiểu thế giới của mình đi ra hay không.
Chỉ là những đại lão này chú định có một bộ phận rất lớn sẽ đợi không.
- Tiểu tử thúi, Ngọc Khuynh Thiên kia thật bị ngươi đánh không đứng dậy được rồi?
Đế Văn nhỏ giọng hỏi.
- Nào có, chỉ là thụ thương một chút, nhưng ta đoán muốn chạy trốn không thành vấn đề, nếu như không có xuất hiện...
Ánh mắt Mục Vân nhìn Luân Nhiên.
- Luân Vô Thường bị ngươi giết rồi? Rất tốt!
- May mắn mà thôi, tên kia bị thương, mà lại cuồng vọng tự đại, muốn không chết cũng khó khăn, bị ta giết cũng không chỉ hắn một người, thật muốn tính toán ra, đoán chừng chín cái trong thập đại tiểu thế giới đều muốn giết ta!
- ...
Đế Văn đột nhiên nghĩ đến Ngũ Hành Thạch Thương, mở miệng nói:
- Thạch Thương đâu?
- Ta không biết, lúc trước cùng nhau tiến vào bên trong Địa Cung, gia hỏa này vứt bỏ ta, về sau ta may mắn còn sống, thế nhưng lại không thấy đám người Ngũ Hành Thạch Thương!
Mục Vân nhìn Đế Văn, không e dè nói:
- Ngươi hẳn là may mắn, may mà ta không thấy bọn hắn, nếu không... Ta tất giết hắn.
- Thôi thôi, sinh tử do mệnh, cũng may ngươi còn sống, bất quá làm người hạng nhất, ngược lại thật sự để ta ngoài ý muốn.
Mục Vân lần nữa nói:
- Chỉ là tạm thời thôi, những người Vô Cực Hóa Thiên Cung kia, tổng điểm tích lũy cộng lại khẳng định nhiều hơn ta, lần này lôi đài so đấu xem ra không tránh được, còn ngẫm lại giải quyết Hỏa Minh tộc như thế nào đi.
- Hỏa Minh tộc đúng là khó giải quyết.
Đế Văn thở dài một hơi nói:
- Năm đó Hỏa Minh tộc đại loạn, mấy ngàn tiểu thế giới cơ hồ sụp đổ, mà còn vẻn vẹn bởi vì một tộc nhân Hỏa Minh tộc, chủng tộc này rất cường đại, hoàn toàn không phải chúng ta có thể ứng phó.
Mục Vân cũng biết điểm này.
Hỏa Minh tộc cường đại, cũng không phải ở chỗ tộc nhân tộc này rộng lớn. Rất tương phản, tộc này sinh sôi cực kì chậm chạp, nhưng một khi hỏa nô hình thành, lại khiến cho một người trong tộc này đủ để bù đắp được vạn vạn người.
Một tên tộc nhân Hỏa Minh tộc có thể đồng hóa hỏa nô, căn bản không có số lượng hạn chế.
Óng ánh, liệu nguyên chi thế, một khi trải rộng ra, căn bản không có cách hủy diệt.
Đây cũng là địa phương kinh khủng nhất của Hỏa Minh tộc.
- Bất quá cũng không cần lo lắng, điểm tích lũy của Vô Cực Hóa Thiên Cung xem như hạng nhất, cho bọn hắn thì cho bọn hắn thôi, bảng điểm số này, ta cũng không quan tâm, mệnh của ngươi, mới là điều ta quan tâm nhất.
- Lão tử không thích đàn ông.
- Cút!
Đế Văn nhìn Mục Vân, cười mắng.
- Ta biết, ngươi quan tâm là Ngũ Hành Phong Thiên Ấn, ngươi yên tâm, chờ ta tìm hiểu thấu đáo, nhất định nói toàn bộ cho ngươi.
- Tốt!
Ngũ Hành Phong Thiên Ấn trên người Mục Vân, đối với Đế Văn thực sự quá quan trọng, hắn không thể không như thế.
Mà giờ khắc này, từng bóng người xuất hiện từ bên trong tứ nguyên phong địa, chỉ là trọn vẹn hai vạn người, đệ tử cuối cùng xuất hiện bất quá hơn hai ngàn người, những người khác, toàn bộ biến mất.
Nhìn bên trong phong địa lại không bóng người xuất hiện, sắc mặt Vô Cực Ngạo Thiên hơi trầm trọng, còn có rất nhiều đệ tử Vô Cực Hóa Thiên Cung đệ tử ở bên trong.
- Không thể đợi thêm.
Vô Cực Ngạo Thiên mở miệng nói:
- Hỏa Minh tộc khủng bố, chúng ta đều biết, nếu người kia mang theo hỏa nô giết ra, một khi khuếch tán, chỉ sợ toàn bộ mấy ngàn tiểu thế giới, đều muốn gặp nạn!
- Không, không được.
Ngọc Huy Nhân nhìn phía trên quát:
- Khuynh Thiên còn chưa có đi ra, hắn còn chưa có đi ra, không thể phong ấn nơi đây.
- Ngọc Huy Nhân, chú ý lời nói của ngươi.
Vô Cực Ngạo Thiên quát:
- Vô Cực Hóa Thiên Cung ta cũng có đệ tử ở bên trong, sinh tử không biết, thế nhưng nếu như chúng ta ở chỗ này chờ tiếp, khả năng xuất hiện chính là...
Oanh...
Vô Cực Ngạo Thiên còn chưa nói hết lời, một tiếng oanh minh đột nhiên vang lên.
Bên trong tứ nguyên phong địa, hỏa diễm đỏ bừng, trong lúc ầm vang mở rộng.
Ngao...
Một tiếng rồng giống như người giống như thú vang lên, lúc này ầm vang.
Tạch tạch tạch...
Ngay sau đó, âm thanh ken két đột nhiên truyền ra, phong ấn lúc này bỗng nhiên xuất hiện một đường vết rách.
- Nghiệt súc này muốn xông ra, mọi người cùng ta động thủ, lên!
Vô Cực Ngạo Thiên vừa dứt lời, dẫn đầu xông ra.
Phanh phanh phanh...
Nhưng mà ngay tại giờ phút này, từng tiếng phanh phanh phanh đột nhiên vang lên, toàn bộ phía trên đại địa truyền đến từng đạo âm thanh run rẩy.
Bên trong phong địa, từng lỗ nhỏ bất ngờ xuất hiện.
Ô ô...
Ô ô tiếng ai minh tại lúc này vang lên, bên trong cái hang nhỏ, từng bóng người chui ra.
Hỏa nô!
Hỏa nô đến hàng vạn mà tính leo ra từ bên trong hang nhỏ, những hỏa nô kia giống như nhân loại, sử dụng ra các loại võ kỹ, trực tiếp giết ra.
Khác biệt duy nhất là, những hỏa nô này toàn thân cao thấp, hỏa diễm thiêu đốt, thế không thể đỡ.
Oanh...
Ngay tại giờ phút này, bóng người to lớn bên trong phong ấn lần nữa một chưởng vỗ ra, tiếng oanh minh đinh tai nhức óc.
- Mau ngăn cản kia Hỏa Minh tộc nhân.
Vô Cực Ngạo Thiên giờ phút này đã quản không được nhiều như vậy, trực tiếp đi một mình.
Đám người sau lưng cũng không ngừng đi theo.
Ngọc Huy Nhân, Thánh Tam Thiên, Luân Động Thương ba vị Chí Tôn tùy thân mà lên.
Đế Văn, Ma Kiệt Luân, Diệu Thiến tam đại chí tôn cường giả cũng không cam lạc hậu.
Môn chủ Ngũ Độc môn Ngũ Độc tiểu thế giới - Độc Vạn Sơn.
Tông chủ tổng bốn đại tông môn Tứ Phương tiểu thế giới Thanh Long tông, Huyền Vũ môn, Chu Tước cung, Bạch Hổ sơn - Phương Thông Không.
Tông chủ Đấu Thiên tông Đấu Khải tiểu thế giới - Đấu Vân Phong.
Thập đại Chí Tôn cường giả lúc này xếp thành một hàng, trực tiếp bay lên không.
- Đây chính là thập đại Chí Tôn sao? Sinh Tử cảnh thất trọng, ở tại chỗ không ít hơn mấy ngàn người, thế nhưng mười người này lại là tồn tại cường đại nhất.
Nhìn bốn người, Mục Vân âm thầm mặc niệm.
Bạn cần đăng nhập để bình luận