Vô Thượng Thần Đế

Chương 1195: Vòng xoáy không gian

Mặt mo Mục Vân đỏ ửng, lúng túng nói:
- Nàng vì cái gì không né tránh?
- Ta tại sao phải né tránh?
Cửu Nhi một mặt không hiểu, nói:
- Ngươi thật giống như, không phải lần đầu tiên sờ ta... Cái này?
- Nàng nhớ tới cái gì rồi?
Mục Vân đột nhiên hỏi.
Cửu Nhi khẽ nói:
- Không có, bất quá ta vừa rồi cũng không biết, ta luôn cảm giác, ngươi tựa hồ thích lên nóc nhà, một khi nằm chính là một đêm, nhìn tinh huy đầy trời, không vui cũng chạy đến nóc nhà, nhìn tinh thần, xem chính là một đêm, thật kỳ quái.
- Cửu Nhi...
Nhìn thấy Cửu Nhi giờ phút này biểu lộ ngốc nghếch, Mục Vân nhịn không được ôm nàng vào trong ngực, vỗ đầu một cái nói:
- Một thế này, Mục Vân ta, sẽ không để cho nàng vì ta mà chết.
Một thế này, Mục Vân tuyệt đối sẽ không để bất kỳ kẻ nào vì hắn mà chết, bất kỳ người nào, sẽ không.
Bị Mục Vân ôm vào trong ngực, trên mặt Cửu Nhi lộ ra một vòng mỉm cười, lòng của nàng lúc này giống như triệt để bình tĩnh.
...
Ở Diệu gia đợi hơn mười ngày, một ngày này, Diệu Thiến đại sư cuối cùng đến cáo tri Mục Vân, vạn sự sẵn sàng, có thể lên đường.
Diệu Thiến tự mình hộ tống, Ngũ Hành Lạc Thiên cùng Ngũ Hành Bạt Thiên hai vị lão tổ tả hữu như hình với bóng, Cửu Nhi đứng bên cạnh Mục Vân.
- Sư tôn, đi đường cẩn thận.
- Ừm!
Vuốt vuốt đầu Diệu Tiên Ngữ, Mục Vân cười nói:
- Hảo hảo tu luyện, lần sau gặp lại, nói không chừng ngươi còn lợi hại của sư tôn ta.
- Ta nhất định.
- Vân huynh, lúc gặp mặt, ta nhất định lần nữa cùng ngươi luận bàn kiếm thuật.
Diệu Thanh Vân nhìn Mục Vân, mỉm cười, hai người hung hăng nắm tay, những ngày qua giao lưu, Mục Vân kiến thức để Diệu Thanh Vân rất tán thưởng, nếu không phải Mục Vân về Thương Hoàng tiểu thế giới, Diệu Thanh Vân thật muốn tâm tình cùng hắn mấy năm.
Năm thân ảnh, bước vào bên trong truyền tống trận.
Lần này từ biệt, chẳng biết lúc nào gặp lại.
Trong lòng Mục Vân giờ phút này rất kích động.
Rất nhanh, rất nhanh mình có thể nhìn thấy các bằng hữu ngày xưa.
Các ngươi, còn tốt chứ?
Truyền tống trận mở ra, năm thân ảnh biến mất bên trong truyền tống trận, kéo dài trăm triệu dặm, xuất phát hướng về phía địa phương xa xôi chi địa.
Thương Hoàng tiểu thế giới ở vào phía đông liên minh mấy ngàn tiểu thế giới, mà Thiên Bảo tiểu thế giới thì ở vào phía tây.
Hai đại tiểu thế giới có thể nói đi ngang qua liên minh toàn bộ tiểu thế giới.
- Chí ít cần nửa ngày thời gian chúng ta mới có thể xuất hiện ở không gian vết rách kia, cho nên ta trước nói một chút cho các ngươi không gian vết rách kia khủng bố ra so.
Trên đường tiến lên, Diệu Thiến mở lời.
- Không gian chi nhận lợi hại, ta nghĩ các vị nhất định đều hết sức rõ ràng. Mà vết nứt không gian chính là chỗ không gian phong ấn Thương Hoàng tiểu thế giới vài vạn năm vỡ tan, bất quá mặc dù vỡ tan, thế nhưng phạm vi cũng không lớn.
- Nhưng tuyệt đối không nên bởi vì không gian vết rách không lớn liền khinh thường.
- Không gian lợi nhận, nhỏ nhất mấy mét, lớn nhất mấy vạn mét, mà kinh khủng nhất là không gian lợi lưu, những không gian lợi lưu đều đánh nát không gian lợi nhận, có khả năng lớn nhỏ chỉ bằng một đầu ngón tay, thế nhưng lại có thể nháy mắt xuyên thủng tất cả phòng ngự của ngươi.
Diệu Thiến nói, trong mắt xuất hiện một tia hãi nhiên, tựa hồ nhớ lại đến khoảng thời gian trước kia của mình.
- Chúng ta hiểu rõ!
- Ừm!
Lạc Thiên Vương, Bạt Thiên lão tổ, Mục Vân, Cửu Nhi bốn người đều nhẹ gật đầu.
Nhất là Mục Vân, càng đến gần Thương Hoàng tiểu thế giới, kích động trong lòng của hắn càng không cách nào ức chế.
- Đến!
Đột nhiên, một đạo tiếng vù vù vang lên, cảnh tượng trước mắt mấy người đột nhiên phát sinh cải biến, từng tiếng xé gió lúc này bỗng nhiên vang lên.
Trong chốc lát, mấy thân ảnh xuất hiện bên trong một lớp không gian bụi mịt mờ, bốn phía chỉ có thể nhìn thấy hào quang nhỏ yếu, bị nồng vụ rậm rạp che kín.
- Đây chính là bên ngoài Thương Hoàng tiểu thế giới sao?
Nhìn cảnh tượng trước mắt, Mục Vân mở lời.
- Không sai, chính là chỗ này!
Diệu Thiến chỉ vào dưới chân đám người nói:
- Không gian vết rách kia, chính là ở đây.
Mấy người cúi đầu xem tiếp, lại phát hiện, dưới chân một mảnh tối tăm mờ mịt hỗn độn, xuất hiện một vòng ánh sáng, chỉ có thể dung nạp một người khom người tiến vào.
- Đi thôi!
Diệu Thiến nhẹ gật đầu, một ngựa đi đầu, tiến vào bên trong khe hở.
Mà cùng lúc đó, mấy người Mục Vân cũng đuổi theo.
Diệu Thiến đại sư đi phía trước, Mục Vân đi cùng Cửu Nhi, Lạc Thiên Vương và Bạt Thiên lão tổ hai người ở đằng sau.
Ông...
Khi mấy thân ảnh mới vừa tiến vào đến không gian vết rách, một tiếng vù vù vang lên.
Nháy mắt, một đạo không gian lợi nhận dài hơn trăm mét hướng thẳng đến vị trí đám người vọt tới.
Không gian lợi nhận, không có bất kỳ nhan sắc cái gì, thế nhưng cao tốc vận động mang theo sức gió ba động, lại để người có thể rất rõ ràng cảm giác được.
- Hừ!
Nhìn thấy không gian lưỡi dao, Diệu Thiến đại sư vung tay, đánh ra một trảo.
Phanh...
Một tiếng bành bành vang lên, lập tức, không gian lưỡi dao vỡ ra.
- Mọi người cẩn thận một chút, chúng ta bây giờ xem như tiến vào bên trong Thương Hoàng tiểu thế giới, bất quá chỉ có vượt qua tầng không gian lợi nhận bên trong vết nứt không gian, chúng ta mới có thể tiến vào bên trong tiểu thế giới.
- Tốt!
Năm người tận lực dựa chung một chỗ, tra xét tứ phương.
Diệu Thiến đại sư dù sao cũng đi tới qua nơi đây, có kinh nghiệm, bàn tay vung lên, mang theo đám người đi tới phía trước.
Không gian lợi nhận từ ban đầu vài trăm mét dần dần đến cuối cùng mấy ngàn mét, thậm chí năm người còn gặp không gian lợi nhận dài đến vạn mét.
Theo thời gian bước vào, cả Diệu Thiến đại sư cũng cảm giác lực bất tòng tâm.
Không gian lưỡi dao khủng bố, có thể thấy được chút ít.
Còn tốt lần này Diệu Thiến đại sư đi cùng, nếu không chỉ dựa vào bốn người bọn họ, có thể không có trở ngại hay không còn khó nói.
Mục Vân sớm đã tế ra Phong Linh Đỉnh, chậm rãi chuyển động phía trên mấy người.
- Mục Vân, tiểu đỉnh này của ngươi rất có tác dụng, đoạn đường này đi tới, giúp chúng ta ngăn cản không ít Không Gian Lợi Nhận công kích....
Bạt Thiên lão tổ nhìn Mục Vân, ha ha cười nói.
- Ừm, đỉnh này chính là...
Phanh...
Mục Vân vừa mới gật đầu, chuẩn bị nói khoác một phen về Phong Linh Đỉnh cường đại, còn chưa nói hết lời, một tiếng phanh vang lên, trên đỉnh đầu mấy người thế mà có một không gian lợi nhận rơi xuống, đập xuống.
Phong Linh Đỉnh ngăn cản không gian lợi nhận, phát ra một tiếng vang, vỡ ra.
- Ta...
Thấy cảnh này, Mục Vân há to miệng, một câu cũng nói không nên lời.
Mấy người khác cũng đang nén cười.
Cửu Nhi ngược lại cười khanh khách không ngừng.
- Cẩn thận!
Diệu Thiến đại sư lúc này quát khẽ một tiếng, bước ra một bước.
Bạt Thiên lão tổ cùng Lạc Thiên Vương hai người cũng vội vàng đuổi theo, ngăn ở trước mặt Mục Vân.
Rầm rầm rầm...
- Hỏng bét, là không gian lợi lưu, các ngươi bảo vệ tốt mình.
Diệu Thiến vừa dứt lời, toàn thân tiến lên, ngân quang nhàn nhạt xuất hiện, hình thành một vòng bảo hộ, toàn bộ bao phủ mấy người ở trung ương.
Ngay sau đó, Mục Vân chỉ thấy tiếng oanh minh vang lên phía trước, không gian lợi nhận như là ong kiến, khiến cho không gian cơ hồ vặn vẹo, hướng về phía mấy người va chạm mà tới.
Bạn cần đăng nhập để bình luận