Vô Thượng Thần Đế

Chương 1196: Thương Thiên Chi Nhãn (1)

Thấy cảnh này, trong lòng Mục Vân rung động.
Bên ngoài Thương Hoàng tiểu thế giới thế mà lại có không gian lợi nhận cường hoành như thế.
Quả thực không thể tưởng tượng.
Kia vô số không gian lợi lưu vọt thẳng đến phía trước, từng đạo không gian lợi nhận khiến cho vòng bảo hộ Diệu đại sư ngưng tụ ra bị đụng chạm mạnh, thậm chí phía trước bắt đầu hơi sụp đổ.
- Đây chính là chỗ cường hoành của không gian lợi lưu sao?
Sắc mặt Cửu Nhi ngưng trọng nói.
Mục Vân mở lời:
- Không gian lợi nhận chân chính cường hãn, chúng ta mấy người, chỉ sợ vừa đối mặt liền thành cặn bã, chỗ nào còn có thể hình thành phòng hộ.
- Mục Vân nói không sai.
Diệu Thiến đại sư nói:
- Ở giữa liên minh tiểu thế giới và đại thế giới chính là tồn tại không gian lợi lưu khủng bố, đừng nói chúng ta, chính là những tiên nhân cường đại không cẩn thận cũng sẽ chết.
- Mọi người cẩn thận, chúng ta bây giờ nhất định phải nghịch không gian lợi nhận tiến lên, nếu không vòng phòng hộ sớm muộn gì cũng sẽ bị phá, chỉ có chờ chết.
- Tốt!
Diệu đại sư vừa dứt lời, hai tay kéo trước người, vòng bảo hộ màu bạc cũng là từng sợi di động về phía trước.
Mà giờ khắc này, phía trước vòng bảo hộ, có thể nhìn thấy, đón không gian lợi nhận mà đi, vết tích sụp đổ càng ngày càng rõ ràng.
Ô ô ô...
Trong lúc mấy người tiến lên, từng tiếng ô ô đột nhiên vang lên.
Những tiếng này truyền ra từ chỗ sâu ở phía trước, đâm màng nhĩ người, càng ngày càng tới gần.
- Hỏng bét!
Nghe được tiếng kia, Diệu Thiến đại sư biến sắc.
Ngay tiếp theo Mục Vân cũng thần sắc nhất kinh.
Vòng xoáy không gian.
- Nhanh tản ra!
Giờ khắc này đã không quản là cái gì là không gian lợi lưu.
Không gian vòng xoáy, chính là không gian lợi lưu hình thành vòng xoáy, một khi bị cuốn vào, năm người tuyệt đối là hữu tử vô sinh.
Nhất định phải tản ra.
Nếu không tất cả đều muốn chết.
Diệu Thiến đại sư bực mình không thôi, hắn thế nào cũng không nghĩ ra, nơi này thế mà lại có không gian vòng xoáy tồn tại.
Tiếng bá bá bá vang lên, năm thân ảnh được vòng bảo hộ màu bạc bao phủ bay về phía giữa không trung.
Oanh...
Sau một khắc, không gian vòng xoáy cao vạn trượng, tập không mà đến, đánh vỡ nát vòng bảo hộ màu bạc.
Hai tay Mục Vân nâng lên, trường kiếm phía trước, tiếng đinh đinh đang đang vang lên, những không gian lợi nhận đụng vào trường kiếm, phát ra tiếng đinh đương lốp bốp.
- Thiên địa quy nguyên.
Diệu Thiến đại sư thi triển tuyệt chiêu, trước người hình thành một quả cầu ánh sáng, không gian lưỡi dao đánh tới quang cầu khuếch tán ra, phát tán bốn phía.
- Nhanh tụ tập đến ta nơi này.
- Tốt!
Tiếng bá bá bá vang lên, ba đạo nhân ảnh hướng thẳng tới gần Diệu Thiến đại sư.
Chính là Lạc Thiên Vương, Bạt Thiên lão tổ và Cửu Nhi ba người.
- Đến rồi.
Mục Vân khẽ quát một tiếng, giơ kiếm phía trước, tới gần chỗ Diệu Thiến.
Ô ô ô...
Nhưng mà ngay tại giờ phút này, trong lúc không có người, một đạo không gian vòng xoáy lần nữa xuất hiện.
- Đáng chết!
Trong nháy mắt không gian vòng xoáy xuất hiện, bóng dáng Mục Vân lui ra phía sau, Diệu Thiến giờ phút này mang theo ba người cũng vội vàng thối lui về phía sau.
Từng tiếng ầm ầm khiến cho khoảng cách năm người lần nữa bị kéo xa.
Trong nháy mắt không gian vòng xoáy biến mất, năm người lần nữa sắp tới gần.
Chỉ là tiếp theo, tần suất không gian vòng xoáy xuất hiện lại càng ngày càng mạnh, năm người chia hai đội, Diệu Thiến bốn người một đội, Mục Vân bản thân một đội.
Dần dần, cách xa nhau càng ngày càng xa...
Dần dần, bốn người Diệu Thiến căn bản không nhìn thấy bóng dáng Mục Vân, thế nhưng số lượng không gian vòng xoáy lại càng ngày càng nhiều.
- Không được, chúng ta nhất định phải ra ngoài, nếu không lưu lại nơi này nhất định phải chết!
Diệu Thiến đại sư thở dài nói.
- Thế nhưng là Mục Vân...
- Yên tâm, Mục Vân mạnh hơn nhiều so với chúng ta tưởng tượng, tránh né không gian vòng xoáy và không gian lợi lưu, hắn nhất định có thể, chúng ta đi ra ngoài trước, nếu không bên trong vùng không gian này, không gian vòng xoáy càng ngày càng nhiều, muốn đi ra ngoài, nhiều khi cũng không có cách nào.
- Chỉ có thể dạng này!
Bốn người thương nghị, hướng về phía trước, tránh né từng không gian lợi nhận, không ngừng tiến lên...
Mà cùng lúc đó, một bên khác, Mục Vân lại một người chọi cứng lấy không gian lợi nhận, càng không ngừng tránh né những không gian vòng xoáy xuất hiện.
- Quả thật như dự đoán, chuyến đi về nhà thật không dễ dàng. Xuất hiện không gian lợi lưu thì thôi, hiện tại ngay cả không gian vòng xoáy đều xuất hiện, chơi ta sao?
Mục Vân một bên chửi nhỏ, thế nhưng một bên khác lại không ngừng tới gần phía trước.
Hiện tại ai cũng không cách nào dựa vào người khác chỉ có thể dựa vào chính mình.
Vạn dặm hành trình chỉ có một bước cuối cùng, Mục Vân cũng không muốn giờ phút này thua tại đây.
- Mục Vân, ngươi không cảm giác thật kỳ quái sao?
Tiếng Quy Nhất lúc này vang lên.
- Rất kỳ quái, nơi này thế mà lại xuất hiện không gian vòng xoáy, mặc dù rất yếu, thế nhưng không nên xuất hiện tại nơi này mới đúng!
Mục Vân khổ não nói:
- Năm đó ta ở bên trong ngàn vạn đại thế giới, mới gặp được không gian vòng xoáy.
- Không không không, ta nói không phải cái này, ngươi không cảm giác, quỹ tích những không gian lợi lưu và không gian vòng xoáy xuất hiện thật kỳ quái sao? Ta đoán chừng, phía trước nhất định có dị bảo.
Dị bảo?
Mục Vân cơ hồ muốn phun máu.
- Nơi này có dị bảo? Cái dị bảo gì?
Mục Vân im lặng nói:
- Chẳng lẽ là Không Gian Lợi Nhận?
- Không tin thì thôi.
Nghe ra trong lời nói Mục Vân có sự trêu chọc, Quy Nhất hừ nói:
- Dù sao có bảo bối ta cũng không chiếm được, đâu có chuyện gì liên quan tới ta.
- Tốt a tốt a, vậy ngươi nói đi, đến cùng là dị bảo gì?
Mục Vân cuối cùng vẫn thỏa hiệp.
Sự thật chứng minh, mỗi lần hắn tranh chấp cùng Quy Nhất, cuối cùng đúng đều là Quy Nhất.
Cái chỗ chết tiệt này nhìn qua tựa hồ chỉ có không gian lợi nhận tồn tại, thế nhưng không chừng có đồ tốt khác, vạn nhất bị của mình đạt được, cũng coi là niềm vui ngoài ý muốn.
- Tiểu tử ngươi lĩnh ngộ phong chi ý cảnh, mà lại thu phục một Phong Nguyên, mới có thể không chút phí sức ở nơi này, ngươi cũng đừng quên, cái gọi là không gian lợi nhận, thật ra chính là chung cực của phong chi áo nghĩa, từ phong hội tụ, nếu đụng phải chuyện tốt, nói không chừng ngươi có thể ngưng tụ ra không gian lợi nhận đến, lúc đó dùng nó đối địch, ngươi suy nghĩ một chút bao nhiêu kích thích.
- Là rất kích thích, ta chết cũng sẽ kích thích hơn.
- Ngươi sợ chết như vậy.
- Nói nhảm, ngươi không sợ chết, cho nên ngươi mới chết đó.
- ...
Mặc dù tranh cãi cùng Quy Nhất, Mục Vân vẫn dựa theo phương hướng Quy Nhất chỉ tiến lên.
Dần dần, Mục Vân cũng phát hiện chỗ quỷ dị.
Những không gian lợi lưu này và không gian vòng xoáy, mặc dù đại diện tích tản ra, nhưng lại tựa hồ xuất phát từ một phương hướng.
Càng đi về trước, mật độ không gian lợi lưu và không gian vòng xoáy càng lúc càng lớn, chỉ là Mục Vân cũng biết, mình cũng càng ngày càng tới gần trung ương.
Hắn ngược lại muốn nhìn, chỗ quan trọng nhất rốt cuộc là thứ gì đang tác quái.
- Xông!
Trong mắt Mục Vân hiện lên một vòng lãnh quang, nhìn thấy phía trước tựa hồ là nguyên điểm, mở ra tốc độ, xông ra phía trước.
Bạn cần đăng nhập để bình luận