Vô Thượng Thần Đế

Chương 1213: Huyết Minh nội loạn (2)

Đông Minh, Tập Lang, Hà Yến ba người lại đồng thời đứng ra.
- Ồ? Ba vị trưởng lão cho rằng chức vị minh chủ này của ta không đáng, mệnh lệnh ta đưa ra như không tồn tại sao?
Trên mặt Tiêu Doãn Nhi xuất hiện hàn ý.
- Hừ, Tiêu Doãn Nhi.
Đông Minh dẫn đầu nói:
- Ngươi thân là thê tử Mục Vân minh chủ, không tệ, thế nhưng chức vụ Thánh nữ Huyền Nguyệt thánh địa rơi xuống trên người ngươi, sớm tối, ngươi sẽ trở thành Thánh nữ Huyền Nguyệt thánh địa, Huyết Minh này, đương nhiên nên đổi một minh chủ mới đúng.
- Đổi minh chủ?
Vương Tâm Nhã quát:
- Đông Minh, ngươi hồ ngôn loạn ngữ cái gì? Ngươi quên năm đó phu quân ta cứu các ngươi ra đúng không?
- Chúng ta được Mục Vân minh chủ cứu ra không sai, thế nhưng chúng ta không phải do hai nữ nhân các ngươi cứu ra.
Tập Lang tiếp lời:
- Nếu Mục Vân ở đây, chúng ta đương nhiên như thiên lôi sai đâu đánh đó, thế nhưng các ngươi dựa vào cái gì hiệu lệnh chúng ta?
- Bằng ta chính là nữ nhân của Mục Vân.
Giọng nói Tiêu Doãn Nhi giờ phút này tăng lên mấy phần, hừ một tiếng.
Nghe được lời Tiêu Doãn Nhi, trong lòng Mục Vân ngược lại ngạo khí đầy ngực.
Đây mới là lời nữ nhân của Mục Vân hắn nên nói.
- Thì tính sao?
Hà Yến nói:
- Mục Vân đã sớm không còn, vì sao chúng ta muốn nghe theo mệnh lệnh của quả phụ như ngươi? Mà cho dù Mục Vân ở đây, hắn năm đó cứu chúng ta từ bên trong Cổ Long di chỉ ra, cũng vẻn vẹn vì trợ giúp hắn thành lập Huyết Minh, chống cự Huyền Không sơn mà thôi, không có chúng ta, Huyết Minh có thể có hôm nay sao?
- Hà Yến.
Tề Minh giờ phút này quát:
- Nếu như sư tôn ta ở đây, lời này, ngươi dám nói sao?
- Hà Yến, nếu ngươi lại làm càn, nói năng lỗ mãng với sư nương ta, ta không ngại để ngươi nếm thử kiếm của ta!
Mặc Dương đứng ra nói.
- Hai ranh con lông cũng không có mọc đủ lại dám lên tiếng.
Hà Yến không sợ chút nào, cười nói:
- Có phải hai vị sư nương các ngươi cho các ngươi chỗ tốt cực lớn hay không? Như thế các ngươi mới liều mạng xuất đầu vì bọn nàng? Hay là, các sư tôn ngươi không có ở đây, sư nương khó tránh khỏi tịch mịch, lại là hai tiểu tử tuổi trẻ, nói không chừng bốn người các ngươi có phải đều hưởng qua tư vị cho nhau.
- Làm càn.
Tiêu Doãn Nhi nghe đến lời này, lạnh giọng quát:
- Hà Yến, ngươi cũng đã biết, ngươi đang nói cái gì?
- Lão phu đương nhiên biết.
Hà Yến lần nữa nói:
- Đừng nói Mục Vân không ở đây, cho dù Mục Vân ở nơi này, ta cũng có thể không thẹn lương tâm mà nói, thiếu ân tình của hắn, chúng ta những năm nay đã sớm hoàn lại rõ ràng, ngược lại là hắn, những năm nàay, Huyết Minh không có một mạch đệ tử cùng trưởng lão Huyền Không sơn chúng ta chèo chống, có thể đi đến một bước này sao?
- Cho nên, ba người các ngươi có ý là...
- Rất đơn giản.
Đông Minh giờ phút này đứng ra, nói:
- Ngươi, Tiêu Doãn Nhi, giao ra Minh vị trí Minh chủ Huyết của ngươi, trở lại Huyền Nguyệt thánh địa, chuẩn bị tiếp nhận chức Thánh nữ Huyền Nguyệt thánh địa của ngươi, Huyết Minh, chúng ta đón lấy.
Nghe đến lời này, toàn bộ tường thành triệt để yên tĩnh.
Nghe được nhiều lời như vậy, nhìn thấy mấy người lộ ra nguyên hình hình thái, Mục Vân lại cảm giác, càng ngày càng có ý tứ.
Hắn không tin, vẻn vẹn bằng vào Đông Minh ba người sẽ có bản lĩnh lớn như vậy, dám làm như thế.
Cho dù ba người Đông Minh không e ngại Tiêu Doãn Nhi, cũng nên ngẫm lại, phụ tử Huyết Vô Tình Huyết Sát đảo, Diệp Thu cùng Phong Ngọc Nhi, cùng với phụ thân của mình những người này chứ.
- Ngươi tiếp nhận?
Tiêu Doãn Nhi cười lạnh nói:
- Đông Minh, tư cách của ngươi, đủ ngồi lên vị trí minh chủ sao?
- Ta đương nhiên không đủ, thế nhưng có người đủ.
Đông Minh vừa dứt lời, tránh ra một đường.
Phía sau mấy người, một thân ảnh đột nhiên bước ra.
Người kia một thân trường bào màu đen, che kín toàn thân trên dưới, nhìn đám người, chậm rãi lấy ra mũ trên đầu.
- Cực Vũ Thắng.
Bá bá bá...
Lập tức, bọn người sau lưng Tiêu Doãn Nhi rút ra binh khí, nhìn Cực Vũ Thắng, sát ý dạt dào.
Một trong tứ đại hộ pháp Huyền Không sơn Cực Vũ Thắng, thế mà lại xuất hiện ở đây.
Năm đó Huyết Minh cùng Huyền Không sơn đại chiến, tứ đại hộ pháp triệt để trung thực, Vân Lang biến mất không thấy gì nữa.
Huyết Minh cùng Huyền Không sơn ở bên trong thời gian sấp sỉ mười năm, cũng bình an vô sự.
Nhưng bây giờ, Cực Vũ Thắng thế mà xuất hiện bên trong Huyết Minh, làm sao không để người kinh ngạc.
- Đông Minh, ngươi thế mà cấu kết người Huyền Không sơn, phản bội Huyết Minh.
- Ta vốn là người Huyền Không sơn, hà gì nói phản bội?
Đông Minh nghĩa chính ngôn từ nói.
- Tiêu Doãn Nhi, làm gì tức giận như thế?
Cực Vũ Thắng mở ra hai tay nói:
- Ngươi nhìn tình cảnh hiện tại, các ngươi, là đối thủ của chúng ta sao?
Cực Vũ Thắng vừa dứt lời, khí thế hai phe tràn ngập.
Mà cùng lúc đó, phía dưới, lại truyền tới từng trận tiếng chém giết.
Bên trong Huyết Minh, xuất hiện nội loạn.
Trên tường thành lớn như vậy, mấy trăm người lẫn nhau đối lập, tuyệt không chen chúc.
Bên người Cực Vũ Thắng, Đông Minh, Tập Lang, Hà Yến ba người, toàn bộ là cảnh giới Sinh Tử cảnh tứ trọng.
Mà bản thân Cực Vũ Thắng, nghe nói đã đến cảnh giới ngũ trọng.
Trái lại phía bên mình, bên người Tiêu Doãn Nhi chỉ có mấy người những năm nay bồi dưỡng, bất quá là xuất hiện hai ba vị cường giả cảnh giới Sinh Tử cảnh nhất trọng thôi.
Cường giả chân chính, tâm phúc, giờ phút này cũng không ở đây.
Ai ưu ai kém, một ánh mắt liền biết.
Thấy cảnh này, toàn bộ thân thể Tiêu Doãn Nhi run rẩy.
Nàng tự trách thật sâu.
Lúc trước Mục Vân rời đi, giao cho Tần Mộng Dao, Tần Mộng Dao rời đi, giao Huyết Minh cho nàng, nhưng bây giờ, Mục Vân trở về, lại phát sinh chuyện như vậy.
- Khóc cái gì, đồ ngốc.
Linh hồn Mục Vân truyền âm.
- Ta có lỗi với chàng, là ta không có làm tốt, ta không làm tốt bằng Dao tỷ tỷ!
Tiêu Doãn Nhi tự trách.
- Đồ ngốc, đó căn bản không phải lỗi của nàng.
Mục Vân mỉm cười cười nói:
- Nàng quản lý không có vấn đề, là lòng người có vấn đề.
Tiêu Doãn Nhi ngừng lại nước mắt, giữ im lặng, điều tiết khí tức, lại lần nữa nhìn về phía trước.
- Hắc Lân các chủ, ngươi thân là các chủ Võ các, giờ phút này, ngươi phải biết làm sao bây giờ chứ?
Tiêu Doãn Nhi thu hồi tự trách trong lòng, lần nữa mở lời.
Không sai, hôm nay có Mục Vân ở đây, có phu quân của nàng, nam nhân của nàng ở đây, nàng không cần sợ hãi, chỉ cần bắt hết những người có lòng phản loạn là được.
- Thật có lỗi!
Giờ phút này, đột nhiên, Hắc Lân từ giữa đó dẫn theo một nhóm người, đi về phía Cực Vũ Thắng.
Hắc Lân Lang Vương đã phản bội Huyết Minh.
- Hắc Lân, ngươi và Vân lang gieo xuống Sinh Tử Ám Ấn, ngươi cũng đã biết, hắn còn sống? Ngươi cũng đã biết, ngươi hôm nay cử động lần này hắn một khi trở về, ngươi hẳn phải chết không nghi ngờ.
- Ta biết.
Hắc Lân gật đầu nói:
- Bất quá ta nghĩ, Sinh Tử Ám Ấn của hắn, không có khó giải, cho dù ở bên trong ba ngàn tiểu thế giới, không người giải, thế nhưng tiên nhân trong tiên giới xuất thủ, nhất định có thể giải khai.
- Ta thân là tiên thú, thủ hộ trứng rồng, trứng rồng bị hắn đoạt đi, hiện tại hắn không chết, về tới đây, hắn hẳn phải chết không nghi ngờ, ta làm gì khuất phục hắn?
Bạn cần đăng nhập để bình luận